Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 751: Ha ha, không ngờ chứ gì? (1)

Nghe thấy tiếng hét của đối phương, trên mặt linh mục lộ ra nụ cười.

Người có năng lực của Thanh Cảng thực sự đã thể hiện rất tốt, trong khoảng thời gian ngắn như vậy đã hiểu rõ được năng lực của ông ta.

Họ đã đoán đúng, năng lực của ông ta chính là "điều ước".

Thông qua năng lực "điều ước" này, sau đó phát triển và mở rộng nhiều năng lực khác nhau.

Những linh mục đã trải qua quá trình đào tạo chuyên nghiệp và toàn diện trong Giáo hội Khoa học và Công nghệ, đồng thời hiểu rõ và tiến hành đối chiến mô phỏng với nhiều loại năng lực luôn vững tin rằng trên thế giới này có rất nhiều năng lực kỳ quái, nhưng "điều ước" mới là thứ mạnh mẽ và không dễ dây vào nhất.

Vì cuộc đời là con người, dù ở thời đại nào hay đang làm gì thì cũng sẽ có những mong muốn.

Ngay cả khi chỉ đi lấy một cốc nước, họ cũng sẽ có mong muốn giải khát sau khi uống hết cốc nước này.

Dù chỉ là một khẩu súng bắn tỉa bay từ xa, cũng sẽ có mong muốn khiến viên đạn bắn trúng điểm cốt yếu của kẻ địch.

Năng lực của ông ta được hiện thực hóa thông qua những “điều ước” như vậy.

Thỏa mãn nguyện vọng. Từ chối nguyện vọng. Bóp méo nguyện vọng.

Ông ta có thể thu thù lao từ đối phương thông qua việc thực hiện "điều ước" của đối phương.

Những người nhận được lời hứa về điều ước của ông ta sẽ được sức mạnh tinh thần của ông ta phù hộ trong hành động, mọi việc dường như suôn sẻ hơn rất nhiều.

Nhưng tương ứng, cũng sẽ bị ông ta lấy đi một phần sức mạnh tinh thần.

Tựa như việc khi ông ta phát giác ra có người đi theo sau mình, ông ta đã không vội tìm ra cô ta, bởi vì lúc đó nguyện vọng của đối phương là đi theo ông ta, cho nên ông ta đã hoàn thành tâm nguyện của cô ta, đồng thời trong vô hình, ông ta cũng có được cơ hội để đòi thù lao từ đối phương.

Như vậy, khi nổ súng, đối phương đã quên mất né tránh, thậm chí còn chủ động đứng trước họng súng.

Ông ta có thể từ chối nguyện vọng của người khác, với điều kiện là nguyện vọng của đối phương có liên quan đến ông ta, hoặc cách ông ta rất gần.

Những người bị ông ta từ chối sẽ phát hiện thấy rằng trong lòng mình sinh ra tâm trạng chán nản và thất vọng, thậm chí mất đi mong muốn lúc ban đầu.

Vì vậy, những năng lực phát động về phía ông ta trong vô hình sẽ tiêu tan khi bị ông ta từ chối.

Nhưng quan trọng nhất là ông ta có thể bóp méo mong muốn của người khác...

Tiền đề cũng giống vậy, mong muốn này cũng phải có liên quan đến ông ta, hoặc cách ông ta rất gần.

Hình thức biến dạng giống như vừa rồi khi ông ta bị bao vây tấn công, đồng thời đáp ứng mong muốn tấn công ông ta của tất cả mọi người.

Chỉ là tiến hành thu hoạch và bóp méo sự sắp đặt của những điều ước này.

Do đó, năng lực tương hỗ của họ tác động lên những người khác.

Cuộc bao vây tấn công của những người có năng lực tất nhiên là đáng sợ.

Đặc biệt là khi ông ta hoàn toàn không biết năng lực của đối thủ, thậm chí là số lượng đối thủ.

Nhưng chính vì năng lực của bản thân mà linh mục vốn không sợ hãi khi những người có năng lực của Thanh Cảng đồng thời ra tay. Ở một mức độ nào đó, ông ta thậm chí còn cảm thấy những người có năng lực của Thanh Cảng này hơi nực cười và cho rằng những người chỉ biết thanh lý lây nhiễm đặc biệt như họ đều không tính là người có năng lực.

Mặc dù họ dường như đã phân tích ra năng lực của ông ta trong khoảng thời gian cực kỳ ngắn, nhưng điều đó cũng không giúp ích được gì.

Trận chiến giữa những người có năng lực có thể thay đổi cục diện chỉ trong vài micro giây.

Huống chi, những gì ông ta giành được bây giờ đâu chỉ là vài micro giây?

Khi nghĩ về những vấn đền này, ông ta bước đến bên cạnh lòng sông với nụ cười trên môi và giơ khẩu súng trên tay lên.

Nữ sinh trung học và người phụ nữ tóc ngắn rõ ràng đang vô cùng hoảng loạn. Họ đã dốc mọi khả năng để biến mất khỏi tầm mắt của ông ta, nhưng tiếc là không có tác dụng. Mong muốn của họ đã bị ông ta dự đoán ra được, vì vậy ông ta đã có thể phán đoán ra được vị trí của họ thông qua mong muốn của họ.

Nhìn xuống lòng sông, lòng sông trống rỗng, hẳn là nữ sinh trung học đã sử dụng năng lực để bóp méo tầm nhìn của ông ta.

Nhưng linh mục không chút hoang mang, giơ súng chĩa vào một khoảng đất trống, rồi mỉm cười.

"Pằng pằng pằng..."

Đạn từ phía xa không ngừng bay tới, hẳn là vị hệ người nhện nấp trong bóng tối bắn lén.

Nhưng vị trí của linh mục lúc này tình cờ nằm ở vị trí đạn không thể bắn trúng.

Hệ người nhện dù mạnh đến đâu, đạn cũng không thể rẽ hướng.

Mà những người có năng lực khác, người phụ nữ đi theo sau ông ta khi nãy dường như có thể thông qua chửi rủa để thi triển năng lực, đã bị trúng đạn và đảo loạn sức mạnh tinh thần, lúc này chỉ là một kẻ vô dụng, nên đối thủ là những người còn lại khác.

Khi nghĩ đến vấn đề này, súng của ông ta đã được lên nòng và ngón tay đã móc vào cò súng.

Lúc này, dưới lòng sông trong tầm mắt ông ta không có lấy một người, ông ta cũng chẳng hề cảm thấy bất ngờ, bởi vì nữ sinh trung học tóc ngắn kia hình như có năng lực bóp méo ngũ quan của người khác, cho nên cho dù trước mặt có người, cô bé cũng có thể làm bản thân không nhìn thấy.

Nhưng điều này cũng không quan trọng.

Xét theo tốc độ và thời gian của đối phương, chắc hẳn lúc này họ vẫn đang ở dưới lòng sông này và đang bị bao trùm bởi làn đạn.

Do đó, khi viên đạn quét trúng, bên dưới nhất định sẽ có máy vẩy lên.

Ông ta đã nắm chắc mọi thế cục, vì vậy.

Nhưng cũng ngay lúc này, ông ta chợt nhận ra có gì đó không hợp lý, đối phương vẫn còn sót lại một người có năng lực.

Đứa trẻ ban nãy ngồi trên cầu và nghiêm túc hướng mắt vào máy tính.

Cậu ta là người có năng lực loại gì?

Khi đang suy nghĩ đến vấn đề này, linh mục đột nhiên nhận ra rằng có điều gì đó không ổn, phía sau lại vang đến tiếng cười “hì hì” chế nhạo.

Cơ mặt ông ta căng cứng, ông ta quay ngoắt lại, họng súng chĩa về phía sau.

Nhưng nơi họng súng ông ta chĩa vào lại không có ai, đồng thời, mông ông ta chợt ăn một đá.

Cú đá này tuy không nặng nhưng lại làm cho linh mục, cả người vốn đang căng cứng, cực kỳ căng thẳng, thân thể nhanh chóng nhào về phía trước.

Đồng thời vung họng súng chĩa về phía sau, trong dự đoán của ông ta, đối thủ lặng lẽ xuất hiện phía sau mình, còn đá vào mông mình, vậy thì nhất định sẽ truy kích trong giây tiếp theo, gây thêm sát thương hoặc khống chế ông ta.

Nhưng điều ông ta không ngờ là mình vừa xoay người lại, đã thấy một giây xám xịt.

Mắt đau nhức, ông ta bị một nắm đất rắc vào mắt.

... Mẹ kiếp! Đối phương lại không có ý định tấn công điểm yếu của ông ta, mà chỉ nắm đất vẩy đến.

... Trời vừa đổ cơn mưa rào, hắn lấy đâu ra đất khô?
Bạn cần đăng nhập để bình luận