Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1148: Sự nhiệt tình của bà con (1)

Quần áo, đã xong.

Một bao thuốc, sáu cái bật lửa, đã xong.

Thịt bò đóng hộp mới, bánh mì thường, bánh mì chiên, rau khô, xúc xích ... Đã xong.

Một chai nước, máy lọc nước nhỏ, đã xong.

Thuốc, chống viêm, giải độc và giảm đau... tuy không có tác dụng quá lớn, nhưng vẫn nên mang theo, đã xong

Cuối cùng, súng giết người, đã xong.

Hai ngày sau, Lục Tân chuẩn bị xong thì lên đường đến vùng đất hỗn loạn.

Vốn định ngày hôm sau sẽ xuất phát, nhưng Hàn Băng biết được ngày anh chuẩn bị xuất phát nên đã làm tròn trách nhiệm của ủy viên thông tin kiêm trợ lý sinh hoạt đã nhiều lần chỉnh sửa danh sách cho Lục Tân, thậm chí còn mất một ngày để cho bộ phận dọn dẹp ô nhiễm đặc biệt của Đội chuyên gia trong bộ phận nghiên cứu và phát triển vũ khí đặc biệt chuẩn bị và sửa sang lại chiếc việt dã cho Lục Tân.

Sau khi cải tiến, bề ngoài thoạt nhìn không có gì thay đổi, nhưng nó lại nặng hơn rất nhiều.

Cùng với đó, nhận được sự nhờ vả của Lục Tân, người phụ trách giúp cô theo dõi công tác sửa sang nhà cũ sau khi anh đi lại xin nghỉ phép đi tới thành vệ tinh số 2, trịnh trọng nhận lấy chuỗi chìa khóa treo mặt dây chuyền nhỏ từ trong tay Lục Tân.

Khoảnh khắc đó, Hàn Băng cảm thấy vô cùng nặng, đây chính là chìa khóa nhà của Đơn Binh...

Mọi việc đều đã chuẩn bị xong, Lục Tân lấy được giấy phép ra khỏi thành phố thì bắt đầu chuyến đi tới địa ngục của mình.

Nhưng trước khi đi, anh vẫn nên gọi điện cho Trần Tinh nói thời gian trở về.

Sau nhiều lần khẳng định, lúc này quả thật không cần Bích Hổ đi cùng.

Từ góc độ tiền bạc, đây chỉ là buổi gặp mặt, hơn nữa thù lao chỉ có năm triệu, Bích Hổ đi cùng thì không hay lắm.

Còn một chuyện khác mà trong lòng Lục Tân hiểu rõ, chuyến đi lần này có thể sẽ gặp chút nguy hiểm.

Hơn nữa, lúc ấy ai có thể tìm thấy Bích Hổ?

Ngay cả Trần Tinh cũng chỉ biết gã hiện đang trốn ở phòng 702, căn hộ B, tiểu khu Thanh Hà, thành vệ tinh số 2...

Trong tủ thứ hai bên trái.

Xe việt dã chạy qua cầu treo bằng sắt thì gầm gừ rồi chạy nhanh về phía trước.

Bây giờ Lục Tân đã là một tài xế có kinh nghiệm. Trước kia, anh từng có kinh nghiệm điều khiển xe tải lớn từ thành phố Hắc Chiểu về Thanh Cảng nên bình thường những chuyến đi nhỏ cũng không cần em gái giúp đỡ mà có thể tự duy trì tốc độ tám trăm ki lô mét .

Chỉ ở những nơi khó đi, vẫn cần tìm em gái để nhờ giúp đỡ.

Được ăn được uống, phía trước còn được tiền.

Chuyến đi lần này của Lục Tân, ngoại trừ việc hơi nhớ giọng của Bích Hổ thì những thứ khác đều rất tốt...

Anh lấy từ trong kính bản đồ đi tới vùng đất hỗn loạn, cẩn thận lái xe.

Ngày đi đêm ngủ, vừa đi vừa nghỉ, lúc vào điểm tiếp nhiên liệu cũng thành thật tuân thủ quy tắc của người ta, cho dù trên đường gặp phải cướp, cũng là giảng đạo lý với người khác, sau đó giết chết...

Liên tục bốn năm ngày như thế, rốt cục anh cũng đã từ Thanh Cảng, đi tới vùng đất hỗn loạn.

Thế giới hỗn loạn dưới trăng máu, có liên minh địa vực và Hỏa Chủng cùng quản lý nơi hỗn loạn, không có ranh giới phân biệt rõ ràng.

Nhưng lại bởi vì hai nơi không phân chia rõ ràng nên ở giữa có một khu vực hỗn loạn rất dài.

"Ồ..."

Trước khi chính thức tiến vào khu vực này, Lục Tân ổn định lại tâm lý một chút.

Trước khi tới đây, anh cũng đã tìm hiểu trước, biết rằng vùng đất hỗn loạn đáng sợ.

Bởi vì Hỏa Chủng sơ sài, thậm chí là phóng túng nên nơi này chẳng khác gì vùng đất không có pháp luật, hơn nữa tụ tập rất nhiều tầng lớp, giáo phái lớn nhỏ, các đoàn kỵ sĩ hoành hành dẫn đến chiến loạn không ngừng, vô cùng nghèo khó.

Anh là một người, đã quen sống có nề nếp nên khi đi tới nơi này phải cẩn thận.

Anh đột nhiên phát hiện, càng tiến sâu vào nơi hỗn loạn, bản đồ hiển thị trên kính của anh cũng bị rối loạn theo. Đây có lẽ là do vùng đất hỗn loạn và liên minh vốn không thuộc một thế lực, việc thu thập thông tin tình hình giao thông cũng không hoàn chỉnh.

Có thể chỉ dẫn như vậy đã rất tốt rồi.

Sau khi lái xe vào vùng đất hỗn loạn, anh cũng gặp phải vài người.

Lục Tân nhìn, có người ở dưới ruộng, có người ở rìa vườn cây ăn quả, cứ tốp năm tốp ba. Khi nhìn thấy có xe tới, họ dừng mọi hành động. Anh nhìn hành động của bọn họ trống rỗng mà lại chất phác, giống như thực vật đang sinh trưởng trên cánh đồng.

Lục Tân cẩn thận quan sát bọn họ.

Nghe mọi người nói rằng vùng đất hỗn loạn là một nơi đầy đáng sợ, nhưng anh lại không nhìn thấy điểm nào đáng sợ trên những người này.

Thậm chí anh còn không nhìn thấy sự yếu đuối.

Có lần Lục Tân muốn dừng lại hỏi đường, nhưng vừa mới đi chậm một chút, đối phương lập tức lấy ra một khẩu súng tiểu liên từ trong ba lô.

Lục Tân sợ hãi vội vàng tăng tốc rời đi.

Trong lòng anh thầm hạ quyết tâm, ở nơi nguy hiểm như vậy thì không tiếp xúc với người khác vẫn tốt hơn.

Từ đó, Lục Tân cũng tính toán tỉ mỉ lượng dầu, muốn tận dụng khả năng chạy tới nơi tổ chức buổi họp mặt, hơn nữa tìm Dracula đòi lại ba triệu. Nhưng anh không nghĩ tới, suy nghĩ đơn thuần rất nhanh đã tan vỡ...

... Chiếc xe bị mắc kẹt dưới mương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận