Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 363: Hắn không muốn sống (1)

Không ai ngờ hành động bắt giữ lại thuận lợi khác thường.

Khi động thủ với nhóm chuyên gia Hải Thần Quốc, không có người nào là không cảm thấy khẩn trương.

Đặc biệt là khi tiến về phía người thanh niên mặc áo choàng màu đỏ kia, đeo bộ ức chế năng lực cùng mũ giáp phòng hộ lên cho hắn, loại lo lắng này càng đạt tới cực điểm, dù sao hắn cũng là người có năng lực cấp S, dù động tác của mình nhanh đi nữa, cũng không biết sẽ gặp phải chuyện gì.

Nhưng ngoài dự đoán của mọi người chính là, người kia lại không có nửa điểm phản ứng.

Hắn tùy ý đeo bộ ức chế năng lực cùng mũ giáp lên đầu, tùy ý vũ khí đặc thù chĩa vào đầu mình, cũng không hề có nửa điểm phản ứng.

Tô tiên sinh liếc nhìn vị người có năng lực cấp S, cũng hơi nhíu mày một chút.

Sau đó hắn nhìn về phía lão hạm trưởng: “Cho nên, kế hoạch của các người đến cùng là cái gì?”

“Tô tiên sinh, ngươi cần phải đi.”

Nhân viên vũ trang bên cạnh đã chắn trước mặt hắn, bên cạnh cũng có người liên tục khuyên can.

Nhưng Tô tiên sinh không có ý định rời đi, chỉ nhìn lão hạm trưởng.

Lão hạm trưởng hung hăng thở dốc một hồi, lúc này mới từ trong cảm xúc sợ hãi vừa rồi hoà hoãn lại.

Ông ta nhìn thoáng qua thanh niên áo choàng đỏ đã bị khống chế.

Mũ choàng của hắn che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, đeo mũ giáp phòng hộ lên, làm cho mũ choàng của hắn trở nên lộn xộn, lại lộ ra hơn phân nửa khuôn mặt, nhìn ra được hắn rất trẻ tuổi, nhưng sắc mặt lại vô cùng tái nhợt, trước sau vẫn có loại trầm mặc khác hẳn với người bình thường, dường như không hề hứng thú với tất cả mọi thứ.

Nhìn từ các góc độ, hắn giống như người suy yếu nhất trong nhóm người này.

Ngay cả lão hạm trưởng phải truyền nước trong các hành động bình thường, dường như còn có vài phần tinh thần hơn hắn.

“Lúc trước không phải đã đồng ý chia sẻ tài liệu của nhóm người có người có năng lực cấp S với anh hay sao?”

Lão hạm trưởng nghẹn ngào mở miệng, nói: “Đứa nhỏ này sinh ra ở trên Hải Thần Quốc của chúng tôi, lượng cấp tinh thần thật ra cũng không cao, kiểm tra đo lường rất nhiều lần, cũng không đạt được một ngàn độ, nhưng năng lực của hắn lại vô cùng đáng sợ, chúng tôi dùng rất nhiều dụng cụ kiểm tra đo lường nhật thực của viện nghiên cứu, đều không thể xác định năng lực thật sự của hắn là cái gì, chỉ biết bất đồng với người khác.”

“Hải Thần Quốc cũng xuất hiện không ít sự kiện lây nhiễm tinh thần, đều được hắn giải quyết dễ như trở bàn tay.”

“Vốn chúng tôi cũng nghĩ muốn bồi dưỡng đứa nhỏ này trở thành thần bảo hộ Hải Thần Quốc chúng tôi, có thể bảo hộ sự an toàn của chúng tôi, nhưng chỉ tiếc rằng bản thân hắn xuất hiện vấn đề rất lớn, những người chúng tôi nghĩ hết biện pháp, cũng không có cách giúp hắn giải quyết.”

Giáo sư Bạch rất có hứng thú nhìn về phía người thanh niên kia, nói: “Hắn xuất hiện vấn đề gì?”

Lão hạm trưởng trầm mặc một chút, mới hơi có chút bất đắc dĩ cười khổ nói: “Hắn không muốn sống.”

“Lúc nào hắn cũng không thể chịu đựng được sự đau đớn mà người bình thường khó có thể hiểu, cho nên, hắn chỉ có một nguyện vọng.”

“Đó chính là có thể giết chết chính mình.”

“Chỉ có tử vong, hắn mới có thể khiến linh hồn của mình trở lại với những gì hắn nói…”

“… Quê hương chân chính.”

“Quê hương chân chính?”

Khi nghe được bốn chữ này, nhân viên đi cùng xung quanh có rất nhiều người đều hơi nhíu mày.

Lây nhiễm tinh thần không phải chuyện nhỏ.

Cho nên bọn họ đều được yêu cầu cố gắng tìm hiểu càng nhiều về các ví dụ ô nhiễm tinh thần đã xảy ra ở thành Thanh Cảng, cùng với câu chuyện lây nhiễm tinh thần có sức ảnh hưởng nặng nề đến những địa phương khác, đương nhiên cũng biết tổ chức thần bí của Thành phố vệ tinh 4 đã từng bị nhổ tận gốc.

Bởi vì dám sử dụng các thành viên của đội hoạt động đặc biệt làm đối tượng truyền giáo, cho nên tổ chức này cũng rất nổi tiếng.

Vốn đây chỉ là một chuyện nhỏ xảy ra ở Thành phố vệ tinh 4.

Nhưng khi bốn chữ này cũng bị lão hạm trưởng Hải Thần Quốc nhắc tới, lại khiến cho lòng người không nhịn được hơi trầm xuống.

“Chúng tôi dùng hết tất cả biện pháp, cũng không thể khuyên hắn sống…”

Khi trên mặt những người khác lộ ra biểu tình hoảng sợ cùng nghi hoặc, trên mặt của lão hạm trưởng cũng lộ ra nụ cười khổ: “Tiêu chuẩn đạo đức bình thường của chúng tôi nói cho chúng tôi biết, không thể tùy tiện đoạt đi tính mạng của một người, mà khi đối mặt với hắn, chúng tôi lại phát hiện, luôn khuyên bảo một người muốn chết đi để sống trong đau đớn, giống như cũng là một chuyện vô cùng không có đạo đức, cũng căn bản không cản được.”

“Chúng tôi có thể làm chính là để hắn đến một chỗ chỉ định tự sát.”

“Cũng coi như vì Hải Thần Quốc mà đóng góp một chuyện nhất định…”

Trong phòng hợp, không khí áp lực, mà lại có chút quỷ dị.

Giọng điệu của lão hạm trưởng này bình tĩnh, không hiểu sao lại làm cho người ta cảm thấy rất không thoải mái.

Một người muốn tự sát bất cứ lúc nào, hơn nữa hoàn toàn không ngăn cản được…

Đặc biệt là đây còn là một người có năng lực cấp S!

Tô tiên sinh hơi điều chỉnh dáng người một chút, lẳng lặng nhìn lão hạm trưởng, nói: “Cho nên, hắn chuẩn bị dùng sinh mệnh của mình để tập kích Thanh Cảng?”

“Thế các người thì sao?”

Ánh mắt của hắn nhìn về phía lão hạm trưởng: “Anh cũng định đặt tính mạng của mình ở đây?”

“Anh xem bộ dạng hiện tại của tôi, ngay cả tẩu thuốc thích nhất cũng không rút được…”

Lão hạm trưởng nghe Tô tiên sinh nói, không nhịn được nở nụ cười: “Cái mạng này của tôi còn đáng giá sao?”

Một lát sau Tô tiên sinh mới chậm rãi gật đầu một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận