Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 788: Mứt Quả Ăn Ngon!

Trong mật thất.

Tiểu Linh Nhi không tiếp tục đuổi theo Thần Vương tọa.

Bởi vì mệt mỏi!

Tiểu Linh Nhi ôm kiếm ngồi trong góc, thở hổn hển, thế nhưng nàng vẫn lườm Thần Vương tọa.

Thần Vương tọa cũng tiến vào một góc xa xa, vô cùng đề phòng.

Nó là thần khí cấp bậc Đạo cảnh, thế nhưng, trực giác nói cho nó biết thanh kiếm kia rất nguy hiểm! Nếu như bị chém trúng một kiếm, khẳng định sẽ rất thảm. . .

Lúc này, Tiểu Linh Nhi lấy ra một đống linh quả bắt đầu ăn.

Một lát sau, nàng cảm giác lái có khí lực. Thế là, lại ôm kiếm đuổi theo Thần Vương tọa. . .

- Ma Sư!

- Ta nghe nói ngươi cho phép một nhân loại tiến vào mật thất.

Cầm đầu là một lão giả, hắn mặc trường bào rộng thùng thình, ánh mắt lạnh lẽo, kẻ đến không thiện.

Ma Sư lạnh lùng nhìn Liên Loan Nhi, nói:

Đúng lúc này, một đám người đột nhiên đi tới.

Ánh mắt Ma Sư càng ngày càng lạnh giá, quát:

Ngoài mật thất.

Liên Loan Nhi gật đầu, nói:

Liên Loan Nhi quay người, lúc nhìn thấy người đến, nàng cau mày.

Liên Loan Nhi nhìn Thần Vương tọa đang chạy trốn trong mật thất, không biết đang suy nghĩ gì.

Ma Sư, truyền công trưởng lão của Thần tộc, địa vị tại Thần tộc rất cao.

Liên Loan Nhi đang muốn nói chuyện, Ma Sư đột nhiên tức giận nói:

Lão giả đi đến trước mặt Liên Loan Nhi, Liên Loan Nhi hơi thi lễ, nói khẽ:

- Ngươi điên rồi sao? Thần Vương tọa chính là chí bảo Thần tộc ta, ngươi lại đưa nó cho người ngoài, ngươi. . .

- Đúng thế!

- Ngươi muốn giao Thần Vương tọa cho một nhân loại?

Ma Sư nhìn thoáng qua Tiểu Linh Nhi, nhíu mày, quát:

Thế nhưng nàng cũng không biết, nàng thật ra rất biết đánh nhau.

- Bắt lại trước!

Đối với nhân loại kia, nàng hơi sợ.

Tất cả mọi người đều nhìn Tiểu Linh Nhi trước mặt, trước mặt Tiểu Linh Nhi chính là mảnh vỡ thân thể của hai tên thị vệ.

Nói xong, hắn trực tiếp dẫn một đám người tiến vào trong mật thất, trong mật thất, Tiểu Linh Nhi đang đuổi theo Thần Vương tọa cũng ngừng lại, nàng nhìn đám người lão giả, cảm giác sợ hãi.

Tiểu Linh Nhi len lén liếc nhìn, lúc nhìn thấy mảnh vỡ thi thể trước mặt, nàng ngạc nhiên ngây người, nói:

- Ngươi. . .

Ma Sư kinh ngạc nhìn Tiểu Linh Nhi, quát:

Bởi vì lúc ban đầu ở Thanh Thương giới, nàng đã bị nhân loại khi dễ rất thảm.

Hắn vừa dứt lời, hắn hai tên thị vệ phía sau đã xông thẳng về phía Tiểu Linh Nhi.

Nhìn thấy việc này, Tiểu Linh Nhi biến sắc, sau một khắc, nàng nhắm mắt lại ôm kiếm chém lung tung về phía trước. . .

Một giây sau, trong mật thất yên tĩnh trở lại.

Tiểu Linh Nhi trừng mắt nhìn, sau đó ôm kiếm lui vào trong góc.

Thấy Tiểu Linh Nhi không nói lời nào, Ma Sư vung tay phải lên.

Tiểu Linh Nhi xuất ra một linh quả gặm, mặt ngoài trấn định tự nhiên, thế nhưng trong lòng rất hoảng hốt!

- Ngươi là ai!

- Đã chết rồi sao?

Mọi người: . . .

Tiểu Linh Nhi nhìn kiếm trong tay của mình một lúc, sau đó vừa nhìn về phía đám người Ma Sư, cảm thấy mờ mịt, lẩm bẩm:

- Ta giết sao?

Mọi người: . . .

Lúc này, Tiểu Linh Nhi nói khẽ:

- Nhân loại, yếu như vậy sao?

Cách đó không xa, khóe miệng đám người Liên Loan Nhi co rút. . . .

Dường như Tiểu Linh Nhi đã nghĩ thông suốt, nàng ôm kiếm chỉ vào Ma Sư, quát:

Tiểu Linh Nhi đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, ánh mắt của nàng đột nhiên sáng lên, tiếp theo, nàng quay người ôm lấy hộp nhỏ, nàng mở hộp nhỏ ra và lẩm bẩm, không biết đang nói chút cái gì. . .

- Ngươi. . .

Ma Sư nhìn thẳng vào mặt Tiểu Linh Nhi, trong mắt hắn mang theo thần thái khó tin:

Đúng lúc này, tất cả mọi người đột nhiên quay người nhìn về phía Ma Sư, trong mắt của mọi người, thân thể Ma Sư đã nổ tung thành từng mảnh nhỏ, chỉ chốc lát, hắn chỉ còn lại linh hồn thể! Hơn nữa linh hồn cực kỳ hư ảo, giống như tùy thời sẽ biến mất!

Bọn họ quả thật đã sợ!

Sợ!

Tất cả mọi người có mặt đều ngây người!

Tiểu Linh Nhi cũng ngạc nhiên, thế nhưng rất nhanh, nàng cao hứng nhảy lên cao, nói:

- Thì ra nhân loại yếu như vậy nha!

Cách đó không xa, Đế Khuyển nhìn thoáng qua Tiểu Linh Nhi, lắc đầu.

Kỳ thật, thực lực Tiểu Linh Nhi cũng rất mạnh, chẳng qua nàng không biết mình rất mạnh. Đặc biệt là hiện tại, Tiểu Linh Nhi tăng thêm thanh kiếm kia, có thể nói là nghịch thiên!

Bởi vì thanh kiếm kia mang tới hiệu quả gia tăng chiến lực quá kinh khủng!

Đáng tiếc Diệp Huyền không thể dùng kiếm này, bằng không, hắn sẽ càng nghịch thiên!

Nó cũng không hiểu vì cái gì Tiểu Linh Nhi có thể sử dụng, Diệp Huyền lại không thể dùng. . .

Giữa sân, trong mắt những cường giả Thần tộc kia đã có vẻ kiêng dè.

Cùng lúc đó, Ma Sư trước mặt Tiểu Linh Nhi cũng bị đánh bay, hắn bay xa hơn trăm trượng mới có thể dừng lại!

Một trảm của nàng, không gian bốn phía nổ tung, ngay cả mật thất cũng hóa thành hư vô.

Ầm ầm!

Tiểu Linh Nhi biến sắc, nhắm mắt lại chém mạnh về phía trước.

Mạc Sư híp mắt lại, ngay sau đó, hắn đột nhiên biến mất.

- Ngươi, có phải là ngươi muốn khi dễ ta hay không!

Đế Khuyển hiếu kỳ, nghiêng tai lắng nghe. . . .

- Ồ. . . . . Tốt. . . Mứt quả ăn ngon. . . Lầu 7? Bảo bối nhỏ. . . Ta vào không được nha. . . Ngươi muốn tới tìm ta chơi. . . . Hắn đang giết người? Hắn là ai thế. . .

Đế Khuyển: “. . .”

Cứ như vậy, Tiểu Linh Nhi lẩm bẩm suốt nửa canh giờ mới dừng lại.

Đế Khuyển không nghe hiểu cái gì. . . . .

Các cường giả Thần tộc đứng bên cạnh nhưng không ai dám động.

Đặc biệt khi nhìn thấy Tiểu Linh Nhi một kiếm chém nát thân thể Ma Sư, tất cả mọi người đều sinh ra lòng kiêng kỵ tiểu nữ hài này.

Sợ!

Bọn họ thật sợ Tiểu Linh Nhi!

Lúc này, Tiểu Linh Nhi thu hồi cái hộp, sau đó nàng quay người nhìn về phía Thần Vương tọa, Thần Vương tọa lui ra sau, hiển nhiên cũng cảm thấy kiêng kị.

Hiển nhiên Tiểu Linh Nhi rất vui vẻ, gương mặt nở nụ cười sáng lạn, nàng cũng không có xuất kiếm, mà là ôm kiếm quay người biến mất không thấy gì nữa.

Lúc này, nàng đã quên Diệp Huyền.

Nhìn thấy Diệp Linh biến mất, tất cả mọi người có mặt ở đây đều thở ra một hơi.

Đế Khuyển cũng thả lỏng, đối với Tiểu Linh Nhi ôm kiếm, nó cũng nhức đầu.

Đúng lúc này, dường như nghĩ đến cái gì, nó nhìn về phía Thần Vương tọa.

Liên Loan Nhi hiện tại cũng nhìn sang Thần Vương tọa.

Mật thất đã bị Tiểu Linh Nhi kiếm chém vỡ, nói cách khác, phong ấn đã giải trừ, thế nhưng, Thần Vương tọa vẫn còn ở đây!

Thần Vương tọa không chạy?

Đế Khuyển và Liên Loan Nhi liếc mắt nhìn nhau, đều không rõ vì sao Thần Vương tọa không chạy!

Đúng lúc này, Ma Sư ở cách đó không xa bay tới, Liên Loan Nhi nhìn Ma Sư, người sau trầm giọng nói:

- Nàng là ai!

Mặc dù hắn bị chém vỡ thân thể, thế nhưng hắn lúc này đã tỉnh táo lại.

Một tiểu nữ hài, ôm một thanh kiếm chém hắn!

Đó là người bình thường sao?

Khẳng định là không bình thường!

Hắn không ngốc, hắn biết, nhân loại và cô bé kia khẳng định không phải người bình thường.

Loại thời điểm này còn muốn tiếp tục cùng chết, đó là hành vi không sáng suốt.

Phải biết, Thần tộc bây giờ đã không phải là Thần tộc năm đó, nhiều khi, nhất định phải điệu thấp một chút!

Liên Loan Nhi nhìn thoáng qua Ma Sư, không nói gì.

Kỳ thật, nàng lần này cũng hi vọng Thần tộc có thể cải biến một chút mới tốt!

Nhưng muốn cải biến Thần tộc, nhất định phải có thủ đoạn lôi đình!

Bằng không thì, Thần tộc chỉ có thể kéo dài hơi tàn cả một đời như thế!

. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận