Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1726: Chứng kiến bảy vị Chung cực (2)

Ông ta vừa nói chuyện, một bên nhẹ nhàng đưa tay về phía bên cạnh, một lá bài poker có hoa văn phức tạp, xuất hiện trong tay.

Đây là một hộp đựng ký sinh trùng thường được sử dụng bởi nhà nghiên cứu Nhất Đại, nhưng bây giờ nó đã đến tay ông ta.

Hơn nữa, thoạt nhìn, ông ta cũng am hiểu sử dụng.

Lúc ông ta nói chuyện, ánh mắt hướng về Nhị Hào, nhẹ giọng nói: "Con là người đầu tiên, thần chi mộng yểm.”

"Tôi không đồng ý..."

Tiếng Nhị Hào run rẩy, hơn nữa sải bước lui về phía sau.

Cùng lúc đó, Lục Tân vừa mới mượn lực lượng của hệ nhện khâu lại cái bụng số Mười Bốn, cũng đã sớm chú ý tới chuyện phát sinh bên này, lập tức đi về phía trước, muốn ngăn cản giữa Nhị Hào cùng lão viện trưởng, thế nhưng, anh mới vừa mới bước tới, bỗng nhiên, một mảnh tinh thần lực lượng khúc xạ màu sắc vọt tới, sau đó đem thân thể anh đẩy sang một bên.

Đó là sức mạnh của Thần Chi mộng yểm.

Hiện tại có thể ngăn trở lực lượng của mình vốn rất ít, Thần Chi mộng yểm của Nhị Hào là một trong số đó.

Nếu như mình không ôm quyết tâm mãnh liệt muốn giết chết Nhị Hào, thì sẽ không cách nào dễ dàng phá vỡ lực lượng của Thần Chi Mộng Yểm.

"Con à, ta đã nói rồi, ta cũng không cho phép các con cự tuyệt."

Lão viện trưởng nhẹ giọng trả lời Nhị Hào, đem lá bài trống rỗng trong tay, nhẹ nhàng đặt ở lòng bàn tay Nhị Hào.

Toàn bộ quá trình, Nhị Hào đều từ chối.

Nhưng thân thể của cậu ta lại giống như bị vô số nhuyễn trùng bò lên.

Cơ bắp của cậu ta, chân tay của cậu ta, hoặc sinh mệnh của cậu ta, dường như không được kiểm soát bởi cậu ta.

Khiến cho cậu ta giống như một người máy, cả người đều biểu hiện cự tuyệt cùng chạy trốn, nhưng trên thực tế cái gì cũng không làm được, chỉ có thể ngoan ngoãn nhận lấy bài poker kia, sau đó không gian xung quanh cả người thoáng cái trở nên vặn vẹo mà xa xôi.

Trên người Nhị Hào tản mát ra hào quang ngũ sắc, bị đẩy vào chỗ sâu trong không gian, giống như một bức tượng.

Cậu ta giống như tượng thần, lại giống như con rối gỗ, trên mặt rơi lệ, lại đến vị trí không nên có.

Cuối cùng, cậu ta nhìn Lục Tân bằng một ánh mắt tuyệt vọng, phảng phất phát ra tiếng khóc nức nở không tiếng động:

"Số Chín, lúc trước gặp lại, anh nên giết ta..."

"Sinh mệnh, là sinh mệnh..."

Sau khi Nhị Hào bị đẩy vào chỗ sâu trong không gian, Số Năm bỗng nhiên phát hiện ra cái gì đó, thất thanh kêu to lên.

Nhị Hào cũng không muốn trở thành nhân chứng hiến tế, nhưng cậu ta không có lựa chọn nào khác, tựa hồ có một loại lực lượng khác thay cậu ta làm chủ, từ đầu đến cuối cậu ta đều không có thực hiện phản kháng đối với lão viện trưởng, ngược lại dùng lực lượng của mình, đem Lục Tân muốn hỗ trợ đẩy sang một bên.

Đó là bởi vì sinh mệnh của cậu ta đã không còn là chính mình.

Cậu ta từng bị bạo quân giết chết, lại được lão viện trưởng cứu sống, bắt đầu từ lúc đó...

"Đúng vậy..."

Lão viện trưởng nghe lời số Năm, nhẹ nhàng gật đầu: "Các con, khi các con được ta cứu trở về, sinh mệnh sẽ không còn thuộc về mình nữa. Từ lúc ta quyết định cứu các con trở về, các con cũng đã là ứng cử viên cuối cùng ta lựa chọn, ta nghĩ qua các con lớn lên, có thể sẽ phản nghịch, cho nên, ta ở lúc đó, cũng đã đem mật mã viết vào sinh mệnh của các con, chuẩn bị cho trận hiến tế này.”

Khi ông ta nói chuyện, ông ta nhìn về phía số ba.

Lúc này Số Ba đã nhanh chóng lao ra khỏi cửa sổ, chạy về phía xa xa.

Thế nhưng, không gian bị vô tận kéo dài, hắn liều mạng chạy như điên, thoạt nhìn chỉ là tại chỗ đạp bộ.

Lão viện trưởng lẳng lặng đứng ở bên cạnh hắn, nhẹ giọng nói: "Bàn tay tái nhợt không chết ở Thanh Cảng, là một chuyện rất ngoài ý muốn của ta, nhưng mà, hiện giờ hắn quả thật không có quyền hành của Chung cực, cho nên, muốn tạm thời để con thay thế hắn, cũng không phải việc khó.”

Ông đặt một lá bài trong tay của Số Ba.

Nhẹ nhàng đẩy một cái, Số Ba phát ra tiếng gầm tuyệt vọng, trong thân thể, một con quái vật vặn vẹo mảnh khảnh bị đẩy ra ngoài.

Thân thể nó tái nhợt, sinh ra từng bàn tay, dữ tợn nhúc nhích, bị đẩy vào sâu trong không gian.

"Người điên, đi chết..."

Số Năm bỗng nhiên sử dụng cưa điện dữ tợn, hung hăng cắt về phía lão viện trưởng, điên cuồng mắng to.

Nhưng lão viện trưởng mặc cho cưa điện cắt vào thân thể của mình, động tác lại tuyệt đối không bị ảnh hưởng, đem một tấm bài poker đặt ở giữa đôi môi Số Năm, sau đó nhẹ nhàng đẩy mạnh, thân thể Số Năm nhất thời từ trong thân thể tráng hán gập ghềnh tách ra, tứ chi mềm mại vô lực, ngã vào sâu trong không gian: "Con sẽ theo lực lượng chi phối, trở thành Tàng Trượng Nhân mới, tuy rằng không có quyền trượng.”

"Cô gái Thanh Cảng kia, lựa chọn quyền hành khác, đây đối với chúng ta mà nói, là một chuyện tốt..."

Lão viện trưởng tựa hồ có chút an ủi thấp giọng nói, sau đó xoay người lại, nhìn Số Tám đang gào thét về phía mình.

"Có lẽ sau này có cơ hội, con có thể xây dựng tòa án Ngọ Dạ của riêng mình."

"Nhưng hiện tại, con chỉ cần tạm thời dùng thân phận chung cực để chứng kiến, vậy là đủ rồi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận