Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 662: Chọn lựa đội viên (1)

“Công việc hiện giờ của chúng ta, kỳ thật có ba phương diện.”

“Thứ nhất, đó là tiếp thu tài liệu và vũ khí được bên viện nghiên cứu chia sẻ sang.”

Hình như là Trần Tinh đã sớm có chuẩn bị, đón lấy ánh mắt có chút nghi hoặc của Lục Tân, cô ta bắt đầu nhỏ giọng giải thích:

“Tại chỗ này, Bộ Đặc Thanh đã thành lập tiểu tổ chuyên nghiệp, chuyên môn dùng để phân tích cũng như chải vuốt lại tài liệu của viện nghiên cứu, Thiết Thúy, Hàn Băng và những nhân viên phân tích tin tức của tiểu tổ đều đã bị chuyển đến đó, còn có, tiến sĩ Mạc cũng đang ở thành Trung Tâm, không cần chúng ta lo lắng.”

“Còn về hai phương diện còn lại, cũng đều là nhiệm vụ mà hiện giờ chúng ta có thể làm, đó là điều tra Trấn nhỏ Vui Vẻ.”

“Một là đo lường, kiểm tra số liệu cơ sở của vùng cấm cấp S, hai là đánh giá quái vật tinh thần bên trong vùng cấm.”

"Số liệu cơ sở, đại khái chính là những phương diện như, diện tích che phủ của phóng xạ tinh thần, lượng cấp tinh thần, và cả bước sóng phóng xạ từ vùng cấm phát ra phía bên ngoài, tính nguy hiểm của việc truyền bá ô nhiễm, phần lớn đều có thể lấy được thông qua kiểm tra đo lường từ bên ngoài, tiểu tổ điều tra bình thường cũng có thể đảm nhiệm được.”

“Tuy nhiên, đối với việc đánh giá thực lực của sinh vật dị thường bên trong kia, như phỏng đoán chuỗi logic, thậm chí vấn đề về trình độ giao tiếp, vân vân.”

“Thì chỉ có anh mới có thể làm được thôi.”

“Dù sao thì cho tới bây giờ, trừ anh và Oa Oa ra, chúng tôi không thể nghĩ được là còn ai có thể tiến vào bên trong vùng cấm.”

Lục Tân nghĩ nghĩ, cuối cùng hiểu được việc mà hiện giờ Trần Tinh đang suy xét.

Nghĩ như vậy, thời gian quả thật có chút vội.

Trước đó, chính anh cũng đã suy xét về việc đối đãi với chuyện trong vùng cấm cấp S, lúc đó anh còn nghĩ rằng cứ trực tiếp xông vào Trấn nhỏ Vui Vẻ, có thể nói chuyện thì ngồi xuống nói chuyện, không thể nói chuyện thì trực tiếp đánh nhau đâu, hiện giờ xem xét lại mới phát hiện, cách suy nghĩ của chính mình thật sự quá giản đơn, nhìn lãnh đạo xem, những suy xét này chu toàn biết bao nhiêu nha?

Nếu giao hết chỉnh thể toàn bộ sự việc cho chính mình, Lục Tân thấy có hơi, chột dạ.

Khắp các phương diện, mặc kệ là nhân tố cần suy xét, hay là việc thuyên chuyển nhân thủ, đều quá nhiều, chính mình không có kinh nghiệm này.

Nhưng có tổ trưởng giúp đỡ sắp xếp, vậy thì ổn rồi nha.

Tự hỏi một hồi, anh mới nghiêm túc gật đầu.

Trên mặt Trần Tinh lộ ra vẻ tươi cười, nói: “Tiểu tổ điều tra đã xuất phát, tôi sẽ bảo cho bọn họ đi đến bên ngoài Trấn nhỏ Vui Vẻ trước, dưới tình huống không làm kinh động những sinh vật dị thường sinh vật bên trong đó, họ sẽ thành lập mấy chỗ quan trắc, thu thập số liệu cơ sở, cũng như nhanh chóng tập hợp lại.”

“Chỉ là, cực hạn của người thường cũng ở chỗ này, bọn họ lại liều mạng đến mấy đi nữa, cũng chỉ có thể thu thập một ít số liệu cơ sở mà thôi.”

“Việc điều tra bản thể của nguồn ô nhiễm trung tâm chân chính, vẫn là phải dựa vào anh.”

“Hiện giờ, những người có năng lực mà Thanh Cảng của chúng ta có thể điều động được, tất cả đều đang ở trong phòng hội nghị, anh có thể đi tìm hiểu bọn họ một chút.”

“Từ trong số đó, anh chọn lựa bốn người, tạm thời chuyển biên chế của họ vào cái tiểu đội kia của anh, để họ phối hợp công việc của anh.”

Lục Tân bị ánh mắt của Trần Tinh nhìn, cảm thấy hai vai trĩu nặng…

Không thể cô phụ sự tin tưởng của lãnh đạo a.

Anh nghĩ, sau đó gật đầu, nói: “Tôi sẽ nỗ lực cố gắng.”

Biểu tình của Trần Tinh rõ ràng thả lỏng hơn rất nhiều, cô ta nhẹ nhàng gật gật đầu, lại đưa cho Lục Tân một phần văn kiện.

“Đây là tài liệu về những người có năng lực có thể để anh chọn lựa, anh có thể tận lực chọn lựa những người mà anh cảm thấy có thể phối hợp được với anh, còn những chuyện khác, tôi sẽ làm.”

Lục Tân nhận lấy văn kiện, gật gật đầu, quay về phòng họp.

Lúc này, khoảng mười phút đã trôi qua.

Ở đầu phòng họp, cô gái ăn mặc khéo léo đón Lục Tân xuống lầu lúc trước kia, giờ đã kéo xuống một cái bảng viết màu trắng, bắt đầu giảng chính về việc phân tích tài liệu lần này, cô ấy giảng giải rất tinh tế, cặn kẽ, có thể nhìn ra được, chúng đại khái là chia thành ba phần khác nhau.

Chia sẻ tài liệu, giải đáp nghi vấn, cũng như phân tích các trường hợp điển hình vân vân.

Đối với những thứ này, Lục Tân không thấy hứng thú lắm, hơn nữa, anh còn có trọng trách, đó là phải chọn người sao cho thích hợp, vậy nên anh ngồi xuống mở văn kiện ra xem trước.

Trang đầu, người thứ nhất, chính là Thằn Lằn.

Thằn Lằn, 26 tuổi, người có năng lực hệ Nhền Nhện cấp B, bình quân mức độ hoàn thành nhiệm vụ là cấp A, khả năng mất khống chế: Cực thấp.

Xuống chút nữa, là Tửu Quỷ, Chó Trông Cửa, vân vân..., tổng cộng có tám người, người cuối cùng là viết tay, tên là Mê Tàng.

“Những người khác đều tính nhận biết, nhưng cái người tên Mê Tàng này là ai?”

Lục Tân nhíu nhíu mày, quay lại nhìn về phía sau, lại không có thấy ai trong tầm mắt của mình có thể tương xứng.

“Tên này rất quen thuộc…”

Nghiêm túc nghĩ nghĩ, từ trên tài liệu thật sự không nhìn ra được cái gì.

Mà chính mình cũng chỉ quen mấy người Thằn Lằn, Tửu Quỷ, ngay cả Chó Trông Cửa, cũng chỉ là ngẫu nhiên gặp qua một lần, nhưng lại không hiểu biết lắm, Trần Tinh bảo mình chọn bốn người có năng lực, nhưng chính mình căn bản không quen thân gì với bọn họ, thế thì phải chọn kiểu gì đây?

Cả ngày anh cứ cân nhắc mãi, cuối cùng chỉ tích vào tên của Thằn Lằn.

Vừa định lại tích vào tên của Tửu Quỷ, bỗng nhiên nghĩ đến, hình như Thằn Lằn vẫn luôn rất sợ Tửu Quỷ…

Vì thế, Lục Tân cứ thế vui vẻ vô cùng tích một cái bên cạnh tên của Tửu Quỷ.

Còn về hai người còn lại, Lục Tân nhìn nhìn những người còn dư lại.

Chỉ thấy người vừa nãy còn đang ăn vụng đồ ăn vặt, bây giờ lại đã buồn ngủ, đầu gật lại gật, giống y như gà con đang mổ thóc vậy.

Mỗi khi Lục Tân cho rằng cậu ta sắp đập đầu vào trên bàn rồi, thì cậu ta lại bỗng nhiên bừng tỉnh, nhìn nhó xung quanh, mở to mắt một lúc, sau đó tiếp tục mổ gạo.

Còn người vừa rồi đang hoá trang, thì lúc này đã lại lén lút lấy gương ra một lần nữa…

Đây đều là những người như thế nào a!

Có thể trông cậy vào việc họ sẽ làm việc chăm chỉ sao?

Đội trưởng Lục Tân tỏ vẻ hoài nghi, có loại cảm giác hơi rụt rè, không quá muốn giao du với những người khác.

Cả buổi sáng cũng chỉ tích chọn được hai cái tên, xong chơi điện thoại một lúc, Lục Tân giết thời gian đến tận bữa trưa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận