Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 860: Gọi Thánh! (Thượng)

Thứ nhất, chính là Trật Tự Minh.

Mặc dù thực lực đã không bằng ngày xưa, nhưng lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa béo, hơn nữa, hiện tại Trật Tự Minh vẫn như cũ là lão đại trên danh nghĩa của Hỗn Độn Vũ Trụ này.

Ngoại trừ Trật Tự Minh, còn có năm đại thế lực siêu cấp, phân biệt là nhất quốc nhị tộc nhị tông.

Nhất quốc, chính là Thần Quốc, địa bàn ở Đông Hoang giới, có thể nói Thần Quốc chính là chỗ phồn hoa nhất Hỗn Độn Vũ Trụ này. Địa vực bao la, chưởng khống hơn ngàn tinh vực, không chỉ như thế, trong Thần Quốc văn minh võ đạo hưng thịnh, hơn nữa còn có rất nhiều đạo thống thần bí, như nho gia, thích gia, binh gia... Có thể nói, sau Trật Tự Minh, hiện nay, văn minh võ đạo của Thần Quốc là đại biểu cho toàn bộ Hỗn Độn Vũ Trụ!

Mà năm đó, Thần Quốc đã muốn thống nhất toàn bộ chư thiên vạn giới, nhưng mà, bị Trật Tự Minh ngăn cản.

Người xuất thủ, là một vị Tinh chủ của Trật Tự Minh vào ba ngàn năm trước, tên: Cổ Đạp Thiên!

Năm đó, người này có thể nói là ngươi yêu nghiệt nhất Trật Tự Minh sau vị Tinh chủ đời thứ nhất, mà năm đó lúc người này xuất hiện, cũng làm chư thiên vạn giới khiếp sợ.

Năm đó Thần Quốc xâm lấn, người này một thân một mình đi tới Thần Quốc, chuyến đi này, cuối cùng không còn trở về.

Mà một tộc khác chính là Đường tộc, ở Nam Hoang giới. Đường tộc có chút thần bí, ghi chép về bọn hắn chỉ có một câu: Kỵ binh Đường tộc, vô địch lục địa!

Đặc biệt là Kiếm tông, không có bất kỳ thế lực nào dám xem thường Kiếm tông, bởi vì cho dù là bất cứ ai cũng không dám khinh thường chiến lực của kiếm tu!

Nhị tộc này, chính là Đường tộc và Yêu tộc.

Đây là một địa phương rất đặc biệt!

Rất nhiều rất nhiều!

Thời kỳ này, là thời kì rực rỡ nhất của Kiếm tông!

Nhưng mà, Thần Quốc cũng phải lui binh trở về, và chưa từng bước chân ra khỏi Đông Hoang giới, đến nỗi người đời gần như đã sắp quên đi Thần Quốc!

Kiếm tông từ thời lập tông đến bây giờ, có trọn vẹn hơn mấy trăm vị Kiếm Thánh, trong đó càng có hơn trăm siêu phàm Kiếm Thánh!

Phía dưới Thần Quốc, chính là nhị tộc.

Về phần Cổ Đạp Thiên, có rất rất nhiều tin đồn, có người nói hắn chém giết Thần Đế Thần Quốc, sau đó rời đi Hỗn Độn Vũ Trụ, cũng có người nói sau khi hắn chém giết Thần Đế, bản thân cũng trọng thương và ngã xuống, cũng có người nói hắn bị giam lại Thần Quốc...

Sau Đường tộc, là Võ viện và Kiếm tông của Thần Võ thành!

Hơn nữa, Kiếm tông Võ viện đời đời nhân tình, cùng nhau sinh tồn ở Thần Võ thành.

Yêu tộc ở Tây hoang giới, từng có ước định với nhân tộc đại diện là Tinh chủ đời thứ nhất, nhân tộc và Yêu tộc, đời đời không tương phạm.

Dưới tình huống này, càng không có người nào dám tới trêu chọc Thần Võ thành.

Mà thời kì đỉnh phong nhất, đồng thời có được 38 vị siêu phàm Kiếm Thánh, 79 vị Kiếm Thánh!

Thời kỳ này, ở vùng Hỗn Độn Vũ Trụ này, không ai dám trêu chọc Kiếm tông, mặc kệ là Trật Tự Minh hay là Đường tộc, đều phải nhường Kiếm tông ba phần!

- Là Đường tộc!

Cửa đại điện của Võ viện.

- Nếu Kiếm tông vong, ngày sau Thần Võ thành này sẽ chỉ còn lại Võ viện ta.

Bên trong thư khố, Diệp Huyền khép lại quyển sách trên tay.

- Nếu không phải Kiếm tông lòng lang dạ thú, lần này nhất định Võ viện ta sẽ không ngồi yên không để ý đến. Như ngươi nói, là bọn hắn tự gây nghiệt.

Nhưng mà, sau này quan hệ giữa Kiếm tông và Võ viện lại trở nên ác liệt...

Hách Liên Thiên gật đầu:

- Ngươi phải nhớ kỹ, làm Tông chủ Võ viện, rất nhiều thời điểm, có khả năng chỉ một quyết định sai lầm cũng sẽ mang đến cho Võ viện tai hoạ ngập đầu, cho nên ngày sau, bất luận là quyết định gì, đều phải ngàn vạn cẩn thận!

Nói đến đây, hắn nhìn về phía Hách Liên Thiên:

Yên lặng một lát, Diệp Huyền quay người biến mất không thấy gì nữa.

Hách Liên Thiên nhìn về phía Vũ Vấn:

- Sư tôn, ngươi sẽ không muốn...

Vũ Vấn lắc đầu:

Vũ Vấn nhìn Kiếm tông ở phía xa, nói khẽ:

Vũ Vấn đột nhiên nói:

- Kiếm tông tự gây nghiệt!

Hách Liên Thiên lắc đầu:

- Hiểu rõ.

Vũ Vấn nhìn về phía Kiếm tông:

- Hắn đã đánh ra lá bài tẩy tổ sư Kiếm tông, hãy để chúng ta nhìn thêm một chút, Kiếm tông này còn có át chủ bài gì!

...

Kiếm tông.

Ngay một khắc khi kỵ binh Đường tộc xuất hiện, toàn bộ Kiếm tông như lâm đại địch, hết thảy đệ tử Kiếm tông đồng loạt xuất hiện.

Trong mắt những đệ tử Kiếm tông này, có kiêng kị, có ngưng trọng, nhưng lại không hề e ngại!

Trên không, mười hai người cứ như vậy lẳng lặng đứng trên không trung, hết sức an tĩnh, tựa như xử nữ.

Lúc này, một nữ tử đột nhiên xuất hiện trước mặt mười hai người này.

Ầm!

Mục Phong Trần xuất kiếm.

Cách đó không xa, Mục Phong Trần vừa vọt tới trên không, một tên kỵ binh trong đó lập tức rút đao chém ra phía trước một trảm.

Trên không, Nhạc lão đang muốn xuất thủ, Đại tiểu thư lại lắc đầu.

Phía dưới, Mục Phong Trần đột nhiên phóng lên tận trời, đồng loạt xông lên với hắn, còn có tám tên kiếm tu cấp bậc Đạo cảnh của Kiếm tông.

Rất nhanh, vô số kiếm quang kia biến mất từng chút một.

Đại tiểu thư nhìn xuống Mục Phong Trần, khẽ gật đầu:

- Được rồi.

Thanh âm của nàng vừa dứt, mười hai tên kỵ binh sau lưng đột nhiên lao xuống, động như thỏ chạy!

Phía dưới, Mục Phong Trần đột nhiên cười to:

- Tới đi! Kiếm trận lên!

Thanh âm vừa dứt, một tiếng kiếm reo đột nhiên vang vọng trên vùng trời Kiếm tông, ngay sau đó, mười hai thanh kiếm đột nhiên mang theo vô số kiếm quang kích bắn về phía chân trời.

Đại tiểu thư mặt không biểu tình, không hề có ý định xuất thủ!

Mà mười hai tên kỵ binh kia cũng không tránh không né, đáp xuống, nơi bọn hắn đi qua, kiếm quang nổ tung từng khúc, trực tiếp hóa thành hư vô.

Mà bọn hắn, ngay cả đao cũng không hề rút ra!

- Từng nghe qua kỵ binh Đường tộc vô địch lục địa, lần này, Kiếm tông ta muốn mở mang kiến thức một chút.

Mục Phong Trần cười nói:

- Kiếm Thánh các hạ, Đường tộc ta vẫn luôn luôn tôn kính Kiếm tông. Chỉ cần Kiếm tông giao ra món chí bảo kia, chúng ta sẽ lập tức rời đi, tuyệt không nuốt lời!

Đại tiểu thư nhìn xuống Mục Phong Trần ở phía dưới:

Ở sau lưng Đại tiểu thư này, còn có đám người Tam tiểu thư.

Người này, chính là Đại tiểu thư Đường tộc.

Tên kỵ binh kia trong nháy mắt đã lùi nhanh hơn trăm trượng, thế nhưng Mục Phong Trần cũng liên tục lùi lại mấy chục trượng.

Mà tám tên cường giả Đạo cảnh Kiếm tông kia lại trực tiếp bị áp chế, gần như chỉ có thể bị động đỡ đòn!

Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt Mục Phong Trần lập tức biến đổi.

Hắn vẫn đánh giá thấp những kỵ binh Đường tộc này!

Thực lực của những kỵ binh này, tuyệt không phải cường giả Đạo cảnh bình thường có thể so sánh!

Phải biết là chiến lực của kiếm tu Đạo cảnh đã là mạnh mẽ vô cùng, thế nhưng, đối đầu với mấy kỵ binh này, vẫn còn bị áp chế!

Nhưng vào lúc này, một tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên!

Một tên kiếm tu Đạo cảnh bị hai tên kỵ binh trực tiếp hợp kích chém giết!

Nhìn thấy một màn này, Mục Phong Trần biến sắc:

- Lui!

Thanh âm vừa dứt, hết thảy kiếm tu dồn dập lui lại.

Mà lúc này, mười hai tên kỵ binh kia xông lên, vừa xông lên, rõ ràng chỉ có mười hai người, nhưng tất cả mọi người Kiếm tông lại cảm giác được dường như có thiên quân vạn mã!

Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt Mục Phong Trần trở nên cực kỳ ngưng trọng, hắn không còn dám để kiếm tu Kiếm tông đối kháng với những kỵ binh này, hắn quay đầu nhìn về phía Mộ Kiếm ở hậu sơn Kiếm tông:

- Gọi thánh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận