Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 336: Kế hoạch huấn luyện Oa Oa (2)

“Cô bé không có cách nào khống chế lực lượng tinh thần của mình sao?”

Sau khi nhận được câu trả lời mà Lục Tân chuyển cáo, trong phòng họp trở nên lung tung rối loạn.

Giọng nói của Lục Tân vang lên trong phòng họp, cùng với chữ viết hiện lên trên màn hình đều có một chút nặng nề.

Vấn đề này, rất rõ ràng chính là điều mà tất cả mọi người lo lắng nhất.

Tuy nhiên, cũng đúng lúc này, giáo sư Trần chậm rãi nói: “Có lẽ không phải là vấn đề có thể khống chế hay không.”

Sau khi sắp xếp lại mạch suy nghĩ của mình, ông ta mới nói: “Chỉ là Oa Oa nghe không hiểu vấn đề này. Bởi vì trong quá trình trưởng thành của cô bé, rất ít giao tiếp với mọi người. Ở bên ngoài mọi người cũng không có cách nào dạy cho cô bé cái gì. Cho nên vốn dĩ cô bé không thể lý giải được những khái niệm phức tạp.”

“Đối với cô bé mà nói, loại khuếch tán lực lượng tinh thần này chính là một chuyện hết sức bình thường.”

“Cũng giống như chúng ta đứng thẳng người theo bản năng. Hoặc là hình dung giống như chúng ta học được cách đi đứng bằng hai chân.”

“Bởi vậy mặc dù đơn binh có khả năng giao tiếp cùng cô bé nhưng cũng không có cách nào để cô bé hiểu được khái niệm kiềm chế tinh thần có ý nghĩa như thế nào.”

Vì câu trả lời này mà những người trong phòng họp rơi vào trầm tư.

Tô tiên sinh ngồi ở vị trí chủ tọa ân cần hỏi: “Nói cách khác, vẫn có hi vọng loại bỏ ảnh hưởng trái chiều của cô bé phải không?”

“Đúng thế.”

Giáo sư Trần khẳng định gật đầu một cái, nói: “Bước tiếp xúc đầu tiên này có thể nói là cực kỳ thành công.”

“Tối thiểu chúng ta đã chứng minh đơn binh thực sự có khả năng cùng Oa Oa trao đổi, cũng từ sự tiếp xúc bước đầu mà biết được Oa Oa cũng có sự yêu ghét của mình, một cô gái có tình cảm riêng. Chỉ là cô bé hơi tự kỷ... hơi không hiểu cách biểu đạt bản thân mà thôi.”

Nói xong, trên mặt anh hiện ra nụ cười từ đáy lòng, nói ra kết luận: “Cô bé và chúng ta, đều là .. người giống nhau.”

Tất cả mọi người đều nghe ra, Giáo sư Trần thậm chí không muốn dùng hai từ “tự kỷ” đối với Oa Oa.

Bình thường chính là ông ta phụ trách hạng mục của Oa Oa, bởi vậy tình cảm của ông ta đối với Oa Oa cũng sâu đậm nhất.

Mà đây cũng là một loại tình cảm bình thường nhất trừ những người trực tiếp tiếp xúc với Oa oa ra.

Ông ta quan tâm Oa Oa như chính cháu gái của mình.

Tô tiên sinh nghe vậy, dường như có điều suy nghĩ, nói: “Vậy ông dự định thực hiện kế hoạch cuối cùng như thế nào?”

“Sự giúp đỡ của đơn bình rất quan trọng.”

Giáo sư Trần trầm tư một lúc rồi nói: “Theo sự trưởng thành về tuổi tác của Oa Oa, lượng cấp tinh thần cũng càng ngày càng lớn, đã sắp vượt qua giới hạn mà chúng ta có thể khống chế được. Cho nên vấn đề cấp bách trước mặt là làm thế nào để cô bé học được cách khống chế tinh thần lực của mình. Trên lý thuyết, nếu cô bé có thể thu lại tinh thần lực mà mình vô thức khuếch tán thì chắc hẳn có thể sinh hoạt như một cô gái bình thường.”

Nói đến đây, dường như ông ta cũng ý thức được mình nói hơi nhiều, khẽ thở dài một tiếng, nói đến trọng điểm:

“Để cho cô bé học được cách kiềm chế lực lượng tinh thần của mình thì chúng ta cần phải dẫn dắt, cũng cần cô bé phối hợp. Cho nên, bây giờ đơn binh xuất hiện là một việc rất tốt. Anh ta có khả năng giao tiếp với Oa Oa, tức là nói rõ, anh ta có thể dẫn dắt Oa Oa học tập.”

“Dưới sự phối hợp của chúng ta, hy vọng Oa Oa có thể học được cách khống chế bản thân, giảm nguy cơ mất khống chế xuống.”

“Như vậy, giai đoạn thứ hai của Oa Oa…”

“...”

Nghe ông ta nói, bộ trưởng Thẩm nhịn không được cắt ngang: “Nhưng để đơn binh đi dẫn dắt chẳng phải là để anh ta hiểu rõ tất cả mọi chuyện của Oa Oa?”

“Bí mật của Oa Oa có thể là bí mật cấp S cao nhất của Thanh Cảng đấy!”

Đối mặt với lo lắng của Bộ trưởng Thẩm bộ, vị chuyên gia thần bí học kia lắc đầu: “Cái này có gì căng?”

“Đơn binh không phải cũng là cấp A sao?”

“Hai người bọn họ không khác nhau lắm...”

Bộ trưởng Thẩm tức đến nổ mắt: “Cấp bậc giữ bí mật là tính như vậy à?”

“Giữa mức độ mật giống nhau thì không cần giữ bí mật nữa à?”

“Được rồi, được rồi. Bình tĩnh đừng nóng giận.”

Giáo sư Bạch cười giảng hòa, nói: “Bây giờ đơn binh là nhân tài đặc thù cấp ba. Từ góc độ nghiêm khắc tới nói không có quyền hạn tìm hiểu bí mật của Oa Oa. Nhưng anh ta có thể đề cao quyền hạn cho thành viên của hoạt động đặc thù mà. Hơn nữa, tạm thời không cần để ý tới việc không đủ số liệu ủng hộ. Ở phương diện độ hoàn thành nhiệm vụ, đơn binh vẫn luôn có một số liệu rất tốt…”

“Như thế vẫn chưa đủ để chúng ta tin tưởng anh ta à?”

Bộ trưởng Thẩm nhíu mày, mỗi khi có giáo sư, chuyên gia mở miệng, ở việc cãi nhau ông ta chưa bao giờ thắng được.

Ở vị trí cao nhất của bàn hội nghị, Tô tiên sinh chậm rãi hỏi: “Vậy cần thời gian bao lâu?”

Giáo sư Trần hơi thả lỏng, nói: “Vậy phải xem quá trình cụ thể. Hiện tại vẫn chưa thể đánh giá. Chỉ là hiện nay tất cả các dấu hiệu quan sát được đều tốt hơn so với dự đoán của chúng ta mà tôi. Các vị, kinh hãi biến thành kinh hỉ, như thế vẫn chưa đủ sao?”

“Ha ha...”

Trong phòng họp vang lên một tiếng cười vui vẻ sống sót sau tai nạn.

Tô tiên sinh cũng cười theo một tiếng, sau đó nói: “Lúc sau giao lại phần đề nghị hoàn chỉnh đến đây đi, chúng ta nghiên cứu một chút.”

Giáo sư Trần gật đầu.

Tuy nhiên, đúng lúc này, giọng nói của Trần Tinh vẫn luôn im lặng vang lên từ trong điện thoại: “Vậy đơn binh phải làm thế nào bây giờ?”

“Trước hết để cho anh ta tiếp tục ở đó đi!”

Giáo sư Trần cười vỗ tay, nói:

“Từ sự tiếp xúc hiện nay mà xem, anh ta chính người ứng cử tốt nhất cho vị trí lãnh đạo đội bảo mẫu cho Oa Oa…”

“Có thể ở bên cô bé xinh đẹp như Oa Oa, anh nhất định rất vui vẻ nhỉ?”

“... Người bình thường chắc chắn rất vui vẻ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận