Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 951: Sổ sách của Đàn Gia (2)

Lúc này Lục Tân và Hàn Băng mới hiểu rõ, ngơ ngác nhìn đám lưu manh kia canh giữ khách sạn kín kẽ không lọt một giọt nước.

Thoáng nhìn có vẻ canh gác còn nghiêm ngặt hơn cả Bộ phận thông quan đặc biệt của Thanh Cảng.

“Cha, đi bên này…”

Phía sau đám người, Bích Hổ ân cần đỡ một cánh tay Đàn Gia, trên mặt đầy nịnh nọt tươi cười: “Không đi thì không biết, chứ vừa thấy là đã sợ nhảy dựng, thì ra cha lại làm ăn to như vậy, ôi chao ôi, thật ra con cũng làm chút buôn bán nhỏ, cha có muốn đầu tư cho con một chút không?”

Đàn Gia què một chân được con gái con rể đỡ trái đỡ phải, vui đến mức không thèm chống gậy.

Trên mặt ông ta là nụ cười đầy hạnh phúc, nói: “Chỉ cần cậu đối xử tốt với con gái của tôi, chút đồng trinh này có đáng gì?”

“Yên tâm, chờ đến khi cha chết, gia sản trong nhà nhất định sẽ để lại phần lớn cho hai đứa.”

Lục Tân nghe mà trợn trừng mắt.

Anh nhìn cảnh tượng cả nhà hoà thuận vui vẻ này, sao cảm thấy nó quái lạ thế nào ấy!

Để đám đàn em đuổi thẳng cổ những khách trọ đang ở đây, sau đó đứng gác ngoài hành lang. Nhóm Lục Tân đi vào phòng của Lục Tân có diện tích tương đối rộng, hơn nữa họ còn quyết định tạm thời biến nơi này thành văn phòng. Đàn Gia đảo mắt nhìn mọi người xung quanh một lượt, sau đó rút một túi da màu đen trong ngực ra, kéo khóa kéo, lập tức nhìn thấy trong bao da là một cuốn sổ màu đen có vẻ cực kỳ bình thường.

“A Hồng, con còn trách cha không thương con, con đã thấy mấy thứ này chưa?”

Đàn Gia vỗ cuốn sổ, ánh mắt nhìn Hồng Xà đầy trìu mến, nói, đây chính là báu vật của cha đó, có sổ sách này, đừng nói tìm hướng đi của đống “hắc thảo” mà các con quan tâm, mà cha còn có thế kéo ít nhất một nửa quan viên trong sở hành chính thành phố vệ tinh 3 rớt đài...”

Lục Tân và Hàn Băng liếc mắt nhìn nhau một cái, trong lòng hơi bùi ngùi.

Tình cha nặng trĩu này thật sự khiến họ phải cảm động...

Ngay khi Đàn Gia mở cuốn sổ bày tất cả nội dung bên trong ra trước mặt mọi người, thì họ sẽ biết quyết định của Hàn Băng chính xác đến mức nào.

Bên trong sổ sách không chỉ có những ghi chép về đơn hàng hắc thảo mà còn ghi chép về những giao dịch mật không thể để lộ, còn có cả danh sách hối lộ những nhân viên quan trọng trong sở hành chính, nội dung trong đó rất đáng sợ, cách ghi chép còn dùng mật mã mã hóa, nếu không phải Đàn Gia tự nguyện giao sổ sách này ra và tự nguyện giúp họ giải mã, thì cho dù họ có giỏi đến mức nào nhưng muốn điều tra rõ những việc này cũng chẳng biết phải tốn bao nhiêu thời gian nữa.

“Nếu vậy, thì nhờ… Bác giúp chúng cháu điều tra một chút?”

Hàn Băng ngồi ở bên cạnh còn lấy ra cả giấy và bút chuẩn bị ghi chép lại.

“Chuyện này...”

Đàn Gia thấy dáng vẻ Hàn Băng nghiêm túc như vậy, trong tiềm thức ông ta bỗng thấy hơi lo lắng.

Đây chính là bí mật quan trọng nhất của ông ta, nó còn liên lụy tính mạng gia đình ông ta, không được để người ngoài lật xem, thậm chí còn ghi chép lại...

“Cha.”

Hồng Xà làm nũng ôm tay Đàn Gia lắc qua lắc lại.

Đàn Gia lập tức bỏ cuộc, luôn miệng nói: “Được được được, là cha sai, không nên nghi ngờ bạn bè của con...”

Đại ca tự mình điều tra sổ sách nhà mình, quả nhiên hiệu suất không giống người thường.

Tuy rằng thành phố Hắc Chiểu ngư long hỗn tạp, tam giáo cửu lưu, đủ những mối làm ăn dơ bẩn và rắc rối phức tạp, nếu có ai đó muốn trà trộn vào đây, sẽ có thể bị chém đứt đầu bất cứ lúc nào, nhưng họ lại ghi chép sổ sách cực kỳ rõ ràng, ngoài ra, buôn hắc thảo là nghề mang lại lợi nhuận cao nhất, nó đã bị những người có thế lực trong thành phố Hắc Chiểu chia sạch từ lâu, ranh giới rõ ràng, phân phối bằng nhau.

Bởi vì ngày thường họ đều buôn bán cho những mối quen, hướng chảy của nó cơ bản là luôn cố định.

Có sổ sách rồi, muốn tra một số lượng mua và bán hắc thảo ở Hắc Chiểu trong một tháng qua là chuyện cực kỳ đơn giản.

Chỉ cần so sánh danh mục trong sổ sách, rất cả sẽ hiện rõ rành rành.

Phía Nam thành phố.

Khu vực Thiên Hòa…

Chưa tới nửa tiếng, Hàn Băng đã đánh dấu được những khu vực trọng điểm trên bản đồ, nhẹ nhàng gõ xuống mặt bản đồ hai cái, rồi ngẩng đầu nhìn về phía Lục Tân.

Qua sổ sách ghi chép buôn bán hắc thảo, có thể phát hiện ra những khu vực quanh khu Thiên Hòa ở phía Nam vốn là khu vực mua hắc thảo số lượng ít, nhưng từ khoảng nửa tháng trước, đột nhiên nơi này có rất nhiều người đến chỗ đàn em Đàn Gia lấy hàng.

Không những vậy, mà nhu cầu vẫn tiếp tục tăng cao.

Chẳng qua, bởi vì gần đây nhu cầu sử dụng ở cả thành phố vệ tinh 3 và những nơi khác đều tăng cao, cho nên sự thay đổi này không rõ ràng.

Chỉ khi so sánh thời gian thì mới phát hiện, nơi này chính là địa điểm có nhu cầu sử dụng hắc thảo đột ngột tăng cao đầu tiên.

“Nếu nói là nơi này, thì cũng hơi kỳ lạ…”

Không chỉ có Lục Tân và Hàn Băng cảm thấy bất thường ở nơi này, mà ngay cả Đàn Gia cũng nhíu chặt chân mày lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận