Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 808: Lãnh Chúa Tinh Thần (1)

Hành động thu hồi xúc tua của giá chữ thập, hoặc là nói Đại giáo chủ Ecuador chỉ là một hành động theo bản năng.

Giống như là hành động rút tay lại khi chạm vào than nóng.

Chỉ là anh ta không ngờ rằng động tác thu hồi của mình đã mang keo cả cục than đỏ nóng bỏng tay kia.

Hơn nữa đối phương còn mỉm cười, thuận thế nhằm vào mặt anh ta.

“Rầm...”

Phản ứng của cái giá chữ thập nằm phía đông thị trấn rất nhanh, nháy mắt đã chia cắt cái xúc tua kia.

Trên mặt anh ta xuất hiện vẻ cáu giận, có lẽ đây là lần đầu tiên mới vừa chiến đấu mà anh ta đã phải chủ động vứt bỏ cơ thể của chính mình.

Có điều, lúc này cơ thể Lục Tân đã theo lực kéo bay lên giữa không trung, còn cao hơn độ cao so với giá chữ thập.

Sau đó anh cúi đầu, nhìn phần đầu giá chữ thập, nhìn thấy sự hoảng sợ trong ánh mắt Đại giáo chủ Ecuador, khóe môi anh cong lên.

Anh giơ cao cánh tay lên, cả cánh tay đều là những hạt màu đen chuyển động thật nhanh.

Ngay khi rơi xuống, cánh tay anh đã đập mạnh xuống đỉnh đầu trên giá chữ thập.

“Soạt, soạt, soạt…”

Biểu cảm của cái đầu đại giáo chủ Ecuador trên giá chữ thập phía đông trở nên hoảng sợ và bất an.

Đầu bỗng nhiên nứt toạc, vô số dây thần kinh và mạch máu đồng loạt xổ ra phía trước.

Giống như là cuốc một lớp đất lên, để lộ một hang động lúc nhúc rắn ở bên dưới, chúng không ngừng ngo ngoe, nằm chằng chịt đè lộn xộn lên nhau.

Khung cảnh khiến người nhìn hoa cả mắt, còn có vô số cái miệng rắn há to hết cỡ cắn về phía anh.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Lục Tân thật sự...

... Hưng phấn.

Anh giơ cánh tay lên cao, đánh xuống đám “rắn con” phía dưới.

Cả cánh tay anh đều được bọc đầy cái loại hạt màu đen, nhìn thoáng qua trông giống như đeo một cái bao tay màu đen.

“Phụt...”

Hơi thở điên cuồng đến thảm thiết xuất hiện, hạt màu đen xông vào ổ rắn, tạo thành cảnh tượng đầy máu me.

Sau đó cơ thể anh nhanh chóng lao xuống, đâm xuyên qua cái giá chữ thập.

Giống như là dao nóng cắt da trâu, cơ thể anh lập tức đáp xuống đất, đạp thành một cái hố sâu thật lớn ngay trong thị trấn nhỏ.

Tâm trạng anh cực tốt, ngẩng đầu nhìn về phía trước lần nữa.

Giá chữ thập giống như người khổng lồ đang lặng lẽ chia tách làm đôi, rồi ngã rầm xuống mặt đất.

“Tại sao lại như vậy?”

Một cái giá chữ thập ngã xuống, biểu cảm ba khuôn mặt đại giáo chủ Ecuador trên ba giá chữ thập khác đồng loạt trở nên sợ hãi.

Bọn họ nhìn chằm chằm bản thân ở phía đông, nét mặt phức tạp không cách nào hình dung.

Một thứ gì đó ngoài nhận thức ùa vào trong óc của họ, bọn họ không thể nào hiểu được vì sao sức mạnh của bản thân ở trước mặt đối thủ lại không có chút tác dụng nào, càng không rõ vì sao loại sức mạnh này, có thể dễ dàng đánh tan sức mạnh của chính họ, thậm chí còn trực tiếp…

... Hủy diệt họ?

“Ha ha...”

Ngay khi trong lòng họ xuất hiện câu hỏi này, trong miệng Lục Tân đã phát ra tiếng cười nhẹ, vọt về phía bọn họ.

Anh mượn sức mạnh của em gái để chạy như điên thoắt ẩn thoắt hiện bên trong kiến trúc rắc rối phức tạp của thị trấn nhỏ.

“Lùi về phía sau!”

Giá chữ thập nằm ở phía Bắc cố sức hét to.

Có một sức mạnh vô hình dần chìm xuống, ùa vào bên trong thị trấn nhỏ.

Kiến trúc thị trấn nhỏ lập tức sống lại, con đường sinh ra nếp gấp và phòng ốc di chuyển đến cạnh nhau.

Giống như là một đống hợp lại thành chướng ngại vật ngăn cản trước mặt Lục Tân.

Nhưng Lục Tân không thèm nhìn chúng, anh không leo lên và nhảy cao nữa mà cúi thấp đầu lao đi.

“Ầm...”

Con đường lát đá xanh từ gấp khúc dần trở nên thẳng băng, sau đó bị anh đập cho nát nhừ, thậm chí còn chẳng nghe thấy tiếng va chạm, giống như trước khi anh đến nó đã vỡ vụn ra rồi, vô cùng đơn giản.

Hoặc có thể nói, không phải vỡ vụn, mà là nhường đường.

Con đường lát đá xanh nóng lòng nhường đường cho anh, bởi vậy nó không tiếc phá hỏng bản thân mình.

Không chỉ có phiến đá xanh.

Lục Tân chạy nhanh về phía trước, trông bình thường không có gì, tốc độ cũng chỉ nhanh hơn người khác một chút.

Nhưng sức mạnh tinh thần dần lan ra khắp thị trấn nhỏ, những nơi anh đi qua đều xuất hiện một con đường thẳng tắp.

Tất cả sức mạnh tinh thần đều đang tranh nhau nhường đường, vì thế mặc kệ con đường gấp khúc hay là phòng ốc trùng điệp, bản thân chúng đều tự phát ra tiếng thanh thúy như bình thủy tinh vỡ vụn, sau đó giống như tờ giấy bị xé rách, đồng loạt chia ra hai phía trước mặt anh.

Phía trước con đường chính là giá chữ thập hình người cắm ở phía Bắc, khuôn mặt Đại giáo chủ Ecuador đã lộ ra nỗi kinh hoàng vô tận.

Nhưng Lục Tân đứng đối diện anh ta, đột nhiên anh nở một nụ cười.

Rất lễ phép.

...

Ầm ầm ầm!

Nơi này lập tức trở nên hỗn loạn, đến cả hai cái giá chữ thập ở hai phía Tây và Nam cũng không biết có chuyện gì đã xảy ra.

Theo lý thuyết, cùng ở trong thế giới được đan chéo bởi tinh thần, cho dù xảy ra chuyện gì thì họ đều biết được ngay.

Nhưng mà bây giờ, bởi vì thế giới này quá loạn, đủ loại tin tức ùa vào trong óc bọn họ, ngược lại khiến họ không thể nào phản ứng kịp.

Thậm chí lúc này họ không khác gì người thường, nhìn về phía Bắc thị trấn nhỏ đang chìm trong hỗn loạn.

Nhìn thấy cái giá chữ thập ở hướng Bắc dần thấp đi một khúc rồi một khúc, sau đó biến mất.

“Sao cậu ta lại có sức mạnh như vậy?”

Có một nỗi hoảng sợ không cách nào hình dung đang bao trùm lấy họ.

Sức mạnh điên cuồng đến mức không thể tưởng nổi tựa như có thể xé nát hết tất cả họ khiến họ cảm thấy hoảng sợ.

Họ không rảnh suy nghĩ đến những chuyện khác, hai cái giá chữ thập còn lại bắt đầu nhìn về phía Lục Tân.

Cánh tay đã dần vòng vào giữa, giao trước ngực.

“Tôi ra lệnh các người...”

Con ngươi màu xanh lam siết lại, sâu thẳm như là đại dương, phản chiếu rõ khung cảnh trong thị trấn này.

Hai giọng nói to vang vọng hòa vào với nhau:

“Cảm nhận Ecuador, lĩnh hội đau khổ.”

“Tôi ra lệnh các người...”

“Mở hai mắt, nhìn thấy sự thật.”

“Tôi ra lệnh các người...”

“Cảm nhận bất hạnh, hóa thân Ecuador...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận