Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1107: Vật phẩm ký sinh bậc không (2)

“Làm sao tự dưng lại có cảm giác những thông tin mà mình nghe được càng càng ngày càng khiến người ta khiếp sợ vậy nè?”

Trong phòng hội nghị, mỗi người đều sinh ra một loại cảm giác như vậy, những chuyện mà giáo sư Bạch nói ra đây, thoạt nhìn thì nhẹ nhàng tựa gió mây, bình tĩnh mà kể ra, thế nhưng đây chính là những chuyện có liên quan đến chủ thể của hạng mục nghiên cứu của viện nghiên cứu, cho dù chỉ là suy đoán thôi, truyền tới chợ đen cũng đáng không ít tiền.

Mặt khác chính là, hiện tại rõ ràng đang nói về chuyện của Đơn Binh, vì cớ gì mà tự dưng giáo sư Bạch lại nói nhiều về viện nghiên cứu đến như vậy chứ?

“Mà chỗ thú vị, chính là ở chỗ này…”

Ánh mắt của giáo sư Bạch lại một lần nữa dừng ở trên tờ danh sách kia, cười nói: “Tuy rằng tôi không còn tham gia vào những hạng mục nghiên cứu của viện nghiên cứu nữa, nhưng căn cứ vào những gì tôi hiểu biết về viện nghiên cứu, cùng với những tình báo nắm giữ được gửi về từ các phòng ban, tôi vẫn có thể phát hiện, rất nhiều vật liệu ở trên tờ danh sách này, cùng với một số thiết kế tinh tế, vậy mà lại đều nhất trí với tất cả các hạng mục nghiên cứu gần đây của viện nghiên cứu Nguyệt Thực…”

Ông ta nói dứt lời, lại ngẩng đầu lên, nói tiếp: “Cũng đúng là bởi vì như vậy, tôi mới đoán được mục đích của Đơn Binh.”

“Chỉ là, càng như vậy tôi lại càng tò mò…”

“Mọi người cảm thấy, Đơn Binh sưu tầm những vật liệu này, đến tột cùng là đang làm cái gì?”

Những thứ mà đồng chí Đơn Binh sưu tầm, lại thoáng có sự nhất trí tuyệt đối với những nghiên cứu của viện nghiên cứu Nguyệt Thực ở thành phố trung tâm?

Nghe Giáo sư Bạch nói vậy, cho dù đây chỉ là những suy đoán của ông ta, trong lòng của những người đang đứng đây không tránh khỏi trầm xuống một chút.

Viện nghiên cứu là nơi có khả năng lớn nhất khai phá ra sức mạnh của vật phẩm ký sinh bậc không.

Vậy Đơn Binh đang làm cái gì?

Sự yên tĩnh làm cho người ta cảm thấy nặng nề bao trùm lên phòng hội nghị, Hàn Băng trầm mặc một hồi lâu, mới bỗng nhiên phản ứng lại, sắc mặt trở nên cực kỳ ngưng trọng.

“Có cần tôi đi dò hỏi đồng chí Đơn Binh hay không?”

Ánh mắt của tất cả mọi người trong phòng hội nghị, đều từ trên người Giáo sư Bạch, chuyển dời đến trên người Hàn Băng.

Giáo sư Bạch nghe xong, lại rơi vào trầm mặc một lúc lâu, sau đó mới cười nói: “Không cần, sau khi giai đoạn đầu của việc thực nghiệm kế hoạch thiên quốc diễn ra, tôi cũng đã bàn bạc với đám người ngài Tô bên kia rồi, đình chỉ hết thảy những hoạt động mang tính chất nghiên cứu đối với Đơn Binh, cũng không đi nhìn trộm cuộc sống cá nhân của cậu ấy nữa.”

“Hơn nữa…”

Ông ta ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua Tô tiên sinh trên màn hình, cùng với bộ trưởng Thẩm vừa lặng lẽ xuất hiện, cười nói:

“Người ta cũng đã nói là đang trang trí nhà ở rồi, không phải sao?”

Hàn Băng cũng lập tức ngơ ngẩn, hiểu ra lời Giáo sư Bạch nói.

Đồng chí Đơn Binh vẫn luôn là một người rất dễ nói chuyện, là một người cực kỳ cực kỳ thành thật, lại còn rất lương thiện nữa.

Người như vậy, có quá nhiều phương pháp đào ra bí mật của anh.

Thế nhưng ai dám đây?

Cũng giống như khi còn ở thành phố Hắc Chiểu vậy, anh nói là bản thân anh chưa làm một cái gì cả, vậy thì chính là chưa làm một cái gì cả, không có cái gì phải hoài nghi nhưng nhị hết.

Hiện tại, anh nói bản thân đang làm mấy thứ này, là vì trang trí lại nhà ở thôi……

Vậy có khả năng, có lẽ, chính là đang trang trí nhà ở nhỉ?

“Nếu đã như vậy, chúng ta nên trả lời cậu ta như thế nào?”

Qua một hồi lâu, có một vị chuyên gia nghiên cứu vũ khí đặc thù tính tình nôn nóng không nhịn được mà nói: “Mấy thứ này ngay cả trong kho dự trữ của Thanh Cảng chúng ta cũng không nhiều lắm, muốn có nhiều hơn thì cũng chỉ có ở chợ đen mà thôi, hoặc là đi đến một cái phòng thí nghiệm bí mật nào đó, mới có thể mua vào với giá cả……”

“Mà có một phần lớn ngay cả có tiền cũng không thể mua được, chỉ có thể sử dụng một số tư liệu, vật liệu có giá trị tương đương để đi đổi……”

“Giá trị của những thứ này, thực sự không có cách nào tính toán.”

Mặt khác có một người nói: “Hơn nữa, nếu như chúng ta gióng trống khua chiêng mua những loại tư liệu này với giá cao, chỉ sợ cũng sẽ……”

“Tôi kiến nghị là đồng ý với cậu ấy.”

Cũng vào thời điểm mà bọn họ nói những lời này, giáo sư Bạch bỗng nhiên mở miệng.

Tất cả mọi người đều lắp bắp kinh hãi, ngây ngốc nhìn về phía ông ta.

Trên khuôn mặt của giáo sư Bạch bỗng nhiên lộ ra một nét tươi cười có phần nghịch ngợm, ông ta nói: “Làm người dù sao cũng không thể quá keo kiệt, thành phố trung tâm người ta vì có thể đào đồng chí Đơn Binh của chúng ta qua đó, mà có thể bỏ ra một căn hộ, Thanh Cảng chúng ta chẳng lẽ còn luyến tiếc trang trí một ngôi nhà hay sao?”

Những người khác nghe thấy lời này, đã có chút hết chỗ nói nổi.

Giáo sư Bạch cười giải thích nói: “Hiện tại trên lĩnh vực nghiên cứu lãnh chúa tinh thần Thanh Cảng chúng ta đang dẫn đầu so với những chỗ khác, cũng là thời điểm mà tư liệu của chúng ta đáng giá nhất, thế nhưng, ở phương nam, có người nào đó hẳn là cũng đang nắm giữ trong tay những tư liệu như thế này…”

“Như vậy, so với việc chờ lão ta tung ra những tư liệu này, khiến cho số liệu thực nghiệm của chúng ta biến thành không đáng một đồng, chi bằng hiện tại lấy ra đi đổi vài thứ.”

“Còn về viện nghiên cứu, mọi người cũng không cần lo lắng.”

“Nghiên cứu của bọn họ, so với những gì mà chúng ta biết thì xa xôi hơn nhiều, cũng sâu sắc hơn nhiều lần.”

“Tất cả những thứ được lưu truyền ra bên ngoài, cho dù là chủ động, hay là bị động đi chăng nữa, có thể nói, đều là những thứ do bọn họ đào thải ra……”

“Dựa theo những hiểu biết về viện nghiên cứu của tôi, khi người khác cho rằng bọn họ đang nghiên cứu tới một giai đoạn nào đó rồi, thì bọn họ nhất định đã nghiên cứu tới bước thứ hai rồi, khi bọn họ nói rằng bản thân mình đã nghiên cứu tới giai đoạn thứ hai rồi, vậy thì đám người điên kia có lẽ đã hoàn thành xong giai đoạn nghiên cứu số ba, bắt đầu nghiên cứu bước bốn rồi.”

“Hơn nữa vốn dĩ Đơn Binh chính là một thành viên của câu lạc bộ Nguyệt thực của bọn họ, cho nên bọn họ nhất định sẽ không để ý……”

“Đương nhiên…”

Nói xong lời cuối cùng, ông ta mới bất chợt dừng lại, cười nói: “Suy xét đến vấn đề giá cả, chúng ta cũng không cần phải thanh toán toàn bộ cho Đơn Binh đâu nhỉ?”

“Vừa lên đã muốn tiêu một món tiền lớn đến như vậy, chính cậu ấy không trả ra một đồng nào, vậy thì làm sao mà được chứ?”

Người ở xung quanh nghe thấy vậy thì đều cảm thấy sửng sốt, ngài Tô vốn vẫn luôn giữ nụ cười mỉm đóng vai trò bàng thính trên màn hình cuối cùng cũng đã mở miệng: “Ý của ông là?”

“Chia năm năm với cậu ta?”

Giáo sư Bạch thuận miệng nói ra, lại lắc đầu, cười nói: “Thôi, vẫn là ba bảy… Chín một đi!”

“Nói cách khác, thật sự là cậu ta không đủ sức đâu.”

“Đúng đúng đúng…”

Ngài Tô trên màn hình cũng vội vàng tỏ vẻ đồng tình: “Bảo cậu ta bỏ ra một chút tiền vốn, để cho bản thân có một chút áp lực là đúng…”

“Thế nhưng áp lực quá lớn, cậu ta lại đi lên con đường phạm tội thì mất nhiều hơn được…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận