Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1509: Lục Thiên Minh – Người nghiên cứu sinh mệnh đa chiều (1)

Mặc dù cảm thấy hơi thái quá, nhưng Lục Tân luôn ít khi xen vào những chuyện bản thân thiếu chuyên nghiệp.

Vì vậy, anh chỉ thành thật đến gần thầy Lý và quan sát.

Hai vị tiến sĩ Trương và Vương đều có chút cảnh giác nhìn anh, nhưng không dám ngăn cản anh.

Qua màn hình điều khiển trong tay thầy Lý, Lục Tân nhìn thấy sau khi những con ruồi điện tử đó bay vào viện nghiên cứu, thì lập tức phác họa ra những hình ảnh khác nhau.

Nhưng cũng không phải kiểu một con ruồi điện tử chụp ra hình ảnh, mà là vô số con ruồi điện tử bay lượn trên không trung, đồng thời chiếu sáng tại một khu vực, sau đó phơi bày ra những thứ quan sát được trong không gian ba chiều từ các góc độ khác nhau.

Ngược lại giống như một phiên bản trinh sát của công nghệ hình chiếu 3D.

Từ trong màn hình, Lục Tân cẩn thận quan sát, giống như mình đã tiến vào viện nghiên cứu.

Ở nơi hoang vắng không người này, bước chậm rãi và quan sát nó.

Có thể thấy được, viện nghiên cứu trông rất trống trải và bừa bộn, sân đầy cỏ dại và lá khô chất chồng, nhưng mà, sau khi đi vào thân chính của tòa nhà, bỗng nhiên trở nên u ám, sự vật màu xanh phác họa trên màn hình.

Lục Tân nhìn thấy, những cánh cửa đóng chặt, dần dần lóe lên trên màn hình.

Càng đi sâu vào trong, càng có thể thấy những đống tài liệu lộn xộn, những chiếc kệ sắt hoen gỉ, vân vân.

Sau khi những con ruồi điện tử vào tòa nhà, chúng chia thành ba tốp.

Đi vào từ mọi hướng, ánh sáng xanh mờ nhạt như ánh sáng của đom đóm chiếu sáng viện nghiên cứu tối tăm.

Những nơi khác chỉ quét sơ qua, sau đó nhanh chóng tập trung vào tòa nhà phía tây khu A mà Tiến sĩ An nói đến.

Chúng dường như đều có năng lực và trí tuệ vi mô tránh chướng ngại vật thông minh, vô cùng linh hoạt trong khu phức hợp tòa nhà bị bỏ hoang từ rất lâu này.

Hầu như ở khắp mọi nơi, nhanh chóng phân nhau tiến vào tòa nhà tối tăm từ cửa ra vào, cửa sổ và những nơi khác.

Trong khi quan sát cẩn thận, vừa vạch ra địa hình mà chúng đi qua, cũng như tất cả hình ảnh, văn bản, vân vân...

Toàn bộ quá trình, vô cùng tinh tế và cẩn thận.

Ngay cả một trang giấy bay qua trên mặt đất cũng có thể chụp chính xác, đồng thời nhanh chóng phục hồi như cũ văn bản trên đó...

Bảng hiệu cũ kỹ treo trên phòng giam người thí nghiệm siêu tâm linh phủ đầy bụi, những chiếc ghế sắt cắm dây cáp điện chất thành đống trên hành lang, kệ sắt vứt lung tung nào là dao mổ, găng tay da và kẹp mỏ vịt bên trên.

Cho dù không trực tiếp bước vào, những cảnh tượng này cũng không khỏi khiến lòng người hơi chùng xuống.

Chỉ là, nhìn hình ảnh lộ ra từng chút một trên màn hình, sắc mặt Lục Tân đột nhiên có chút mịt mù.

Cũng không biết tại sao, nhìn vào không gian được phát họa ra bởi những đường nét kỳ lạ.

Anh lại mơ hồ cảm thấy dường như có hơi quen thuộc.

Anh vô thức mở to hai mắt, cẩn thận nhìn những đường nét đủ mọi loại màu sắc, cùng với một số hình nhảnh nhanh chóng quét qua đó, muốn tìm kiếm thêm nhiều chứng cứ hơn, sau đó ngay cả nhịp thở cũng bất giác ngừng lại trong giây lát, rồi đột nhiên sửng sốt.

"Chờ đã..."

Anh thậm chí còn quên rằng mình không có quyền ra lệnh cho thầy Lý, nói theo bản năng: "Tờ giấy vừa rồi, hãy xem thêm một lần nữa."

"Xem cái gì?"

Thầy Lý lập tức có chút bất mãn, nhưng ngẩng đầu lên thì thấy là Lục Tân, nên im lặng nghe theo: "Được rồi."

Ngón tay lướt trên bảng điều khiển vài lần, màn hình lập tức lùi lại và dừng lại ở một tờ giấy được dán trên tường.

Khi hình ảnh dừng lại, mới phát hiện ra, đó cũng không phải dán vào tường mà là đóng đinh vào tường.

Bên cạnh còn có ấn bàn tay màu đỏ tươi.

Nói là một tờ giấy nhưng thực chất giống một tờ giấy chứng nhận hơn, bên ngoài còn có một lớp màng nhựa.

Do thời gian lâu dài, màng nhựa bị mờ theo thời gian nên dù có nhìn tận mắt, chắc chắn cũng không thể nhìn rõ nội dung bên trong.

Nhưng thầy Lý nhẹ nhàng thao tác vài cái, chọn đến tờ giấy này, sau đó phân tích dữ liệu, nhanh chóng khôi phục nội dung như cũ.

Sau đó nhìn vào trang này, Lục Tân dần dần cảm thấy kinh hãi khó tả.

Thông tin trên tờ giấy rất đơn giản, trông giống như một tờ giấy chứng nhận bị người ta vứt bỏ trong hành lang:

H H I I I 0 1 3: Lục Thiên Minh

Trong bức ảnh phía dưới, một người đàn ông có mái tóc như ổ gà, mặc áo blu trắng, bộ dạng uể oải.

Đánh giá về ngoại hình, chính là Lục Tân.

"Xẹt!"

Lúc này, Lục Tân đột nhiên cảm thấy tóc gáy hơi dựng lên.

Lại là người này...

Trong kết quả điều tra trước đây ở Thanh Cảng, người tên Lục Thiên Minh từng nhìn thấy đã xuất hiện trở lại.

Hắn lại là người của viện nghiên cứu?

Trong lòng đột nhiên kích động vô hạn, thậm chí hơi kinh hoàng, chợt quay lại nhìn về phía Tiến sĩ An.

Trước đây Trần Tinh từng nói, cô ấy không biết người này, giáo sư Bạch từng học tập trong viện nghiên cứu cũng không biết.

Nhưng mà, giấy chứng nhận của người này xuất hiện ở đây, chứng tỏ hắn là người của viện nghiên cứu cũ.

Giáo sư Bạch không biết cũng là điều bình thường, ông ta được đào tạo và học tập tại viện nghiên cứu ở thành phố trung tâm.

Nhưng khi nãy Tiến sĩ An đã nói qua, cô ta đã từng ở đây, vậy thì, liệu cô ta sẽ có ấn tượng với người tên Lục Thiên Minh này không?

Quay đầu nhìn lại thì thấy vẻ mặt của Tiến sĩ An cũng hơi kinh hãi.

Hiển nhiên, cô ta cũng có chút kinh ngạc khi nhìn thấy bức ảnh giống hệt Lục Tân trên tờ giấy chứng nhận này.

Nhưng nhìn thấy ánh mắt của Lục Tân, cô ta cũng lập tức hiểu được câu hỏi của Lục Tân, hít một hơi, ánh mắt khẽ lóe lên:

"Tôi cũng chưa từng nhìn thấy người này..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận