Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 933: Hội nghị kỳ quái (1)

“Kẽo kẹt...”

Lúc đoàn người Lục Tân vào ở khách sạn, thì trước cửa sở hành chính nằm trung tâm thành phố Hắc Chiểu.

Hai chiếc xe hơi màu đen đi lướt qua những con đường trên thành phố, rồi lần lượt đỗ lại trước cửa tòa nhà.

Trên bậc thang cao cao, có một người phụ nữ mặc đồng phục lập tức chạy đến đón tiếp. Phía sau cô ta là cảnh vệ mặc đồng phục chịu trách nhiệm canh gác ôm vũ khí trong lòng, có súng tự động, cũng có vũ khí khống chế đồng loạt lấy lại tinh thần.

Từng người ôm chặt súng đứng hai bên giống như chơi ném lao.

Có người chờ xe hơi vừa đỗ lại là đã lập tức đi lên mở cửa xe, bên trong xe hơi màu đen có bốn người lần lượt bước ra theo thứ tự.

Trên chiếc xe dẫn đầu có một cô gái trẻ tuổi nhuộm tóc vàng chóe, mặc bộ đồ thể dùng vừa to vừa rộng, trên cổ đeo sợi dây xích thô to bằng đầu ngón tay, trông tuổi tác không quá lớn, nhưng lại trang điểm rất đậm, có đính khuyên mũi.

Hai bên cạnh họ xuất hiện hai binh lính cầm súng đi theo, có vẻ không hợp nhau.

Nhưng vẻ mặt họ lại rất nhẹ nhàng, đảo mắt nhìn sang hai binh lính bên cạnh, rồi còn cười “xùy” một tiếng.

Giống như cảm thấy dáng vẻ nghiêm trang của những binh lính này rất vui…

Trên chiếc xe thứ hai, có một người đàn ông mặc áo khoác gió màu đen, bện tóc, nhìn vẻ ngoài anh ta trông khoảng ba bốn mươi tuổi, toát ra hơi thở thành thục, khuôn mặt lạnh lùng ngông cuồng, mặc áo gió ngay ngắn, dưới chân mang đôi giày da bóng lưỡng có giá cả đắt đỏ.

Trên ghế phụ bước xuống là một người đàn ông tô son trát phấn, trên vai còn mang túi.

“Hoan nghênh các chuyên gia đến từ thành phố Trường Hồ đến chi viện...”

Người phụ nữ tiếp đón bước ra từ sở hành chính vừa thấy họ đã nói chuyện cung kính, đứng từ phía xa đã vươn tay chào đón.

“Tôi chính là Thẩm Di, thư ký trưởng bộ phân đội ngoại của sở hành chính thành phố Hắc Chiểu, chờ mong các vị đã lâu.”

Trên mặt cô ta trang điểm nhẹ nhàng nở nụ cười mỉm chuyên nghiệp, nói rõ ràng từng chữ từng chữ.

“Ha ha...”

Thấy cô ta vươn tay ra, cô gái trẻ tuổi trang điểm đậm ăn mặc theo phong cách hip-hop chỉ cười hì hì, giống như cảm thấy cách thức chào hỏi này quá cũ kỹ, và dáng vẻ khách sáo câu nệ trước mặt bọn họ của người phụ nữ này rất buồn cười.

Người đàn ông trung niên buộc tóc đuôi ngựa không thèm liếc nhìn cô ta một cái, chỉ ngẩng đầu đi thẳng vào trong sở hành chính.

“Ôi chao, thư ký trưởng Thẩm, xin chào xin chào...”

Người đàn ông tô son trát phấn đeo túi xách vội vàng đi lên bắt tay với cô ta, cười nói: “Vừa nhận được tin tức xin cứu viện của thành phố Hắc Chiểu là chúng tôi đã lập tức chạy đến đây ngay. Để tôi giới thiệu với cô, vị này chính là đại đội trưởng chấp hành của Bộ phận thông quan đặc biệt thành phố Trường Hồ chúng tôi, cô có thể gọi anh ta là Jack, chúng tôi là người theo đội trưởng Jack, cô có thể gọi tôi là Lão K, hai người kia tên là Phương Phiến và Hồng Đào.”

