Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1165: Người đáng tin cậy nhất của câu lạc bộ (2)

"Cốc cốc cốc cốc..."

Nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên một loạt tiếng gõ cửa sổ vang lên.

Lục Tân sợ hãi, quay đầu nhìn lại, đột nhiên sợ hãi nhảy dựng lên.

Anh nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Dracula kề sát cửa sổ, mắt trợn tròn, miệng khẽ mở, tay còn nâng lên giữa không trung, duy trì động tác gõ cửa sổ. Nhưng rõ ràng ánh mặt trợn tròn của cô sau khi nhìn anh thì biến thành sợ hãi, quên luôn điều muốn nói.

Lúc này Lục Tân mới phản ứng lại, vội vàng kéo khăn tắm quấn lấy thân thể, kéo cửa sổ ra: "Sao vậy?"

"Xảy ra chuyện rồi..."

Dracula từ ngoài cửa sổ nhảy vào, vừa chạy ra phòng khách, vừa hét lớn: "Thu dọn đồ đạc đi, nơi này không an toàn rồi."

"A a a..."

Lục Tân lắp bắp sợ hãi, vội vàng hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

"Lúc vứt xác bị phát hiện..."

Giọng nói phẫn nộ của Dracula từ phòng khách truyền tới: "Tôi không biết bên cạnh con sông nhỏ kia là khoa cảnh vệ..."

Lục Tân đột nhiên không phản ứng kịp.

Anh vừa mới cảm thấy Dracula là người đáng tin cậy duy nhất trong nhóm mà...

Vậy mà cô lại đi ném xác ném ngay bên cạnh cơ quan chấp pháp nhà người ta?

Không kịp chửi rốt cuộc cô có đáng tin hay không, Lục Tân cũng vội vàng rửa sạch bọt trên người. Anh lau khô tóc và cơ thể, sau đó thay một bộ quần áo sạch sẽ khác. Anh lấy quần áo cũ nãy vứt vào máy giặt bỏ vào túi nilon mà Hàn Băng đã chuẩn bị cho mình rồi nhét nó vào vali, nghiêm túc khóa mật mã.

Lúc này mới đeo tất và giày, cầm túi màu đen và va li chạy ra cửa.

Dracula cũng thay bộ quần áo và bịt mắt khác, dựa vào cửa chờ anh, cười nói: "Không có việc gì, không có việc gì, không cần sợ."

"Vừa rồi tôi chạy nhanh, bọn họ muốn đuổi theo cũng phải phải một lúc..."

Lục Tân hơi chậm lại, khi sắp cùng Dracula ra cửa thì bỗng nhiên nhìn thấy trong hành lang xa xa, một đội cảnh vệ đang tới.

Phía trước còn có một người mặc quần áo phục vụ, vừa chạy theo, vừa hét lớn về hướng này: "Chính là nơi đó!"

Lục Tân lập tức lui về phía sau một bước, đóng cửa lại, quay đầu nói với Dracula: "Không phải cô nói họ sẽ không đến nhanh như vậy sao?"

Dracula cũng đang hoang mang một lúc lâu mới bỗng nhiên vỗ ót một cái: "Nghĩ ra rồi, đây không phải là nhóm cảnh vệ..."

"Là khách sạn báo cảnh sát, có lẽ đã phát hiện tôi dùng tiền giả..."

Lục Tân sợ hãi hét lên: "Cô dùng tiền giả?"

"Bây giờ là lúc để nói về vấn đề này sao?"

Dracula đã kéo túi chạy ngược lại cửa sổ phòng, sau đó dùng sức đẩy ra. Lục Tân cũng chạy theo, thò đầu nhìn xuống. Chỗ này cách mặt đất ít nhất một trăm mét, gió đêm thổi lên mặt, ánh đèn và người đi đường, đều nhỏ như kiến.

"Này..."

Bên ngoài đã vang lên tiếng gõ cửa, có người hét lớn: "Mở cửa, kiểm tra phòng."

Lục Tân và Dracula liếc nhau một cái, trong lòng đều hiểu được, chỉ có con đường này.

Nhưng họ nhìn nhau, Lục Tân xách theo một cái túi màu đen và một cái vali. Dracula kéo hai vali, một màu đỏ, một màu đen, và một ba lô khổng lồ trên lưng.

Bọn họ nhìn nhau, không ai muốn bỏ lại hành lý của mình.

Thông qua ánh mắt của nhau, hai người ngầm đưa ra quyết định, trực tiếp xách vali, nhảy ra từ cửa sổ.

Trong khi đó, những người bên ngoài đã bắt đầu đập cửa.

Lục Tân mượn năng lực của em gái chui ra, miệng cắn túi màu đen, trong tay xách vali lớn, chỉ dựa vào một tay và hai chân đã có thể trèo lên nóc nhà, sau đó quay đầu lại nhìn xuống phía dưới, nhìn thấy Dracula đang kéo hai cái vali lớn, lạch cạch leo lên vách tường thẳng đứng mà chỉ dựa vào hai chân.

"Dracula cũng là hệ nhện sao?"

Lục Tân vô cùng ngạc nhiên: "Năng lực của cô ấy hình như còn cao hơn em gái..."

“So với Bích Hổ thì càng không cùng đẳng cấp. ”

“Nhắc tới Bích Hổ, sao mình cảm thấy cảnh tượng này rất quen nhỉ?"

"Cạch..."

Ngay lúc Dracula leo lên nóc nhà thì nghe thấy trong phòng phía dưới, có người mở cửa phòng lao vào.

Tiếng bước chân hỗn loạn trong phòng vang lên, hơn nữa chỉ cách một tầng mái nhà vẫn có thể nghe được người phía dưới như đang báo cáo: "Những người khách của phòng tổng thống đã biến mất. Chúng tôi nghi ngờ bọn họ không phải người bình thường, mau đến kiểm tra một chút..."

"Bây giờ phải làm gì? Xe của tôi vẫn còn trong bãi đỗ xe..."

Lục Tân đứng trên nóc nhà, vẻ mặt bất đắc dĩ hỏi Dracula.

"Không sao, không sao. May mà người đến bắt chúng ta chỉ là mấy người của đội chấp pháp bình thường mà thôi..."

Dracula vỗ vỗ ngực, khoát tay, nói: "Đây là chuyện nhỏ, với năng lực của chúng ta thì chuyện này không thành vấn đề."

Vù vù vù...

Còn chưa dứt lời, bỗng nhiên xa xa, ánh đèn chói mắt của mấy chiếc trực thăng quét tới, đan xen xung quanh bọn họ.

Nhìn xuống phía dưới, xe cảnh sát, còn có xe quân sự, bộ chấp pháp và bộ đội phản ứng vũ trang hạng nặng đi thành đàn từ bốn phía tám hướng xung quanh tập trung lại chỗ này, khiến những con đường gần đây đều bị tắc nghẽn.

Thậm chí xa xa có thể nhìn thấy, có rất nhiều người cơ thể mặc thiết giáp, đang chạy về phía này.

Lục Tân nhìn cũng bối rối, cơ thể cứng đờ quay đầu nhìn Dracula: "Cô gọi đây là chuyện nhỏ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận