Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 846: Số 169 – Sự kiện ô nhiễm sâu trong mắt (2)

“Ôi chao, mặc dù tuyển dụng nhưng đó cũng không phải chuyện ngày một ngày hai là có thể hoàn thành…”

Hàn Băng bất lực cười một tiếng, giải thích thêm: “Ngoài ra chuyện cũng không đơn giản như thế.”

“Từ khi thành lập thì quyền lực của bộ phận xử lý ô nhiễm đặc biệt chúng tôi đã rất lớn, mà bây giờ, khi ô nhiễm đặc biệt càng ngày càng xuất hiện nhiều, đặc quyền của chúng tôi đã làm cho rất nhiều người bất mãn, áp lực của sở Hành Chính bên kia đã càng lúc càng nặng nề.”

“Lúc trước Bộ bảo vệ thành phố luôn đối đầu với bộ phận Thông Quan Đặc Biệt, điều này có thể khiến mọi người hơi yên tâm một chút.”

“Nhưng qua vài sự kiện gần đây, Bộ bảo vệ thành phố đều cùng phối hợp xử lý với bộ phận Thông Quan Đặc Biệt, trong mắt nhiều người chuyện này đã trở thành hiện tượng Bộ bảo vệ thành phố hợp nhất thành một với bộ phận Thông Quan Đặc Biệt, điều này gây ra không ít khủng hoảng không cần thiết, nghi ngờ và suy đoán đã lên men càng lợi hại hơn.”

“Đối mặt với tình huống này, chúng tôi còn có thể làm gì đây?”

“Ôi, thậm chí có người còn bi quan cho rằng nếu không giải quyết vấn đề này, thành phố Thanh Cảng có khả năng sẽ xuất hiện nguy cơ mất đi sự tín nhiệm.”

“Thậm chí còn có thể sụp đổ vì áp lực bên trong…”

Đột nhiên Lục Tân cảm thấy hơi lo lắng, anh không thể nói rõ đây là cảm giác gì.

So với việc đối diện với sự kiện ô nhiễm tinh thần thì còn áp lực hơn.

Anh vội hỏi: “Vấn đề như vậy không còn cách nào giải quyết sao?”

“Bây giờ tất cả mọi người đều đang tìm cách đó…”

Hàn Băng nói: “Theo tôi được biết, vấn đề này là nguyên nhân khiến rất nhiều giáo sư bị rụng tóc đấy.”

“Thật ra thành phố Thanh Cảng chúng ta cũng coi như là thuận lợi, vì ông Tô xử lý chuyện này rất tốt, hoàn hảo không có vấn đề gì.”

“Cũng nhờ có ông ấy nên mới có thể hóa giải được rất nhiều mâu thuẫn của bộ phận Thông Quan Đặc Biệt và sở Hành Chính.”

“Tình hình các thành phố vệ tinh khác còn tệ hơn nữa kìa…”

“Tôi nghe nói mỗi quan hệ giữa bộ phận Thông Quan Đặc Biệt và phòng Hành Chính với không ít người dân đã như nước với lửa, gần như muốn xảy ra chiến tranh.”

Lục Tân cảm thấy rất rầu rĩ.

Anh chỉ là một nhân viên nhỏ trong một công ty, anh thật sự không hiểu, cũng không muốn nhọc lòng tìm hiểu sâu về những vấn đề sâu xa như vậy.

Nhưng mà, một khi đã biết vấn đề này có tồn tại, rồi không biết dùng cách nào để giải quyết thì trong lòng vẫn thấy không vui.

“Được rồi.”

Có vẻ như Hàn Băng nhận thấy đề tài này quá nặng nề, vì thế cười phá tan bầu không khí, nói:

“Anh đơn binh, thành phố Thanh Cảng chúng tôi ôm lòng tin, tuy rằng đúng là bây giờ những vấn đề kia có tồn tại, nhưng từ khi thành phố Thanh Cảng chúng tôi thành lập đã luôn gặp phải rất nhiều khiêu chiến, còn từng có thời điểm gian nan hơn bây giờ, nhưng chẳng phải vẫn thuận lợi đi đến bây giờ đấy sao?”

“Thành phố Thanh Cảng có người phụ trách nghiêm túc, mạnh mẽ, và còn có rất nhiều nhà nghiên cứu chuyên nghiệp, vậy còn lo lắng cái gì chứ?”

“Tôi tin nhất định có thể giải quyết vấn đề này, cùng lắm thì rụng chút tóc mà thôi…”

Lục Tân đã bị sự lạc quan của cô ấy ảnh hưởng, tập trạng lập tức trở nên tốt hơn.

Có điều nghĩ đến hình ảnh trọc đầu của cô gái xinh đẹp đã tặng hoành thánh cho mình, lòng anh vẫn giật thót…

…Thật đáng sợ!

“Sự kiện Số 169 ô nhiễm sâu trong mắt ở Thành phố Vệ Tinh số hai đã xác nhận làm sạch hoàn toàn.”

“Những người có liên quan đều được sắp xếp vào những địa điểm theo dõi ở thành phố Vệ Tinh số hai, chờ tiến hành kiểm tra đo lường lại một lần nữa.”

“Cũng đã phân tích rõ nguồn lây nhiễm tinh thần và logic lan truyền của nó.”

“Còn một vài điểm vẫn chưa rõ ràng, cần chờ đơn binh nộp báo cáo lên…”

“… Bổ sung, dựa vào kinh nghiệm lúc trước, báo cáo của anh ấy sẽ không giao ngay lập tức, hơn nữa nội dung của báo cáo sẽ rất ngắn gọn.”

“Đừng trông cậy anh ấy sẽ giải thích nhiều hiện tượng trong báo cáo của mình, nhưng nội dung báo cáo nhất định sẽ có phân tích trọng điểm đắt giá nào đó.”

“Đây là ghi âm đoạn trò chuyện của chuyên viên và anh ấy, mời xét duyệt.”

Lúc này, thành phố trung tâm Thanh Cảng, bộ Xử lý ô nhiễm đặc biệt, văn phòng xử lý sự vụ đơn binh, có một người giao một tập tài liệu đến.

Đặt trên chồng tài liệu chính là một hộp băng ghi âm, bên trên có ghi rõ ngày.

Người phụ trách văn phòng cũng không chú ý quá nhiều vào tư liệu nhiệm vụ, mà lập tức cầm băng ghi âm lên.

Anh ta nghiêm túc nghe đoạn đối thoại của Hàn Băng và Lục Tân, rồi liên tục viết xuống sổ ghi chép “Nhiệt tình thái quá, chú ý đúng mực”.

Sau khi nghe hoàn chỉnh nội dung đoạn trò chuyện, anh ta khẽ gật đầu rồi đặt đoạn băng vào trong hộp.

Có thể nhìn thấy, bên trong cái hộp này có rất nhiều những đoạn băng giống nhau, số lượng đã lên đến hàng chục.

“Bây giờ đơn binh đã bắt đầu chú ý đến một vài vấn đề thực tế mà thành phố Thanh Cảng đang gặp phải, hơn nữa có thể nghe được anh ấy rất quan tâm.”

“Đây là một chuyện rất tốt.”

Người phụ trách ghi thêm vào trong nội dung ghi chép mà mình đã viết xong từ nãy, thêm vào một báo cáo, nói: “Có thể thông báo cho ông Tô và giáo sư Bạch, có lẽ đã đến lúc chúng ta chia sẻ nội dung kế hoạch ‘Thiên Quốc’ Thanh Cảng cho đơn binh rồi.”

“Bây giờ chia sẻ những thứ này có phải quá sớm hay không?”

Người bên cạnh đưa ra nghi ngờ: “Về vấn đề này, các bộ phận chuyên môn chúng ta vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng.”

“Không phải trong đoạn đối thoại của Hàn Băng và đơn binh đã có nhắc qua sao?”

Người phụ trách cười nói: “Thanh Cảng chúng ta luôn nhận được những lời khiêu chiến.”

“Nếu đã là khiêu chiến, vậy không phải lần nào cũng sẽ cho chúng ta đủ thời gian chuẩn bị.”

“Với lại…”

Anh ta mỉm cười: “Tập tài liệu mà Giáo hội Khoa học và Công nghệ vứt lại ở thị trấn Vui Vẻ thật sự đã giúp chúng ta rất nhiều…”

“Tôi thấy thành phố Thanh Cảng của chúng ta rất may mắn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận