Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 995: Ta Muốn Giết Người Ai Có Thể Ngăn Cản?

Nữ tử tóc trắng nhìn Diệp Huyền, vẻ mặt âm trầm đáng sợ!

Mà đúng lúc này, Giới Ngục tháp đột nhiên hóa thành một làn hắc quang đâm vào cơ thể Diệp Huyền.

Ầm!

Diệp Huyền bị đánh bay!

Giới Ngục tháp còn không chịu bỏ qua, tiếp tục lại đâm hắn. . .

Nơi xa, Diệp Huyền vội vàng nói:

- Đại ca, chỉ đùa một chút a! Ngươi đừng như vậy...

Phanh phanh phanh. . .

Năm đó kiếm này dùng để tru thiên!

- Có vẻ ngươi thật sự không giết được ta rồi!

Thiên Tru kiếm đột nhiên vung lên, sau một khắc, thân thể nữ tử tóc trắng trực tiếp sợ run rẩy!

Nhìn thấy một màn này, nữ tử tóc trắng hơi nhấc khóe miệng:

Tiểu Thất nhìn về phía nữ tử tóc trắng:

Tiểu Thất ngẩng đầu, nói khẽ:

Nơi xa cuối chân trời, từng tiếng nổ không ngừng vang lên!

Tiểu Thất ngẩng đầu nhìn về nơi xa, trong tinh không mịt mùng, một bóng người đang vọt tới bên này!

- Nên kết thúc rồi!

...

Tiểu Thất đang muốn ra kiếm, nhưng mà vào lúc này, tinh không nơi xa phần một khí tức cường đại đột nhiên xuất hiện!

Nữ tử tóc trắng cười nói:

Thiên Tru kiếm!

- Ngươi nói xem?

Khí tức kia mạnh tới mức tất cả mọi người sau lưng Tiểu Thất cũng ngưng trọng hẳn lên.

- Xem ra, ngươi đã sớm chuẩn bị!

Kiếm Nam Sơn!

Lúc này, khí tức mạnh mẽ kia đã xuất hiện trước mặt Tiểu Thất.

Kiếm Nam Sơn nhìn Tiểu Thất, định nói gì đó, nhưng Tiểu Thất đột nhiên bước lên trước một bước, ra một kiếm.

- Ngươi cho rằng dạng này có thể ngăn cản ta sao? Ngây thơ! Người ta muốn giết, ai có thể ngăn cản!

Kiếm ra như điện, mau lẹ vô cùng!

Tiểu Thất lắc đầu cười một tiếng:

Mà Tiểu Thất cũng lui trăm trượng hơn!

Một mảnh kiếm quang theo Tiểu Thất cùng Kiếm Nam Sơn trước mặt bộc phát ra, trong chớp mắt, Kiếm Nam Sơn lui mấy trăm trượng!

Oanh!

- Thật ư?

Xùy!

Giữa sân như có cái gì bị xé nứt!

Trong nháy mắt Tiểu Thất xuất kiếm, kiếm bên hông Kiếm Nam Sơn cũng đột nhiên ra khỏi vỏ!

Xuất hiện là một người đàn ông tuổi trung niên, bên hông phiết lấy một thanh kiếm!

Nhìn y, Nam Cung Uyển sầm mặt lại. Không nghĩ tới, nhân vật cỡ này lại xuất hiện ở đây. Đó có phải là nhân vật cùng thời đâu cơ chứ!

Kiếm Nam Sơn!

Kiếm tông Tông chủ thời kỳ đỉnh phong nhất năm đó!

Kiếm Nam Sơn nhìn Tiểu Thất, lần đầu tiên có vẻ mặt ngưng trọng:

- Kiếm Thần!

Điều làm y kinh ngạc không phải chuyện Tiểu Thất là Kiếm Thần, mà là tuổi của cô nàng!

Nhỏ thế đã đến Kiếm Thần, từ khủng bố không đủ để hình dung!

Tiểu Thất vẫn im lặng, nàng đột nhiên tan biến.

Ông!

Một tiếng kiếm reo rạch ngang chân trời.

Cách đó không xa, Kiếm Nam Sơn híp mắt lại, tay phải nắm chặt chuôi kiếm, sau một khắc, hắn vung lên.

Xùy!

Lúc này, Tiểu Thất đột nhiên cách không chỉ vào Kiếm Nam Sơn:

Trong chớp mắt, Kiếm Nam Sơn lùi lại mấy ngàn trượng!

Oanh!

Nhưng mà vào lúc này, Tiểu Thất đột nhiên nhảy lên, sau một khắc, một đạo kiếm quang chém xuống đỉnh đầu Kiếm Nam Sơn.

Trước mặt hai người, hai đạo kiếm quang nổ tung.

Oanh!

- Kiếm tốt!

Tiểu Thất bình tĩnh, nhẹ nhàng vung tay, Thiên Tru kiếm trực tiếp bay trở về trước mặt Diệp Huyền.

Tiểu Thất nhìn Kiếm Nam Sơn:

- Không bắt nạt ngươi!

Rồi nàng nhẹ nhàng giẫm chân phải một cái.

Xùy!

Dưới chân, kiếm quang lấp lánh.

Nơi xa, Kiếm Nam Sơn mở tay, một sợi kiếm quang bay ra.

Kiếm quang nhanh như điện, xé rách không gian!

Kiếm Nam Sơn nhìn kiếm trong tay Tiểu Thất:

Nữ tử tóc trắng hơi nhăn mày.

Sợi kiếm quang vỡ nát, và cả Kiếm Nam Sơn kiếm, cũng thế!

- Phá!

Lúc này, giữa sân đột nhiên vang lên thanh âm Tiểu Thất:

Một sợi kiếm quang tàn nhẫn trảm xuống.

- Chém!

Một đạo kiếm quang đột nhiên chém xuống đỉnh đầu y!

Nơi xa, Kiếm Nam Sơn nhếch miệng cười một tiếng:

- Thú vị!

Y đột nhiên giẫm chân phải một cái.

Ầm ầm!

Toàn bộ tinh không kịch liệt run lên, sau một khắc, y hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên tận trời.

Oanh!

Trên không đạo kiếm quang của Tiểu Thất trực tiếp vỡ nát!

Nhưng ngay lúc này, Tiểu Thất đột nhiên tan biến ——

Oanh!

Nơi xa, Kiếm Nam Sơn lại lui mấy ngàn trượng! Mà y còn chưa dám dừng lại, từng đạo kiếm quang rạch ngang nơi y đứng.

Oanh!

Kiếm Nam Sơn lại lùi! Bước lùi phải tới ngàn dặm!

Mà lúc này, Tiểu Thất chậm rãi nhắm mắt, rồi đột nhiên mở ra, tay phải cách không chỉ vào Kiếm Nam Sơn:

- Nhất Kiếm Nhân Tung Diệt!

Xùy!

Một sợi kiếm quang nhỏ như sợi tóc bay ra từ đầu ngón tay Tiểu Thất, đi đến đâu không gian trực tiếp mờ đi đến đấy. . .

Tất cả mọi người vẻ mặt lập tức trở nên cực kỳ ngưng trọng. Bởi vì những không gian hư ảo đó đã biến mất!

Trực tiếp bị một kiếm này chém vỡ, cho dù là Không Gian đạo tắc của Thiên Đạo cũng không thể chữa trị!

Nhìn thấy một kiếm này, vẻ mặt Kiếm Nam Sơn lập tức trở nên ngưng trọng, y vẫn không cầm kiếm bên hông!

Bởi vì Tiểu Thất cũng không hề dùng kiếm!

Nếu như mình cầm kiếm, về mặt khí thế là thua!

Y nhắm mắt, ở trước mặt đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm hư ảo, rồi y điểm một ngón tay lên chuôi kiếm.

Ông!

Một tiếng kiếm reo vang vọng!

Chuôi kiếm hư ảo này trực tiếp bay ra ngoài!

Một kiếm này, như muốn đâm rách phiến tinh không, vô cùng cường đại!

Mà lúc này, sợi kiếm quang của Tiểu Thất cũng lao đến!

Oanh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận