Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1168: Đây là ác mộng, phải không? (1)

Trong khi thành phố rối loạn thì Lục Tân và Dracula đang bị cảnh sát truy đuổi.

Dưới ánh sáng của trăng máu, tốc độ của hai người đều rất nhanh, khi thì nhảy vọt, rồi bay lên trên trời.

Trên trực thăng vốn đã sẵn sàng nổ súng, nhưng thấy bọn họ chạy nhanh như vậy, tay súng bắn tỉa không có điều kiện ra tay.

Còn chiếc súng nhiều nòng mà bắn bọn họ càng có khả năng giết những người vô tội ở xung quanh, chỉ có thể ngừng bắn, tăng tốc đuổi theo bọn họ. Cùng lúc đó, họ cũng yêu cầu sự trợ giúp ở trong bộ đàm.

Nhưng dưới tốc độ siêu nhanh của hai người nhện hệ, xe cảnh sát trên mặt đất không thể đuổi kịp bọn họ.

Ngay cả trực thăng trên không cũng cảm thấy khó khăn.

Ánh đèn sáng như tuyết đan xen, mọi người chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng Lục Tân và Dracula lúc thì hiện trên nóc nhà, khi thì xuất hiện trên vách tường thẳng đứng, lúc thì biến mất trong bóng tối, nhanh chóng di chuyển giữa các tòa nhà cao lớn.

Mà ở phía dưới, ở từng con đường, người của bộ đội phản ứng đặc thù và xe cảnh sát cũng đuổi theo không rời.

Cả thành phố yên tĩnh, chỉ vì sự xuất hiện của hai người bọn họ mà trở nên náo nhiệt.

“Tại sao người đuổi theo chúng ta càng ngày càng nhiều?”

Lục Tân chạy nhanh hơn, đuổi theo Dracula trên bức tường thẳng đứng, quay đầu lại nhìn lại thì nhìn thấy trực thăng đuổi theo khi nãy từ hai chiếc biến thành bốn chiếc, xa xa còn có vài chiếc đang bay về hướng này...

Bộ đội trên mặt đất cũng theo sát bọn họ, giống như thủy triều đuổi theo không rời.

Lục Tân nhìn đến chỉ muốn phát điên, chuyện gì đang xảy ra vậy?

Vừa rồi rõ ràng trong thành phố cũng nhiều nơi náo loạn, sao vẫn có nhiều người đuổi theo anh như vậy?

"Không có gì, anh yên tâm..."

Dracula vừa kéo hành lý chạy, vừa thở hồng hộc an ủi Lục Tân: "Bọn họ không bắt được chúng ta..."

"Chúng ta là người có năng lực, cứ chạy về phía trước, bọn họ làm sao đuổi kịp?"

"Người có năng lực cũng không được..."

Lục Tân theo bản năng nói: "Họ không có năng lực?"

"A!"

Dracula nhìn xuống bên dưới rồi khinh thường nói: "Năng lực của bọn họ tản ra toàn thành phố, nào có nhiều tâm trạng để ý đến chúng ta?"

"Rầm"

Lời còn chưa dứt, cô và Lục Tân đồng thời cảnh giác.

Hai người đột nhiên tránh sang hai bên bởi ở giữa xuất hiện tia sáng lóe qua ở trên tường.

Họ quay đầu nhìn lại, đó là một viên đạn màu đen.

Sau khi va chạm với tường, nó lập tức phát ra một ánh sáng xanh lam.

Phạm vi bao phủ chừng ba bốn mét, uy lực mạnh hơn nhiều lần so với viên đạn đặc thù mà trước kia Lục Tân dùng.

Cho dù hai người Lục Tân và Dracula trốn linh hoạt nhưng vẫn bị ánh sáng xanh lam kia ảnh hưởng.

Trong lúc nhất thời, cơ thể hai người đều cảm thấy tê dại, thiếu chút nữa rơi từ trên tường thẳng đứng xuống.

Hai người nhìn xuống phía dưới, trên đường phố có một bóng đen đang nhắm vào bọn họ từ xa.

Bọn họ bám trên nhà cao tầng, cách mặt đất ít nhất bốn năm mươi mét, người bình thường tuyệt đối sẽ không thể gây uy hiếp với họ. Nhưng người đứng ở ven đường kia đang cầm súng trường, híp mắt nhắm vào bọn họ.

Không cần nghĩ nhiều, nếu hành động không hợp lẽ thường và kiêu ngạo như vậy, nhất định là hệ nhện.

Lục Tân nhất thời tức giận: "Không phải cô nói Hỏa Chủng bây giờ không có người có năng lực quản chúng ta sao?"

Dracula cũng bất đắc dĩ, kêu lên: "Hỏa Chủng là một công ty lớn như vậy, có lẽ cũng có một vài át chủ bài?"

"Pằng pằng pằng..."

Khi hai người đang nói chuyện, người hệ nhện phía dưới cũng nhanh chóng nổ súng, từng lớp ánh sáng màu lam nổ tung bên cạnh bọn họ.

Người thuộc hệ nhện kia bắn rất chính xác, sử dụng đạn đặc thù có uy lực lớn như vậy, quả thực là ác mộng.

Lục Tân và Dracula đều có cảm giác như bị thương đến mức luống cuống tay chân.

Họ phẫn nộ nhìn người hệ nhện phía dưới một cái, người đó đứng trên nóc xe, cầm một cây súng bắn tỉa bắn liên tục về phía này khiến cả hai nhân tài cấp cao của câu lạc bộ Trăng máu như bị dồn vào đường cùng?

"Không cần hoảng sợ, chui vào cửa sổ..."

Dưới hàng loại bao vây không kịp phản kích, Dracula nhanh chóng đề nghị.

Vừa nói xong, cô chạy tới cửa sổ phía trước.

Lục Tân cũng không biết nên làm gì, đành phải kéo hành lý theo Dracula chui vào cửa sổ.

Trong khi anh chui vào cửa sổ, phía sau đột nhiên có ánh sáng màu làm chói mắt lóe ra, một viên đạn lao tới.

"Ha ha..."

Trong lớp ánh sáng màu lam chói mắt, Lục Tân và Dracula đã kéo vali chạy xuyên qua từng phòng.

Có một đôi tình nhân trẻ tuổi vừa uống rượu vang đỏ trên sofa, vừa ôm nhau thắm thiết.

Sắp đến đoạn cao trào thì hai người lại ngơ ngác nhìn thấy một cô gái kéo túi lớn túi nhỏ từ trong phòng khách nhanh chóng chạy qua trước mặt bọn họ.

Cô gái ấy có mái tóc vàng xinh đẹp, đeo mặt nạ trên mắt trái. Nhìn thấy người đàn ông vừa hôn môi, vừa linh hoạt vươn tay ra phía sau cởi nút áo lót của cô gái, cô ném cho anh ta một nụ cười đầy ẩn ý.

Hai người trong phòng còn chưa kịp phản ứng, thì lại xuất hiện một người đàn ông kéo vali theo sau, nhìn anh ta bằng ánh mắt khinh bỉ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận