Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3153: Chính là chuyện năm ấy!

Ầm ầm!

Trong nháy mắt, hắc y lão giả kia trực tiếp bị đánh bay mấy trăm ngàn trượng!

Diệp Thần!

Tất cả cường giả Diệp tộc có mặt ở đó đều nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, không đúng, chắc là Diệp Thần!

Lúc này, Diệp Huyền cam lòng kiềm chế linh hồn của mình đẻ Diệp Thần khôi phục trí nhớ!

Thật ra việc này có hơi mạo hiểm!

Bây giờ thực lực của hắn vẫn không bằng Diệp Thần, nếu chủ động để ký ức của Diệp Thần thức tỉnh mà Diệp Thần lại hai lòng, vậy hắn sẽ gặp nguy hiểm vô cùng.

Nhưng hắn không có sự lựa chọn nào khác.

Ánh mắt của nữ tử váy trắng lại càng lúc càng lạnh lùng.

Diệp Thần gật đầu.

Diệp Thần đẫ thức tỉnh dường như có cảm giác, hắn ta quay đầu và cũng nhìn thấy nữ tử váy trắng!

Diệp Huyền ở trong cơ thể Diệp Thần trầm giọng hỏi: "Là Thanh Nhi sao?"

Đây vốn dĩ cũng đâu phải họa của hắn!

Tại Vĩnh Sinh Giới, Diệp Thần lắc đầu cười.

Hắn chỉ có thể kêu Diệp Thần xử lý chuyện của Diệp tộc thôi!

Diệp Huyền nghĩ ngợi rồi sau đó bảo: "Thanh Nhi, cho hắn ta chút thời gian đi!"

Trong nháy mắt Diệp Thần thức tỉnh kia, trong một tinh không chưa biết nào đó, một nữ tử mặc váy trắng đột nhiên dừng bước, nàng quay đầu nhìn đi, tầm mắt trực tiếp nhìn thẳng đến Vĩnh Sinh Giới, trong mắt tràn đầy vẻ lạnh lùng.

Họa của Diệp tộc, hắn không muốn gánh đâu!

Diệp Thần cười khổ: "Diệp huynh, làm phiền ngươi nói giúp một câu!"

Nữ tử váy trắng trông như đang nuôi thả Diệp Huyền nhưng trên thực tế nàng có thể phát hiện ra hắn bất cứ lúc nào, hơn cũng có thể ra tay bất cứ lúc nào!

Hắn ta hơi hành lễ: "Xử lý xong chuyện này, ta sẽ tự biến mất!"

Nàng không ra tay là vì có một nguyên nhân, đó chính là Diệp Huyền vẫn chưa thật sự đến thời khắc sinh tử tồn vong chân chính!

Trong tinh không, nữ tử váy trắng thu hồi tầ mắt rồi quay người rời đi.

Cuối cùng thì hắn ta cũng hiểu rồi!

Lại về rồi!

Trong nháy mắt hắn ta ra tay, kiếm của nữ tử váy trắng chắc chắn sẽ đến!

Diệp Thần cười hỏi: "Thật sao?"

Bởi vì hắn ta có thể xóa bỏ ý thức của Diệp Huyền!

Về tổ từ!

Mà lúc này mình thức tỉnh chính là chuyện có thể uy hiếp đến Diệp Huyền!

Hắc y lão giả nhìn chằm chằm vào đối phương: "Diệp Thiền, ngươi muốn tạo phản sao?"

Đó chính là thống lĩnh Diệp Thiền!

Nghe vậy, sắc mặt của hắc y lão giả đang đứng một bên kia chợt thay đổi, hắn ta đang định ra tay nhưng đúng lúc này, một nam tử trung nhiên đột nhiên chặn trước mặt hắn ta.

Đương nhiên, hắn ta cũng không thể!

Diệp Thiên nhìn hắn ta: "Đi đi! Đi trước khi nàng ta quay về!"

Diệp Thần lại lắc đầu: "Lần này ta sẽ không đi."

Nói rồi, hắn ta quay người rời đi: "Truyền lệnh của ta, cứ là người của Diệp tộc ta phải lập tức quay về tổ từ!"

Diệp Thần thu hồi suy nghĩ rồi nhìn về phía mấy cường giả Diệp tộc có mặt ở đó, nhẹ giọng nói: "Lại về rồi!"

Diệp Thiên cách đằng xa mang vẻ mặt phức tạp: "Đã muộn rồi."

Đây không phải Diệp Huyền mà là Diệp Thần, thế tử Diệp tộc chân chính.

Đám người có mặt đều nhìn về phía hắn ta.

Vẻ mặt của Diệp Thiền chẳng thay đổi: "Ngươi phải nghĩ cho kỹ, ngươi là đối thủ của hắn ta sao?"

Nghe vậy, sắc mặt của hắc y lão giả lập tức trở nên hơi khó coi.

Lúc này, Diệp Thiên đột nhiên nói: "Về tổ từ!"

Về tổ từ!

Toàn bộ cường giả Diệp tộc có mặt ở đó đồng loạt chạy về tổ từ của Diệp tộc.

Hắc y lão giả ngẩng đầu liếc mắt nhìn, lúc này, hắn ta vẫn không thể cảm giác được Diệp Lăng Thiên như cũ!

Sắc mặt của hắn ta nặng nề hẳn đi.

Một lúc sau, đột nhiên hắn ta quay phắt đầu lại: "Lập tức triệu tập thập thị!

Thập thị!

Mười người trung thành nhất bên cạnh Diệp Lăng Thiên!

Phía sau nàng ta còn có mười hắc bào nhân kỳ lạ!

Đó chính là Diệp Lăng Thiên!

Nghe vậy, mọi người quay người nhìn qua, cách đó không xa có một nữ tử chậm rãi đi tới!

Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên từ bên ngoài điện!

"Ta không xứng, lẽ nào ngươi xứng chắc?"

Trông thấy mấy người này, đám người đứng sau lưng Diệp Thần vội vàng hành lễ!

Mấy tiên tổ chi hồn của Diệp tộc kia đồng loạt nhìn về phía Diệp Thần, Diệp Thần quay đầu nhìn về phía Diệp Thiền: "Tam thúc, kể lại chuyện năm đó cho các tiên tổ nghe, không được bỏ sót một chữ nào hết!"

Diệp Thiền lập tức gật đầu rồi bắt đầu kể lại!

Chính là chuyện năm ấy!

Dần dần, sắc mặt của mấy tiên tổ Diệp gia này đều trở nên cực kỳ khó coi!

Tàn sát yêu nghiệt của Diệp tộc!

Loại hành vi này thật sự không phải là việc mà một tộc trưởng nên làm!

Không chỉ như thế, nàng ta còn tàn sát mấy vạn tộc nhân trong Diệp tộc nữa!

Lúc này, một bạch phát lão giả đứng trước mặt Diệp Thần đột nhiên lạnh giọng nói: "Hành động như vậy làm sao xứng trở thành tộc trưởng của Diệp tộc ta?"

Ba mươi hai vị tiên tổ chi hồn của Diệp tộc!

Vừa dứt lời, mấy chục linh bài trong tổ từ đột nhiên rung chuyển, ngay sau đó, những linh hồn nối tiếp nhau bay ra khỏi mấy linh bài đó!

Diệp Thần dẫn mọi người về tổ từ của Diệp tộc, hắn ta trực tiếp đi thẳng vào trong tổ từ rồi liếc mắt nhìn mấy linh bài bên trong này, sau đó hắn ta hành lễ, nói: "Mời các vị tiên tổ!"

Hắc y lão giả nhìn về phía đằng xa, ngay sau đó hắn ta cũng đuổi theo. ...

Một bóng người bên cạnh lặng lẽ lùi xuống!
Bạn cần đăng nhập để bình luận