Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 838: Trảm Đạo Cảnh!

Những cường giả Đạo cảnh đó gật đầu, vào lúc này, mấy đạo kiếm quang bắn thẳng vào đám người Dạ Lan.

Sau khi có cường giả Đạo cảnh Kiếm tông gia nhập chiến đấu, đám người Dạ Lan đã bị áp chế, trên thân Dạ Lan xuất hiện hơn mười vết kiếm!

Lý Huyền Phong cười lạnh, hắn đang muốn thôi động kiếm trận lần nữa, đúng lúc này, một tên kiếm tu Đạo cảnh bên cạnh hắn gầm lên giận dữ:

- Không!

Vừa dứt lời, đầu của hắn đã bay lên cao.

- Diệp Huyền!

Lý Huyền Phong gào lên, gương mặt vặn vẹo dữ tợn.

Mấy tên cường giả Đạo cảnh còn lại biến sắc, không dám tiếp tục ra tay, dồn dập dựa sát vào nhau!

- Nhạc lão. . .

Nói xong, hắn quay người rời đi.

- Chúng ta đi!

- Đi!

Nhưng vào lúc này, lão giả cầm thương đột nhiên xuất hiện trước mặt đám người Dạ Lan, Mục Phong Trần cũng xuất hiện trước mặt Lý Huyền Phong.

Nhìn thấy đám người Dạ Lan muốn đi, Lý Huyền Phong tức giận nói:

Diệp Huyền nấp trong bóng tối sinh ra uy hiếp quá lớn!

Đám người Dạ Lan không dám ở lại lâu, xoay người rời đi.

Lão giả cầm thương nhìn thoáng qua Mục Phong Trần:

Đám người Dạ Lan lại thở dài một hơi, nếu như những kiếm tu Đạo cảnh đó không lùi, tình cảnh của bọn họ sẽ càng hỏng bét!

Lão giả cầm thương nhìn về phía Dạ Lan:

Phía sau hắn, những cường giả Đạo cảnh Kiếm tông muốn đuổi theo, lúc này, Mục Phong Trần đột nhiên nói:

Dạ Lan hơi lưỡng lự:

- Lui ra!

Sở dĩ bọn họ dám tiến đánh Kiếm tông, là bởi vì có Nhạc lão tọa trấn, bởi vì Kiếm tông có một vị Kiếm Thánh, nếu như vị Kiếm Thánh này không có người kiềm chế, đám cường giả Đạo cảnh bọn họ sẽ chết!

- Muốn đi? Đuổi theo!

Lý Huyền Phong biến sắc:

Mục Phong Trần nhìn về phía Lý Huyền Phong, lắc đầu:

Lý Huyền Phong trầm giọng nói:

Lý Huyền Phong nhìn về phía Mục Phong Trần, không hiểu hỏi:

Nói xong, hắn nhìn thẳng Lý Huyền Phong:

Nghe Mục Phong Trần ra lệnh, những cường giả Đạo cảnh Kiếm tông dồn dập dừng lại.

Mục Phong Trần lắc đầu:

Nghe vậy, gương mặt Lý Huyền Phong càng khó coi.

- Ngươi cảm giác mình không có năng lực sao?

- Sư tôn!

- Diệp Linh đang ở Võ viện. . .

Mục Phong Trần nói:

- Diệp Huyền là kẻ địch của Kiếm tông ta, sau đó ngươi đi tìm muội muội của hắn? Người đời nhìn Kiếm tông ta như thế nào? Bọn họ sẽ cảm thấy Kiếm tông ta không có năng lực!

- Ngươi làm cho ta rất thất vọng!

- Làm tông chủ một tông, lại hành động theo cảm tính! Ta lại hỏi ngươi, tuyên chiến với Võ viện, Kiếm tông ta có cái gì?

Mục Phong Trần nói khẽ:

- Sư tôn có ý gì?

- Kiếm tông ta muốn đi ra nơi này, muốn danh chấn chư thiên vạn giới, thế nhưng, thanh danh Kiếm tông ta cũng rất quan trọng. Một kiếm tu, cả ngày không nghĩ dựa vào kiếm trong tay đánh bại đối thủ, mà là bắt người thân bức bách đối phương, đây là kiếm tu? Không, loại người này không xứng làm kiếm tu. Hắn không chỉ không có năng lực, hắn càng vô sỉ.

Gương mặt Lý Huyền Phong càng ngày càng khó coi.

Mục Phong Trần lại nói:

- Ngươi bây giờ đã bị lửa giận nuốt mất lý trí, không thích hợp làm tông chủ Kiếm tông, từ giờ phút này, tông chủ Kiếm tông sẽ do ta tạm thay!

Lý Huyền Phong sợ hãi nói:

- Sư phó. . .

Mục Phong Trần nói:

- Trở về hối lỗi thật tốt.

Lý Huyền Phong yên lặng một lát, sau đó quay người rời đi.

Pho tượng tổ sư Kiếm tông!

Trong hang động nào đó, Lý Huyền Phong ngồi dưới đất, ở trước mặt hắn, một thanh kiếm đang lơ lửng! Phía sau kiếm là một pho tượng.

Tổn thất quá lớn!

Cũng không nghĩ tới sự việc phát triển đến mức này!

Đám kiếm tu nhìn nhau, trong mắt sinh ra thần thái bất đắc dĩ!

Nói xong, hắn lặng lẽ biến mất.

Mục Phong Trần đột nhiên nói:

- Truyền lệnh xuống, bảo tất cả đệ tử quay trở về tông môn, ngưng chiến với Võ viện.

Sau lưng Mục Phong Trần, một tên kiếm tu Đạo cảnh lặng lẽ rút lui.

Mục Phong Trần lại nói:

- Cẩn thận Diệp Huyền!

Một tên kiếm tu Đạo cảnh trầm giọng nói:

- Mục lão tông chủ, Diệp Huyền người này. . . . Hắn luôn nấp trong bóng tối, chúng ta. . .

Mục Phong Trần nói khẽ:

- Ta sẽ nghĩ biện pháp ép hắn hiện thân, các ngươi lưu lại trong Kiếm tông, có ta ở đây, hắn không dám hiện thân!

Kiếm tông đã gặp tổn thất rất lớn!

Tổn thất hai tên kiếm tu Đạo cảnh!

Cũng chính bởi vì như vậy, làm cho Kiếm tông bị thiệt lớn!

Bởi vì qua nhiều năm như vậy, Kiếm tông an nhàn quá lâu! Chưa bao giờ có thế lực công nhiên tiến đánh Kiếm tông!

Đám người Dạ Lan đột nhiên tiến công Kiếm tông, bọn họ không có nghĩ tới!

Mục Phong Trần nhìn khắp bốn phía, lắc đầu.

Lúc này, Mục Phong Trần xuất hiện trước mặt Lý Huyền Phong.

Mục Phong Trần lãm đạm nói:

- Bây giờ, Kiếm tông gây thù khắp nơi, không chỉ gây thù khắp nơi, còn không có đạt được món chí bảo kia, người đời đều cho rằng chí bảo đang nằm trong tay Kiếm tông, những con ruồi kia sẽ điên cuồng tiến đánh Kiếm tông!

Lý Huyền Phong mở mắt ra:

- Là ta thất sách!

Mục Phong Trần nói khẽ:

- Ban đầu, Kiếm tông ta chiếm lấy ưu thế tuyệt đối, nhưng mà, bởi vì ngươi tham lam, làm cho Kiếm tông hiện tại lâm vào yếu thế tuyệt đối.

Lý Huyền Phong lắc đầu:

- Ta không nghĩ tới, món chí bảo kia sẽ tự động chạy trốn!

Mục Phong Trần nhìn về phía Lý Huyền Phong:

- Ngươi thu hoạch được chí bảo trước tiên, cũng không có lập tức giao cho ta, mà là muốn thu phục nó, là ngươi đánh giá thấp nó.

Lý Huyền Phong yên lặng.

Mục Phong Trần nói khẽ:

- Tham lam là nguồn gốc của tội lỗi, lần này, ngươi xem như mua giáo huấn.

Lý Huyền Phong nhìn về phía Mục Phong Trần:

- Diệp Huyền thì sao?

Mục Phong Trần nói:

- Ta sẽ nghĩ biện pháp đối phó hắn, hiện tại, ngươi tốt nhất tĩnh tâm ở chỗ này, lúc nào suy nghĩ rõ ràng, khi đó đi ra ngoài!

Nói xong, hắn quay người biến mất không thấy đâu nữa.

Trong hang động, Lý Huyền Phong im lặng rất lâu, cuối cùng, hắn nhìn pho tượng trước mặt!

Pho tượng là một tên nam tử bộ dạng thanh niên, bên hông đeo một thanh kiếm.

Một lát sau, Lý Huyền Phong đi đến trước mặt pho tượng, hắn nhìn thẳng pho tượng, ánh mắt lạnh như băng:

- Lúc trước ngươi lập thành quy củ Kiếm tông không ra khỏi Thần Võ thành. . . Ngươi có biết, Kiếm tông ta ban đầu có nhiều cơ hội xưng bá chư thiên vạn giới, nhưng chính quy củ chó má của ngươi lại làm cho Kiếm tông co đầu rút cổ trong Thần Võ thành!

Nói đến đây, sắc mặt hắn càng hung tàn:

- Thế giới cường giả vi tôn, ngươi lại lập nên quy củ rắm chó không kêu, ngươi mới là tội nhân lớn nhất Kiếm tông a!

Dứt lời, hắn đột nhiên chém xuống một kiếm.

Xùy!

Pho tượng trước mặt bị chém thành hai nửa, sụp đổ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận