Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 715: Hương vị làm người (1)

“Mẹ nói có lý...”

Sau khi nghe câu hỏi của mẹ, Lục Tân có chút sững sờ.

Giống như sự thật chính là như vậy.

Theo như bản thân có thể nghĩ tới, không có ai phù hợp với đặc điểm của bước thứ ba, không có người nào có thể đi lại tự do giống như Oa Oa, ở tình huống không chuẩn bị mà đột nhiên xuất hiện ở nơi có người sẽ gây ra tai họa ngay lập tức, giống như nữ vương của thị trấn Vui Vẻ. Cho đến bây giờ, chính anh không biết liệu cô ta sẽ biến thị trấn Vui Vẻ thành một nơi khủng khiếp và quỷ dị như thế nào, liệu đó có phải là ý định ban đầu của cô ta hay không.

Nếu như đó là vô thức thì thật sự kinh khủng.

Cô ta còn đáng sợ hơn cả Oa Oa.

Những điều mà anh hiểu rõ được minh họa đầy đủ cho một vấn đề.

Vị trí các bước càng cao, khả năng càng bất thường.

“Trọng tâm là ở phía sau.”

Nhìn thấy Lục Tân đột nhiên bừng tỉnh, mẹ anh nhẹ nhàng cười nói: “Con có tới được hay không cũng không quan trọng.”

“Con có thể đi tiếp hay không mới là mấu chốt.”

Lục Tân như đang suy nghĩ về điều đó, chậm rãi xem xét cách trình bày, lý luận về bước thứ tư.

Thứ đập vào mắt anh đột nhiên biến thành một đống công thức tính toán phức tạp và những thuật ngữ kỹ thuật chuyên nghiệp tối nghĩa khó hiểu. Trong đó, Lục Tân lần lượt nhìn thấy mô hình lý thuyết đan xen với nhiều nhân tố lý luận khác nhau, nhìn thấy “vực sâu”, “hiện thực”, “thế giới tinh thần” và những từ khóa khác, anh tiếp tục lật về sau, vài trang sau, cuối cùng đã nhìn thấy mấu chốt của bước thứ tư.

“Tinh thần lãnh chúa.”

Đây là lần đầu tiên Lục Tân nhìn thấy bốn chữ này, nhưng lại có một cảm giác quen thuộc không thể giải thích được.

Anh vô thức gõ gõ vào đầu mình.

Anh im lặng như thể đang suy nghĩ về điều gì đó, nhưng đoán trên biểu hiện của anh, anh dường như chỉ đơn giản là đang ngẩn người.

Thật lâu sau, anh theo bản năng hỏi: “Cái này có chính xác không?”

“Con cần phải hiểu một điều.”

Bà mỉm cười nhìn về phía Lục Tân, kiên nhẫn như một người lớn giúp con làm bài tập:

“Tất cả các lý luận và mô hình thực ra cũng chỉ để mọi người hiểu rõ, lý giải những quy luật này.”

“Sự vật chân thực ban đầu là ở đây.”

“Nó không cần phải có công thức đẹp và mô hình phức tạp, tất cả lý luận vốn ở bên trong.”

“Dựa theo bản năng, nó có thể đi đến tận cùng...”

“Giống như một người, từ khi sinh ra đến khi chết đi, tự nhiên có quy tắc của riêng mình...”

“Nhưng mọi người đã giành vô số nỗ lực và tâm huyết để hiểu tại sao...”

“Chỉ là dù cho bọn họ có bỏ ra bao nhiêu công sức, bọn bọ cũng chỉ mới nhận ra, nhưng cũng không có cách nào thay đổi.”

“Có lẽ kết quả này sẽ khiến người ta tuyệt vọng.”

Lục Tân gật đầu nhẹ: “Đây là lí do mà nhà thiên tài nghiên cứu kia nhảy xuống từ tòa nhà trăm tầng?”

“Mẹ cũng nghĩ vậy.”

Bà mỉm cười gật đầu nói: “Nhưng người với người thì khác nhau, có người nghĩ mình không phá được quy luật này cho nên tuyệt vọng, nhưng cũng có người vui mừng vì nhận ra quy luật này, tại sao phải buồn rầu về kết quả cuối cùng? Khi nhận ra kết quả này, can thiệp một chút vào sự phát triển của sự việc và làm cho nó diễn ra suôn sẻ hơn, tại sao không khiến nó trở thành một loại thành công?”

Đánh giá từ biểu hiện của anh, bà tự hỏi liệu Lục Tân có hiểu không.

Mãi một lúc lâu sau, anh mới đột nhiên giật giật khóe miệng, sau đó tiếp tục lật qua.

Giai đoạn thứ năm, giai đoạn thứ sáu và thậm chí là giai đoạn thứ bảy...

“Lý luận rất thú vị...”

Anh từ từ suy nghĩ và mỉm cười: “Điều con tò mò hơn bây giờ là chúng ta đã gặp phải chuyện gì và làm thế nào để phá vỡ nó.”

Người mẹ mỉm cười không nói một lời, tiếng gầm thét của người em gái và người cha trong trận chiến vang lên từ xa.

Lục Tân lật từng trang tài liệu, nếu anh không hiểu điều gì, anh chỉ đơn giản là không đọc nó, vì anh chỉ chọn những gì anh muốn xem.

Sau đó, anh nhìn thấy một báo cáo đính kèm với lý luận bước cuối cùng:

Khả năng năng lực hệ con rối.

Có vẻ như đây là một phần báo cáo chưa hoàn thành.

Không biết có phải nhà thiên tài nghiên cứu đã quá nóng vội mà nhảy xuống trước khi hoàn thành phần báo cáo này hay không.

Cốt lõi của báo cáo này là tính ổn định của từ ngữ.

Đi trên bảy bước, ổn định luôn là cốt lõi, chỉ ở giai đoạn đầu ổn định mới có thể bước vào giai đoạn thứ hai, đến giai đoạn thứ hai ổn định mới có thể bước vào giai đoạn thứ ba. Tuy nhiên, báo cáo này đã đề cập đến khái niệm ổn định nhất.

Người bình thường.

Những người có năng lực hệ con rối ổn định hơn những người bình thường.

Họ thậm chí còn không trở thành những người có năng lực hệ con rối vì họ đã quá ổn định.

Bởi vì họ không trải qua đột biến, người bình thường sẽ duy trì cấp độ tinh thần trước đó của họ kể cả sau sự kiện Mặt Trăng Máu. Tuy nhiên, nếu họ cường hóa sức mạnh tinh thần của mình, người bình thường sẽ có một mức độ tinh thần phi thường, và điều gì sẽ xảy ra?

Báo cáo này là một phương diện phỏng đoán về vấn đề này.

Có thể thấy, khi bản báo cáo này được viết ra, mọi thứ đều chỉ dựa trên phỏng đoán và phỏng đoán phía trên.

Tuy nhiên, trải nghiệm trước đây ở thành phố trung tâm khiến Lục Tân hiểu rằng năng lực hệ con rối thực sự đã được phát triển.

Lục Tân hiểu ý mẹ, nhẹ giọng nói: “Vậy muốn đi lên cầu thang phải đi đường của một người có năng lực hệ con rối sao?”

Mẹ cười và nói: “Con không muốn đi có thể không đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận