Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1175: Nhà thiết kế địa ngục (2)

Dracula nghe vậy, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc, khẽ nói: “Các bạn trong đội, đừng trách tôi không nhắc nhở hai người…”

“Ở Thành phố Hỏa Chủng, chúng ta cần phải cẩn thận với những vị tế tự có địa vị cao trong tổ chức Hộp Đen, còn mấy người phụ trách thiết kế địa ngục ở bên trong Hỏa Chủng, thì theo truyền thuyết, bọn họ đều những người có năng lực vượt xa người bình thường, thậm chí họ vốn không phải là con người.”

“Rất có thể khi chúng ta gặp phải bọn họ, đầu tiên sẽ chết một cách bất đắc kỳ tử, hoặc là phát điên…”

“Chà? Lợi hại như vậy sao?”

Cú Đêm cảm thấy hơi bất ngờ, đống mỡ trên mặt run lên, sợ hãi nói: “Nếu không chúng ta liên thủ xử lý tên đó trước đi?”

Lục Tân và Dracula cùng nhìn cậu ta với ánh mắt kỳ quái.

“Cậu nói đùa đấy à?”

Dracula trừng mắt liếc cậu ta một cái, nói: “Nếu ở ngoài thành phố, chúng ta gặp anh ta có sẽ còn có thể đánh một trận, nhưng bây giờ đang ở Thành phố Hỏa Chủng. Đây là địa bàn của người ta, tôi không biết mấy người ở lãnh địa của mình có thể lên đến bậc mấy, nhưng mà ở Hỏa Chủng, người có năng lực mạnh đến đâu đều sẽ bị khống chế ở nấc thứ ba, chiến đấu với Tế tự Cao Cấp chính là tự tìm đường chết...”

“Cho nên, tôi đề nghị...”

Vẻ mặt cô ta rất nghiêm túc, trịnh trọng nói ra quyết định: “Chia nhau ra đi!”

“Gì?”

Nghe cô ta nói vậy, Lục Tân và Cú Đêm đều sửng sốt, bốn con mắt vô tội nhìn cô ta.

“Tụm lại với nhau, mục tiêu quá lớn...”

Dracula đã kéo cái vali, nói với giọng điệu vô trách nhiệm: “Cho nên, đến buổi gặp mặt, gặp nhau ở Cổng Địa Ngục đi…”

“Đừng kéo dài thời gian nữa, đến khi gã đó nhìn thấy chúng ta thì muộn rồi…”

Vừa nói, cô vừa bước nhanh đến trước cửa sổ phòng, nhanh chóng lao ra ngoài.

Thấy cô ta đi một cách dứt khoát, Lục Tân và Cú Đêm cũng mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nhau, trong ánh mắt Cú Đêm rõ ràng mang theo chút cầu xin nhìn Lục Tân.

Lục Tân đột nhiên lấy lại phản ứng, lại móc hai thanh sô cô la trong túi mình ra nhét vào tay cậu ta, nói: “Bạn à, tôi không làm mấy chuyện trái pháp luật đâu…”

“Tôi cũng không giúp được cậu, ngày sau chúng ta gặp mặt…”

Nói rồi anh cũng vội vàng xách vali của mình nhanh chóng đi về một hướng khác.

Không thể ở lại, dù sao anh vẫn còn cần thanh danh.

Cùng lắm anh chỉ là không còn cách nào khác mới phải phá đồn biên phòng, nhìn bọn họ kìa, người thì giết người, người lại phá căn cứ quân sự, quá điên cuồng…

“Cảm ơn anh...”

Trong lòng anh dứt khoát kéo vali đi mất, Cú Đêm đứng phía sau nhìn thanh sô cô la trong tay với ánh mắt hơi cảm động, ra sức phất tay với anh, nói: “Vậy chờ ngày sau em gặp lại anh sẽ mời anh đi mát xa, địa điểm tùy anh chọn…”

Cũng vào lúc này, trên máy bay trực thăng, có một người nói với người đàn ông mặc áo màu trắng kiểu áo Tôn Trung Sơn: “Tìm được rồi sao?”

Người đàn ông mặc áo màu trắng kiểu áo Tôn Trung Sơn chầm chậm mở đôi mắt, khẽ nói: “Để họ trốn rồi.”

“Xem ra năng lực đối phương rất mạnh đó...”

“Vậy làm sao bây giờ?”

Vị chỉ huy bên cạnh rõ ràng có hơi nôn nóng: “Cổng Địa Ngục sắp mở ra rồi, sao có thể xảy ra chuyện ngay lúc này chứ?”

“Sốt ruột cái gì?”

Người đàn ông mặc áo màu trắng kiểu áo Tôn Trung Sơn cười nhạt một tiếng, nhận lấy một cái máy tính bảng từ tay người đứng bên cạnh.

Chậm rãi khởi động, ánh mắt dần trở nên lạnh lùng:

“Có người xông vào căn cứ quân sự cấp A Hỏa Chủng gây ra trận hỗn loạn lớn, hấp dẫn sự chú ý của toàn thành phố. Lại có người nhân cơ hội xông vào phòng thí nghiệm bí mật ở phía Tây thành phố, dùng thủ đoạn kỳ quái làm cho toàn bộ khu đó mất điện, nhân cơ hội đó đánh cắp vật phẩm ký sinh quan trọng; ngoài ra còn có người ám sát Tế Tự Cao Cấp của tổ chức Hộp Đen, còn có người ném thằng con trai cưng của vị quản lý cấp cao Hỏa Chủng kia từ trên tầng chín mươi chín xuống…”

“Ngoài ra còn nhân cơ hội mà gây ra nhiều vụ náo loạn lớn khác, cướp ngân hàng, ăn cắp khỏi nói.”

“Mà quan trọng đó là vừa rồi bên phía Hộp Đen đã báo cáo một tin tức đáng sợ…”

Ngón tay gã ta nhẹ nhàng lướt qua màn hình, bên trên là một bức tranh tốc ký đơn giản.

Có một người đàn ông đang bám trên vách tường, trong tay xách theo một vali hành lý nhỏ, trong miệng ngậm cái túi màu đen.

Vẻ mặt gã ta rất lạnh nhạt, đôi mắt nhìn nghiêng từ sườn mặt rất bình tĩnh, còn ẩn chứa chút khinh thường.

Vừa thấy là biết tác phẩm của hệ người nhện, cũng chỉ có hệ người nhện mới có thể phác họa ra một bức tranh kỳ lạ và thú vị với số nét bút ít ỏi như vậy mà thôi.

Người đàn ông mặc áo màu trắng kiểu áo Tôn Trung Sơn nhìn chằm chằm người đàn ông trong bức tranh tốc ký này, ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo: “Trong lúc họ truy lùng người có năng lực chạy ra khỏi căn cứ quân sự, đột nhiên có hai người xuất hiện chặn bọn họ lại. Không chỉ làm họ mất dấu người có năng lực kia, thậm chí trong lúc gian tranh ngắn ngủi, còn có một vị Tế Tự Cao Cấp của Hộp Đen bị chết.”

“Tôi đã để bảo vệ bên kia xác nhận, anh ta chính là người từ bên ngoài xông vào rồi một đường giết thẳng đến thành phố Hỏa Chủng, tất cả bộ đội, cảnh sát canh gác dưới đường đều không cách nào, thậm chí là không phân tích ra được rốt cuộc anh ta có năng lực gì. Ban đầu Hỏa Chủng vốn đã làm tốt công tác chuẩn bị ngăn chặn, nhưng không ngờ rằng anh ta đã xếp sẵn nội ứng trong thành phố Hỏa Chủng...”

“Ai mà ngờ được chứ? Anh ta chỉ làm thế thân cho thuộc hạ của một vị tế tự cao cấp mà thôi, thế mà có thể thành công trà trộn vào thành phố.”

Nói rồi, gã ta hơi nghiến răng, vẻ mặt rất nặng nề, nhưng pha chút hưng phấn, khẽ nói:

“Ha ha, to gan, điên cuồng, suy nghĩ lại kín kẽ, rất tàn nhẫn độc ác...”

“Người như vậy, trên thế giới còn mấy ai?”

“Có thể xác định chúng ta đã bị tập kích bởi một âm mưu kín kẽ nghiêm túc, hơn nữa nói không chừng cuộc tập kích này chỉ mới vừa bắt đầu thôi.”

“Người như vậy đi tới Hỏa Chủng, nhất định đã vạch sẵn kế hoạch rồi.”

Nói đến đây, đột nhiên gã ta ném máy tính bảng sang một bên, nói: “Chúng ta không có thời gian lẽo đẽo theo chân họ!”

“Lập tức khởi động mức độ phòng ngự khẩn cấp, để bọn họ nhìn thấy một mặt chân thật nhất của Hỏa Chủng...”

“Nhất là cái người này, chúng ta cần phải tìm thấy anh ta và giải quyết anh ta trước khi Cổng Địa Ngục mở ra...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận