Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1058: Bộ đội phụ linh (2)

Với sự nhạy bén của Bích Hổ thì gã đã phát hiện, lúc Hạ Trùng xuất hiện không lâu, một số người lạ mặt đã lặng lẽ xuất hiện trên đỉnh của các tòa nhà xung quanh và phía sau cửa sổ. Dáng bọn họ thẳng tắp, trên người là bộ vũ trang không rõ chất liệu, thậm chí là mũ giáp cũng bịt kín hoàn toàn, thoạt nhìn như một khối đen tròn không chút khe hở trông khá là công nghệ.

Bọn họ không giống như người sống, yên lặng nhìn đám người Hạ Trùng, đứng vây quanh bọn họ.

Cho đến khi Hạ Trùng phất tay, bọn họ mới yên lặng rời đi, không gây ra bất cứ động tĩnh gì, như thể vừa mới biến mất.

"Những người này cùng một chỗ với cô gái nhỏ chân không dài sao?"

Lục Tân cũng nhận ra rồi, nghĩ thầm trong lòng nhưng không hỏi thẳng.

"Đó là bộ đội phụ linh."

Sau khi Hạ Trùng vẫy tay với bọn họ, dường như cô đã biết nhóm người Lục Tân đã phát hiện ra, liền thản nhiên nói.

"Bộ đội phụ linh."

Bích Hổ làm bộ tò mò, hỏi: "Đó là gì?"

"Là một kiểu vũ khí mới."

Hạ Trùng lập tức giải thích: "Chắc hẳn mọi người đã từng nghe qua trước đó. Để hỗ trợ các thành phố lớn và các cấm khu xử lý công việc, Viện nghiên cứu hứa hẹn sẽ cung cấp hỗ trợ cho một số vũ khí mới, đương nhiên trong đó bao gồm vũ khí, nhưng chủ yếu vẫn là bộ đội phụ linh. Nhưng mà cụ thể hơn mọi người nên hỏi nhân viên có liên quan, tôi không thể nói trực tiếp với mọi người."

"Ồ ồ".

Bọn họ không muốn nói, Lục Tân cũng không muốn hỏi, chỉ hiếu kỳ nói: "Nếu là như vậy, tại sao không mời bọn họ ngồi xuống?"

Hạ Trùng nghe vậy hơi sửng sốt, sau đó lắc đầu nói: "Cảm ơn ý tốt của anh."

"Nhưng bọn họ không giống như chúng ta, sẽ không ngồi xuống."

"Chỉ là bọn họ rất cứng nhắc, cho nên dù tôi đến gặp anh bọn họ cũng sẽ đi theo xem xét, sau khi xác nhận anh đã đáp ứng lời cầu xin của chúng tôi mới có thể yên tâm. Tôi bảo bọn họ rời đi cũng là để bọn họ chuẩn bị một số việc cho nhiệm vụ trước."

"Này, chúng tôi đáp ứng lúc nào?"

Hàn Băng nghe thế không nhịn nổi phải cắt ngang.

Hạ Trùng nhìn Hàn Băng rồi lại nhìn Lục Tân, nhớ lại rồi nói một cách chắc chắn: "Anh ấy đã đồng ý rồi."

"Trước lúc hỏi nhiệm vụ của chúng tôi là gì..."

Hàn Băng không biết phải nói cái gì, u oán liếc Lục Tân một cái.

"Trước khi tôi nói cho mọi người về nhiệm vụ này..."

Hạ Trùng trầm ngâm một lúc, dường như đang suy nghĩ nên làm thế nào để giải thích một cách đầy đủ, sau đó nói với Lục Tân: "Tôi muốn hỏi anh đã giải quyết mọi chuyện ở thành phố Hắc Chiểu như thế nào? Có thể chuyện này có liên quan nhất định với nhiệm vụ của bọn tôi."

"Này..."

Lục Tân không biết mình có nên nói hay không, theo bản năng liếc nhìn Hàn Băng một cái.