“Nghe danh đã lâu.”

Thư kí trưởng của sở hành chính phành phố Hắc Chiểu quay mặt về phía người đàn ông buộc tóc đuôi ngựa, vươn tay ra, mỉm cười đầy khách sáo.

Nhưng người đàn ông buộc tóc đuôi ngựa lại không có ý muốn bắt tay với cô ta, chỉ lo bước lên bậc thang, bàn tay của cô thư ký lớn này bị bỏ lơ giữa không trung, nhưng trên mặt lại không lộ ra một chút bất mãn nào, chỉ nhẹ nhàng khom người trước anh ta.

“Lần này làm phiền anh rồi…”

Đội chuyên gia của thành phố Trường Hồ đi thẳng vào Tổng sở hành chính thành phố Hắc Chiểu, đi lướt qua sảnh lớn có quân canh giữ nghiêm ngặt, rồi đi thẳng vào thang máy lên tầng mười bốn tổng sở hành chính, đi vào một căn phòng họp có cảnh vệ đứng ngoài canh gác, ánh đèn sáng ngời bên trong khiến người vào phải híp mắt lại để thích ứng, sau đó phát hiện ra trong căn phòng hội nghị này có rất đông người.

Phòng họp rất lớn, tất cả đèn trong phòng đều được bật sáng, có vẻ sáng đến kỳ lạ.

Chính giữa là một cái bàn hội nghị thật dài, hai bên phía bàn dài có rất nhiều người mang vẻ mặt nghiêm túc, có người mặc tây trang, mồ hôi đã thấm ướt cổ áo trắng thành màu vàng nâu, có người mặc quân trang đang không ngừng dùng khăn tay lau mồ hôi, cũng có người luôn căng thẳng ngẩng đầu lên nhìn quanh.

“Mời ngồi.”

Trưởng thư ký Thẩm mời bọn họ ngồi xuống ghế trong phòng họp, rồi bản thân cô ta đứng bên cạnh giống như là một nhân viên phục vụ, hai tay đặt trước bụng, hơi cúi người với họ, nói: “Thành phố Hắc Chiểu gặp phải chuyện này, đây là chuyện không ai muốn thấy, thành phố Trường Hồ đồng ý cử quân cứu viện đến đây, đã cử các vị chuyên gia đến đây giúp đỡ chúng tôi giải quyết vấn đề, thành phố Hắc Chiểu vô cùng cảm kích trước hành động này.”

Cho dù là đội trưởng Jack, hay là hai đồng đội Phương Phiến và Hồng Đào đều chỉ cười tủm tỉm không trả lời cô ta.

Vẻ mặt vị đội trưởng Jack kia luôn vô cảm, trên người tỏa ra hơi thở người sống chớ lại gần.

Hai người trẻ tuổi Phương Phiến và Hồng Đào cho dù nhìn thấy gì thì trên mặt đều chỉ mỉm cười trào phúng.

Còn Lão K thì trái ngược với họ, nghe vậy vội vàng cười đáp lại nói: “Trưởng thư ký Thẩm khách sáo quá, đứng trước nguy cơ ô nhiễm đặc biệt, giữa các thành phố Tường Cao chúng ta vốn nên hỗ trợ lẫn nhau, vứt bỏ thành kiến mới có thể dễ dàng vượt qua cửa ải khó khăn này.”

Nói rồi quay đầu nhìn về phía đối diện, cười nói: “Người của Tổng sở hành chính thành phố Hắc Chiểu đều ở đây sao?”

Trưởng thư ký Thẩm nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Đúng vậy, vị này chính là ông Chu người đứng đầu tổng hành chính thành phố Hắc Chiểu, người này chính là bộ trưởng bộ bảo vệ thành phố...”

Cô ta liên tục giới thiệu, còn nói kỹ càng tỉ mỉ thân phận của họ.

Những người được cô ta giới thiệu đều mỉm cười gật đầu với người thành phố Trường Hồ, đồng thời có vẻ càng căng thẳng hơn.

“Chao ôi, chào các vị lãnh đạo, thấy mọi người căng thẳng thế, là do chúng tôi đến muộn…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận