Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3372. Sao có thể chết được chứ



Chương 3372. Sao có thể chết được chứ




Gương mặt nhìn chằm chằm hắn: “Phàm nhân, ngươi…”
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Gì mà phàm nhân, ta rất không thích cái dáng vẻ kiêu ngạo của ngươi! Ngươi mà dám gọi lão tử như vậy nữa thì ta sẽ băm ngươi luôn đấy!”
Gương mặt phẫn nộ: “Ta là Hỏa Đức Tinh Quân, ta có thần cách đấy!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Gì mà thần với không thần, Thanh Nhi nói rồi, thế gian này không có cái gọi là thần, chỉ có những người lớn mạnh, mà sau khi những người này mạnh đến một mức độ nào đó sẽ tự phong là thần!”
“Vớ vẩn!”
Gương mặt phẫn nộ: “Nàng ta toàn nói vớ vẩn! Nàng ta chẳng hiểu gì về sức mạnh hết! Chỉ có những kẻ vô tri mới nói ra được những lời vô tri như thế!”
Diệp Huyền nhíu mày, mà lúc này tiểu tháp ở bên cạnh đột nhiên không nhịn được lên tiếng: “Ta không thích câu nói này của ngươi một chút nào!”
Gương mặt kia nhìn chằm chằm tiểu tháp: “Cái tháp kia ngươi câm miệng lại, ngươi không có tư cách nói chuyện với bản tôn!”
Diệp Huyền: “…”
Nghe vậy, tiểu tháp lập tức nhảy dựng lên: “Tiên sư mười tám đời nhà ngươi! Ngươi không biết xấu hổ đúng không!”
Nói đoạn, nó bèn xông về phía gương mặt kia!
Uỳnh uỳnh!
Rất nhanh sau đó, một tháp một lửa đánh nhau!
Diệp Huyền thầm thấy kinh ngạc, hắn nhận ra tiểu tháp sau khi được Thanh Nhi cải tạo cũng ghê gớm phết!
Nó còn có thể đối đầu trực tiếp với ngọn lửa với gương mặt người kia!
Ngọn lửa kia còn khiến Diệp Huyền phải dè chừng nữa là!
Lúc này, Tiểu An trong lòng Diệp Huyền đột nhiên thều thào: “Ca ca…”
Diệp Huyền vội vàng cúi đầu nhìn, sau đó nắm chặt lấy tay nàng, vô số tử khí được truyền vào cơ thể nàng!
Tiểu An nhìn Diệp Huyền, nàng khẽ nói: “Ta… ta sắp chết rồi sao?”
Diệp Huyền lắc đầu cười: “Nha đầu ngốc, ngươi chỉ hơi yếu một chút thôi, sao có thể chết chứ?”
Tiểu An đang định nói chuyện thì đúng lúc này, gương mặt kia đột nhiên bảo: “Thứ phàm nhân vô tri kia, mau buông thánh tôn xuống!”
Diệp Huyền nhìn gương mặt kia, gương mặt và tiểu tháp vẫn đang oánh lộn, không ai làm gì được ai!
Diệp Huyền không khỏi liếc nhìn tiểu tháp!
Mẹ kiếp!
Hắn nhận ra trước kia tiểu tháp đã ẩn giấu thực lực!
Ngọn lửa với gương mặt người này cực kì kinh khủng, kể cả hắn cũng phải kiêng dè. Thế mà lúc này, tiểu tháp lại đánh với nó lâu như vậy!
Rất rõ ràng, trước kia tiểu tháp đã che giấu thực lực của mình!
Đúng lúc đó, gương mặt đột nhiên dừng lại, nó nhìn tiểu tháp: “Cái tháp rách kia, cũng ghê đấy chứ!”
Tiểu tháp chỉ bảo: “Ngươi đừng có làm ra vẻ trước mặt ta, lão tử cho ngươi hay, dưới tam kiếm thì ta vô địch! Trên tam kiếm lão tử một đổi một!”
Nói đoạn, nó bèn lao về phía gương mặt!
Diệp Huyền sa sầm mặt mũi, mẹ kiếp giờ tiểu tháp cũng biết ra vẻ rồi!
Lại còn một đổi một nữa chứ!
Mẹ kiếp!
Đúng là không biết xấu hổ!
Đúng lúc ấy, Tiểu An đột nhiên nhìn gương mặt kia: “Ngươi… ngươi là?”
Gương mặt đột nhiên dừng lại, nó vội vàng nói: “Thánh tôn, ta là Hỏa Đức đây! Là thuộc hạ trung thành nhất của ngươi đây!”
Diệp Huyền đột nhiên bảo: “Chẳng phải ngươi bảo ngươi là thuộc hạ của cái gì mà đệ nhất thần trong nhân gian sao?”
Gương mặt phẫn nộ: “Thánh tôn chính là đệ nhất thần trong nhân gian!”
Diệp Huyền quay đầu nhìn Tiểu An, Tiểu An thấy hơi hoang mang: “Ta… ta không biết gì cả!”
Diệp Huyền nhìn tiểu tháp vẫn còn đang muốn động thủ: “Tiểu tháp, đợi đã! Để ta hỏi nó!”
Tiểu tháp lạnh lùng hừ một tiếng, sau đó lui sang bên cạnh Diệp Huyền!
Diệp Huyền nhìn gương mặt kia: “Sao Tiểu An lại là đệ nhất thần? Ngươi có thể nói không?”
Gương mặt gào lên: “Loài người như ngươi không xứng nói chuyện với ta!”
Diệp Huyền sử dụng tâm niệm, Thanh Huyền Kiếm bèn bay ra!
Uỳnh!
Gương mặt kia lập tức bị Thanh Huyền Kiếm chém bay cả ngàn vạn trượng. Khi nó vừa mới dừng lại thì bắt đầu trở nên mờ ảo với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy được!
Diệp Huyền không hề nương tay trong đường kiếm vừa rồi!
Ở phía xa xa, gương mặt người đang dần biến mất kia tái mét, khi nó trông thấy Diệp Huyền chuẩn bị ra tay tiếp thì vội nói: “Phàm… Loài người kia, quân tử chúng ta động khẩu không động thủ. Nói chuyện đi, chúng ta nói chuyện cho nghiêm túc, đừng động thủ!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ngươi nói đi, ta đang nghe này!”
Gương mặt do dự một lát rồi nói: “Loài người, thanh kiếm này của ngươi ở đâu ra vậy?”
Diệp Huyền đang định đáp lời thì tiểu tháp ở bên cạnh đột nhiên bảo: “Ta tạo ra đấy!”
Gương mặt: “…”
Diệp Huyền: “…”
Nghe tiểu tháp nói vậy, Diệp Huyền thấy cạn lời!
Tiểu tháp đúng là không biết xấu hổ mà!
Ở phía không xa, gương mặt kia phẫn nộ nói: “Cái tháp rách nhà ngươi có tài cán gì mà có thể tạo ra thanh kiếm vượt ngoài quy tắc như vậy?”
Diệp Huyền: “…”
Tiểu tháp lập tức gân cổ lên nói: “Mắt chó nên mới xem thường tháp đây mà! Ta là đệ nhất tháp khắp chư thiên vạn giới! Chủ nhân của ta vô địch thiên hạ!”
“Vô địch thiên hạ?”
Gương mặt cười lạnh lùng: “Đúng là nực cười! Thế gian này kể cả thánh tôn năm xưa cũng không dám nói mình là vô địch! Hơn nữa, kể cả chủ nhân nhà ngươi có vô địch thiên hạ thì cũng liên quan gì đến ngươi?”
Tiểu tháp nói: “Chủ nhân nhà ta vô địch thiên hạ thì cũng đồng nghĩa với việc ta vô địch! Hiểu chưa?”
Diệp Huyền: “…”
Hết chương 3372.



Bạn cần đăng nhập để bình luận