Hàn Băng cảm thấy áp lực có chút nặng nề, suy nghĩ xong liền nhẹ gật đầu, biểu thị có thể nói.

Dù sao Hạ Trùng chỉ hỏi "Ô nhiễm đặc biệt" ở thành phố Hắc Chiểu, không phải chuyện xảy ra "Đại ma vương khủng bố".

Lục Tân chắc chắn mình sẽ không nói sai, cười nói: "Thật ra cách giải quyết của chúng tôi khá đơn giản. Đầu tiên, chuyên viên phân tích thông tin của chúng tôi phân tích sự việc ở thành phố Hắc Chiểu, đưa ra một kế hoạch điều tra quy mô lớn, theo dữ liệu, cuối cùng duy đoán sự cố mất ngủ ở thành phố này có liên quan đến hắc thảo, sau đó chúng tôi đã.... Cố tình tạo ra một sơ hở, dẫn đối phương tự tìm tới chúng tôi..."

"Sau khi bọn họ tìm được chúng tôi, chúng tôi cũng tìm được một chút manh mối bên kia, sau đó thông qua sự cuồng hoan vô ý thức của tập thể thành phố, theo đặc điểm tiềm thức của người bị ô nhiễm tiếp cận nguồn ô nhiễm, chúng tôi đã tìm được ngọn nguồn ô nhiễm của thành phố..."

".... Vậy là đã giải quyết xong."

Nói xong, anh nghiêm túc nhìn về phía Hạ Trùng, gật đầu tỏ ý mình đã nói xong.

Hiển nhiên Hạ Trùng ngẩn hết cả người: "Chỉ vậy thôi?"

"Đúng vậy."

Lục Tân thản nhiên nhìn cô ta: "Rất đơn giản đúng không?"

Hạ Trùng trầm mặc một lúc lâu mới gật đầu: "Quả thật rất đơn giản."

Bích Hổ và Hàn Băng nghe Lục Tân nói cũng cảm thấy bối rối.

Hàn Băng nghĩ thầm, nếu so chuyện đơn binh nói với bản báo cáo nhiệm vụ của mình, có vẻ nó còn phức tạp hơn thì phải?

Bích Hổ nghĩ: "Là rất đơn giản..."

"Tuy cô gái nhỏ dáng không cao nhưng tỷ lệ cơ thể tốt cũng có thể đi sâu vào hang ổ của con quái vật để thu thập thông tin và còn toàn thân đi ra, thậm chí bắt cóc một mẫu về. Lúc đối phó với quái vật tinh thần, cả nhà được phái đi để trấn áp chúng theo mọi hướng, thậm chí khi rốt cuộc đã tìm được ngọn nguồn của ô nhiễm tinh thần cũng dùng một cách che giấu cả thành phố..."

"A? Lúc ấy đội trưởng làm thế nào để che giấu hết người trong thành phố?"

"Quên đi, xem ra chuyện này không quan trọng..."

Lúc bọn họ đang trầm ngâm, Hạ Trùng cũng đang trầm ngâm.

Trước khi mở miệng, cô ta quay đầu nhìn hai chị em Diệp Tuyết và Diệp Tiểu Vũ, cặp chị em bị bà chị gái mặt không cảm xúc làm cho sợ hãi, lặng lẽ bưng chén đĩa đến ăn ở bàn bên cạnh, những người khác cũng không hiểu sao giật mình một cái, lặng lẽ rời đi.

Chỉ cau mày một cái, bốn mét xung quanh đã không còn ai.

"Như vậy, có vẻ như việc xử lý ô nhiễm ở thành phố Hắc Chiểu có liên quan đến nhiệm vụ của chúng tôi."

Hạ Trùng suy nghĩ một chút mới chắc chắn nói: "Như vậy, tôi nói mọi người biết về nhiệm vụ của chúng tôi cũng không sao."

"Chúng tôi đang điều tra về một loạt giao dịch với linh hồn."

"Có người nào đó đang thông qua phương pháp này để tạo ra một địa ngục thực sự.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận