Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1541: Cướp bóc

Đối với phu tử và mấy giáo tôn vẫn chưa xuất hiện, Nguyên Thiên vẫn luôn đề phòng, nhưng cũng vì như thế mà hắn ta không thể không đưa phần lớn cường giả của Phệ Linh tộc tới đây, nói cách khác, bây giờ cường giả trong Phệ Linh tộc rất ít!

Bên cạnh Nguyên Thiên, lão giả trầm giọng nói: "Đại thiên tôn, trở về sao?"

Nguyên Thiên cả giận nói: "Bây giờ về? Trở về làm gì? Bây giờ về là mất cả chì lẫn chài!"

Nói xong, hắn ta nhìn xuống dưới, tay phải bỗng nhiên đè xuống, ngọn Thiên linh hỏa đó từ không trung giáng xuống, trong chớp mắt, vô số kiến trúc trong Vạn Duy thư viện bắt đầu bốc cháy!

Nguyên Thiên nhìn chằm chằm phía dưới: “Giết! Tất cả mọi người ra tay!"

Hắn ta vừa nói dứt câu, bên trong vòng xoáy màu trắng sau lưng hắn ta có hai mươi mấy tên cường giả đột nhiên vọt ra!

Tất cả đều là Thiên Cơ cảnh đỉnh phong!

Nhìn thấy tình huống này, sắc mặt Lâm Tiếu Thư đại biến, hắn ta bỗng nhiên gầm lên: “Tế..."

Không chỉ Lâm Tiếu Thư mà thời khắc này, vô số đệ tử Vạn Duy thư viện đều điên cuồng mừng rỡ!

Trên không trung, Nguyên Thiên nhìn nữ phu tử, trong mắt hắn ta lộ rõ vẻ kiêng kị!

Tất cả mọi người đều ngây người.

Không trung, Nguyên Thiên quay đầu nhìn lại, trên sơn đạo cách đó không xa có một nữ tử cưỡi một con lừa chậm rãi đi đến, tay trái nữ tử cầm một quyển sách cổ, nhưng mà giờ phút này, nàng không hề đọc sách mà đang quan sát bốn phía.

Trước mặt Thiên linh hỏa đó có một cây thước ngọc màu trắng cản lại!

Phía dưới, nữ phu tử nhìn xung quanh, trong mắt nàng có chút gợn sóng, dường như đang nhớ lại chuyện cũ.

Còn chưa nói xong thì đột nhiên hắn ta ngẩn người.

Thanh danh của nữ phu tử ở Ngũ Duy vũ trụ quá lớn!

Trượng Thiên Xích!

Bởi vì Thiên linh hỏa đó đột nhiên ngừng lại!

Nữ phu tử!

Giờ khắc này, tất cả cường giả của Vạn Duy thư viện đều đang run rẩy!

Phía dưới, sau khi Lâm Tiếu Thư phản ứng lại, hắn ta mừng rỡ như điên!

Đó là kích động, đó là hưng phấn!

Bởi vì nàng là đệ tử quan môn của tiên tri, là người gần với tiên tri nhất.

Rất nhanh, nàng đã cưỡi con lừa đi vào trong thư viện, những cường giả và học trò của Vạn Duy thư viện đồng loạt hành lễ: “Bái kiến phu tử!"

Nữ tử gật đầu: “Xem ra nàng ta đã có kỳ ngộ gì đó, nếu không, với tâm cảnh của nàng ta thì hẳn vẫn cần lắng đọng một thời gian nữa."

Nữ tử mỉm cười, nhìn thoáng qua xung quanh, cuối cùng nàng nhìn về chỗ Trương Văn Tú: “Văn Tú sắp đột phá sao?"

Trong nháy mắt trông thấy nữ phu tử xuất hiện, mặc dù hắn ta đã đoán trước được chuyện này nhưng khi thật sự nhìn thấy vị phu tử trong truyền thuyết này thì hắn ta vẫn có chút sợ hãi!

Nữ phu tử nhìn thoáng qua Lâm Tiếu Thư, cười nói: "Tiếu Thư, già đi rất nhiều rồi!"

Nguyên Thiên cười lạnh: “Tham sống sợ chết sao?"

Cho dù là Lâm Tiếu Thư cũng cung kính thi lễ: “Phu tử!"

Ầm ầm!

Nói xong, nàng khẽ vung ngọc thủ, Trượng Thiên Xích chém lên Thiên linh hỏa.

Nữ phu tử nói: "Năm đó tiên sinh không nên nhân từ!"

Lâm Tiếu Thư nói khẽ: "Phu tử vẫn phong thái như cũ!"

Nữ phu tử nhìn Nguyên Thiên: “Phệ Linh tộc!"

Nguyên Thiên lạnh nhạt trả lời: "Đúng!"

Nữ phu tử lắc đầu: “Năm đó tiên sinh tha cho các ngươi, yên phận sống không tốt hay sao?"

Lâm Tiếu Thư gật đầu: “Đúng thế."

Nữ phu tử khẽ gật đầu, nàng ngẩng đầu nhìn Nguyên Thiên, giờ phút này, Nguyên Thiên cũng đang nhìn nàng.

Lâm Tiếu Thư trầm giọng nói: "Liễu giáo tôn đã chết, chúng ta đã liên hệ được với Trần giáo tôn, Trương giáo tôn với Tô giáo tôn, hình như bọn họ có chuyện, không thể nhanh chóng trở về!"

Nói xong, nàng nhìn lướt qua xung quanh lần nữa: “Rất nhiều người đã không còn!"

Thiên linh hỏa bị chém bay, nhưng đúng lúc này, vòng xoáy màu trắng sau lưng Nguyên Thiên nhanh chóng xoay tròn, vô số linh khí từ trong đó tuôn ra, cuối cùng tràn vào Thiên linh hỏa.

Ầm!

Thiên linh hỏa đột nhiên bộc phát ra một đạo hỏa diễm sáng chói, đạo hỏa diễm này từ không trung lao xuống, đánh thẳng tới nữ phu tử.

Phía dưới, nữ phu tử mặt không cảm xúc, nàng xòe lòng bàn tay ra, Trượng Thiên Xích bay trở về trong tay nàng, ngay sau đó, nàng bay vọt lên trời, dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, tay nàng cầm Trượng Thiên Xích nhẹ nhàng đánh tới.

Ầm!

Trong chớp mắt, đám lửa đó biến mất vô tung vô ảnh.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Nguyên Thiên trở nên cực kỳ khó coi, mà lúc này, khí tức chỗ Trương Văn Tú đã càng ngày càng mạnh.

Sắp đột phá rồi!

Lúc này, lão giả bên cạnh Nguyên Thiên run giọng nói: "Diệp Huyền đó đang điên cuồng cướp bóc trong Phệ Linh tộc ta!"

"Cướp bóc?"

Nguyên Thiên quay đầu nhìn lão giả: “Hắn đang cướp bóc?"

Lão giả gật đầu: “Người này điên cuồng cướp đoạt ở Phệ Linh tộc, nếu chúng ta không quay lại... . ."

Nguyên Thiên nhìn xuống dưới, phía dưới, nữ phu tử mỉm cười, tay phải nàng đột nhiên duỗi ra, Trượng Thiên Xích trong tay bay thẳng tới, cách mấy trăm trượng bên phải, A La Liên đang vây công Diệp Linh với một cường giả bí ẩn đột nhiên quay đầu, hai cánh tay hắn ta đưa ra trước ngăn cản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận