Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1234: Thành phố Hỏa Chủng điên cuồng (1)

Một bầu không khí cuồng nhiệt, đang lan tỏa khắp toàn bộ thành phố Hỏa Chủng.

Một số người tập trung tại các quảng trường lớn, dưới sự dẫn dắt của nhà truyền giáo, họ tiến hành nghi thức cầu khấn cuồng tín.

Trong những lời nói cuồng tín dường như mang theo lực lượng thần bí đó, mặt sùng đạo nhất trong lòng bọn họ đều bị xới tung lên, bọn họ nghiêm túc tuân thủ nghi thức cầu khấn, hét lớn, lực lượng tinh thần kết thành từng mảnh, giống như đại dương cuộn trào ầm ầm...

Được truyền cảm hứng từ người đại diện nhiệt thành của đám đông, một người nào đó đã lao ra đường, tìm kiếm những kẻ "không thành kính" và thiêu chết bọn họ.

Vô số người đi đường, nếu không tham gia sẽ bị bắc lên lửa thiêu chết tại chỗ.

Sự hỗn loạn to lớn, giống như một dòng sông, cuốn trôi toàn bộ thành phố Hỏa Chủng.

Tuy nhiên, thành phố Hỏa Chủng quá lớn, lớn đến dù có điên cuồng cỡ nào, đều không thể thực sự ảnh hưởng đến toàn bộ thành phố.

Vẫn có rất nhiều người ở nhà, ngoảnh mặt làm ngơ trước cuộc tụ tập bên ngoài khung cửa sổ, chỉ quan tâm đến việc lên mạng hay sinh hoạt của bản thân.

Thế là, các loại sự kiện bí ẩn khác nhau, đều đã xuất hiện ở tất cả các tầng thứ của thành phố Hỏa Chủng.

Một số người thường mở một trang web trên mạng LAN nội bộ của Hỏa Chủng, tên trang web là "Miếu Hồ Tiên" theo thói quen.

Sau khi nhấn vào vào sẽ hiện ra rất nhiều đoạn video ngắn, bọn họ biết rõ có rất nhiều người đều xem, nhưng ngượng ngùng không dám cho nhau biết là mình đang xem, nhưng lần này thì khác, sau khi hấn vào vào trang web thì họ thấy video khác hẳn ở trên cùng.

Theo bản năng nhấp vào video, chỉ thấy nội dung bên trong là bóng dáng một người phụ nữ không rõ dáng dấp.

Người phụ nữ này cực kỳ xinh đẹp, nhưng hình ảnh cứ nhấp nhô không ngừng, nhìn không rõ lắm.

Giữa màn hình, chậm rãi xuất hiện một dòng chữ màu đỏ: "Nhìn xuống lầu."

Những người nhìn thấy hình ảnh này đều hơi sững sờ, ánh mắt mất đi tiêu cự, bối rối bước đến bên cửa sổ.

Sau đó, họ thấy có một bóng người phụ nữ màu trắng đang đứng dưới lầu và khẽ ngoắc ngoắc tay với mình.

Người phụ nữ trong video xuất hiện, cảm giác bàng hoàng tràn ngập trong tâm trí.

Những người này đều nhất thời không kiểm soát được bản thân, bối rối bước xuống lầu với sự kích thích mãnh liệt.

Họ nhìn thấy, bóng trắng đó đang uyển chuyển bước về phía trước.

Có vẻ như dáng người của cô ta rất có khuôn mẫu, đó là bóng dáng của một người phụ nữ xinh đẹp, mặc một chiếc váy rất ngắn, một đôi tai cáo, một cái đuôi màu trắng kéo trên mông. Cô ta lắc lư eo, ở khoảng cách vừa tầm với, quay lại và mỉm cười với họ.

Nghênh đón nụ cười này, vô số ánh mắt của đàn ông, thậm chí một số phụ nữ đều nhìn thẳng đến.

Hồn bay phách lạc đi theo sau lưng cô ta.

Người phụ nữ đi từ đầu phố đến cuối phố, gọi từng người từ trên lầu xuống, nhẹ nhàng đi về phía trước.

Bàn tay mảnh khảnh khoác lên vai họ, nhẹ nhàng ngáp một cái.

Những người si mê không thể thấy được, trên người họ có những sợi xiềng xích buộc vào nhau.

Số người đi theo càng lúc càng nhiều, đám đông càng lúc càng mở rộng.

Đến cuối cùng, những người phía trước đã nhoài người về phía trước, tứ chi chạm đất, để cho người phụ nữ dắt họ đi.

Phía trước là hầm đậu xe mục nát, có máu thịt nhẹ nhàng run lên, mở to đôi mắt quái dị như sinh vật sống.

Tuy nhiên, không ai nhìn thấy những máu thịt thối rữa này.

Trong mắt họ chỉ có cặp mông đung đưa của người phụ nữ trước mặt, để mặc cô ta dắt đi về phía hầm đậu xe từng chút một.

Có tiếng vĩ cầm du dương vang lên, người thanh niên sắc mặt tái nhợt, để tóc xoăn và mặc áo đuôi én kéo đàn violon say sưa trên đường phố. Tiếng đàn bay bổng, không biết đã thu hút bao nhiêu cô gái trẻ, họ kích động dậm chân, vây xem người kéo đàn.

Khi tiếng đàn tung bay, trong mắt chàng trai trẻ bỗng lóe lên vẻ phấn khích.

Trung tâm hình ảnh phát sóng của Hỏa Chủng, trong một studio lớn.

Một siêu sao của thành phố Hỏa Chủng đứng giữa sân khấu trong trang phục sáng bóng.

Ánh đèn xung quanh đồng thời mờ đi, chỉ có một chùm tia sáng chiếu vào đỉnh đầu anh ta.

Anh ta cầm micro trên tay, vẻ ảm đạm hiện lên trong mắt lập tức biến thành nụ cười rạng rỡ ngay khoảnh khắc tín hiệu được truyền đi.

Hướng mặt về phía ống kính, anh ta bắt đầu màn biểu diễn hát của mình.

Trong toàn bộ thành phố Hỏa Chủng, vô số người chưa rời khỏi nhà, đều đã canh giữ trước màn ảnh ti vi từ sớm, chờ đợi màn trình diễn của siêu sao.

Trong một tòa nhà im lặng và tối tăm nào đó, bỗng có vô số xúc tu thò ra, tóm lấy đám đông trên đường phố.

Tại một ngã tư đường phố nọ, bỗng xuất hiện một kẽ nứt tưởng chừng là "sống".

Kẽ nứt này thỉnh thoảng xuất hiện ở đâu đó trên đường phố, thôn tính đám đông đang hoảng loạn chạy trốn vào bên trong.

Trên nóc một tòa nhà nào đó, ánh đèn đột nhiên bắt đầu nhấp nháy.

Loại ánh sáng nhấp nháy với tần suất nhất định này, dường như có một sức hấp dẫn kỳ lạ, mỗi một người nhìn thấy ánh sáng nhấp nháy này từ cửa sổ nhà mình, dần dần bị nó thu hút, rồi sau đó từ từ treo mình lên đèn chùm.

Mặt trăng đỏ treo cao trên thành phố Hỏa Chủng, lặng lẽ chiếu sáng thành phố.

Không biết bắt đầu từ khi nào, bầu không khí trong thành phố đã hoàn toàn thay đổi dáng điệu.

Không biết có bao nhiêu chuyện cổ quái đã xuất hiện trong thành phố này, cũng có rất nhiều sinh vật không thuộc về thực tại thoắt ẩn thoắt hiện.

Chúng lặng lẽ leo lên những tòa nhà cao tầng.

Những chiếc xúc tu khổng lồ và thân thể thối rữa đang leo trèo trên tường, nhìn qua những khung cửa sổ, tìm kiếm những người cô đơn.

Mỗi khi nhìn thấy ai đó trong phòng vẫn đang thức, một khuôn mặt thối rữa lại lập tức sáp tới, mỉm cười với hắn.

"Sếp, chúng ta đang đề phòng điều gì?"

Các con đường chính xung quanh thành phố Hỏa Chủng, đều đã được quân đội từ khu vực lúc này tràn qua và phân bố canh gác chặt chẽ.

Họ thiết lập súng dài và súng phòng không, hình thành nên bức tường thành sắt thép, nhắm vào từ bên ngoài thành phố Hỏa Chủng, áp đảo như ngọn núi đè nặng trong lòng.

"Đề phòng mọi mối đe dọa có thể đến..."

Người chỉ huy thấp giọng nói, nhìn về phía vùng hoang dã tĩnh mịch không tiếng động: "Bất luận kẻ nào có ý định ngăn cản chuyện xảy ra trong thành phố, chúng ta đều phải ngăn cản bọn họ. Cho dù phải trả giá bằng tính mạng, chúng ta cũng không tiếc. Đây chính là mệnh lệnh mà chúng ta nhận được..."

"Nhưng, nhưng trong thành phố hiện đang xảy ra chuyện gì?"

Chiến sĩ trẻ thấp giọng hỏi. Âm thanh thỉnh thoảng lại truyền tới từ trong hành phố khiến anh ta hoảng loạn.

"Không biết."

Chỉ huy im lặng hồi lâu rồi trả lời thành thật.

Một lúc sau, anh ta mới thấp giọng nói: "Tôi chỉ biết, chống đỡ qua đêm nay, Hỏa Chủng sẽ có lực lượng thống trị thế giới."
Bạn cần đăng nhập để bình luận