Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1066: Tập đoàn Hỏa Chủng Khai Thải (2)

Có điều, ở khu vực miền Trung vốn dĩ có quá nhiều đồi núi, rừng già, số lượng vùng cấm cũng nhiều hơn so với phía Bắc quá nhiều, điều này khiến cho một khu vực lớn như thế bị chia tách thành những địa phận nhỏ hơn. Hơn nữa hình thực tồn tại của tập đoàn Hỏa Chủng Khai Thải vốn dĩ cũng không đi theo lối mòn là tập trung ở nơi đông dân cư mà phát triển, cho nên bọn họ vốn dĩ chưa bao giờ quản đến chuyện tranh chấp giữa những khu vực ở đó, thậm chí còn cố ý dung túng cho bọn tranh đấu, chém giết, tranh đoạt những tài nguyên có hạn với nhau.

Điều này dẫn đến sự hình thành của một mảng nền hỗn loạn trong khu vực rộng lớn đó, và các cuộc tranh chấp khác nhau liên tục diễn ra quanh năm.

Mà sự hỗn loạn ở khu vực này, cũng hấp dẫn rất nhiều người, trong đó bao gồm những đoàn kỵ sĩ và những tổ chức thần bí lớn nhỏ, cũng đều trà trộn vào trong đó.

Cho nên, cho dù là đám người Hạ Trùng vốn là những nhân viên điều tra của viện nghiên cứu, cũng cực kỳ đau đầu đối với khu vực này.

Không đến nước đường không còn cách nào khác, bọn họ tuyệt đối không muốn bước vào nơi đó mà bắt giữ một ai cả.

Quá mức hỗn loạn, cho dù là kế hoạch có tỉ mỉ thế nào cũng sẽ rối tung cả lên.

“Về chuyện giao dịch linh hồn lần này, vốn dĩ chúng tôi nghi ngờ có sự tham gia của giáo chủng của hội Quê Hương Chân Thật, chỉ là vẫn chưa thể có được chứng cứ xác thực. Mà hơn nữa tất cả những manh mối mà hiện tại viện nghiên cứu đang nằm giữ, cũng đều chỉ ra rằng căn cứ tổng bộ của tổ chức thần bí Quê Hương Chân Thật có khả năng đang được đặt ở khu vực hỗn loạn kia. Cho nên, nhiệm vụ lần này của chúng ta chính là phải bắt được con quái vật kia trước khi nó kịp tiến vào khu vực bất ổn kia.”

Hạ Trùng giải thích với Lục Tân về chuyện của tập đoàn Hỏa Chủng Khai Thải xong thì lại quay về nhiệm vụ ban đầu.

“Vốn dĩ chúng tôi còn nghĩ rằng phải qua hai ngày nữa thì nó mới có thể xông qua lộ tuyến kia, hiện tại xem ra thời gian đã không còn dư dả như vậy nữa, để tránh gặp phải những biến số không mong muốn, chúng ta nhất định phải chặn lại nó trước khi nó kịp xông qua tuyến đường biên giới kia.”

Lục Tân gật đầu, thực khiêm tốn mà lắng nghe.

Nhiệm vụ là của người ta, bản thân anh chỉ là người tới đây hỗ trợ, cứ theo phương pháp xử lý của người ta là được.

Cho nên, anh cũng không định phát biểu ý kiến lung tung, người ta đã nói như thế nào thì anh cũng sẽ hoàn thành y như vậy.

Nhất định không thể cho bọn họ cơ hội trừ đi số tiền hơn hai triệu kia của anh được.

Còn về cái tập đoàn Khai Thải gì đó ở khu vực hỗn loạn mà các cô nhắc đến kia, cảm giác áp lực của Lục Tân cũng không lớn hơn tí nào.

Dù sao thì anh cũng chả thân quen gì với mấy chỗ ấy…

“Nếu đã là như thế, vậy hãy mau xem trên tuyến đường còn lại có chỗ nào thích hợp để bắt giữ hay không.”

Hạ Trùng giới thiệu với Lục Tân xong thì quay lại nhìn về phía bộ đội Phụ Linh.

Hai vị đội viên của bộ đội Phụ Linh kia nghe vậy cũng không có chút dao động cảm xúc nào, theo lời cô ấy mà nhìn về các loại số liệu trên màn hình, sau đó thì nói:

“Từ những tuyến đường còn dư lại trước mắt mà nói, địa điểm thích hợp nhất để chúng ta bố trí bẫy rập chính là thị trấn nhỏ Hồng Nê.”

Vừa nói vừa chỉ về phía điểm cuối của con đường Hư Ngụy:

“Đây chính là khu vực mà hiện tại con quái vật kia đang đi qua, có khoảng cách nhất định với những địa điểm tụ tập khác.”

Hạ Trùng nói: “Trấn nhỏ này có bao nhiêu người?”

Đội viên của bộ đội Phụ Linh bấm như bay trên bàn phím một lát, nói: “Trái phải có hơn ba vạn người.”

Hạ Trùng gật đầu, sau đó nhìn chằm chằm vào điểm đỏ trên màn hình kia, rơi vào trầm tư.

Lục Tân cũng nhìn chằm chằm điểm đỏ kia, trông anh cũng như đang trầm tư, có vẻ bản thân đang làm việc rất là nghiêm túc.

Có điều anh có chút không hiểu, Hạ Trùng trầm tư suy nghĩ điều gì.

Thủ Thuật Đao đứng bên cạnh nhìn mặt đoán ý, dường như đã nhìn ra điều gì, nhưng cũng không nói toạc ra, mà là đè thấp giọng của mình, cẩn thận giải thích với Lục Tân: “Con quái vật tinh thần kia là do được thành viên của một tổ chức thần bí nào đó hiến tế, chuyển hóa mà thành, có chút không giống với những con quái vật tinh thần thông thường, tuy rằng đã nói rằng sức mạnh tinh thần của nó ở vào khoảng xấp xỉ 10 vạn, thế nhưng thời gian dần trôi qua, sức mạnh ấy cũng sẽ dần suy yếu.”

“Cho nên, nó bắt buộc phải không ngừng lây nhiễm cho người khác để có thể duy trì sức mạnh tinh thần định lượng của mình.”

“Loại đặc tính này, cũng sẽ quyết định đến đường đi nước bước của nó, mỗi một nơi nó đi qua cần phải có một số dân cư tụ tập mới được.”

“Chúng ta tiến hành bắt giữ đối với nó, tất nhiên cũng sẽ phải tiến hành ở một nơi như thế mới được, thị trấn nhỏ Hồng Nê có đủ cư dân phù hợp với nhu cầu lây nhiễm của nó, xung quanh lại không có những địa điểm tập trung khác, cho nên, nếu con đường phía trước của nó bị cản lại, nhất định nó sẽ quay trở lại nơi này.”

“Nhưng nếu chúng ta muốn thiết đặt bẫy rập thì bắt buộc phải suy xét đến tình thế của nơi đó, cùng với trình độ phối hợp của cư dân nữa, thị trấn nhỏ Hồng Nê này có đến hơn ba vạn người, đã được coi là một nơi có mật độ dân cư khá cao, dân phòng cũng tương đối hung hãn, có thể sẽ không chịu phối hợp với công việc của chúng ta.”

“Chúng ta ép lùi con quái vật kia quay lại nơi này để tiến hành bắt giữ, một khi mất khống chế, ba vạn người này đều sẽ phải chịu ảnh hưởng nghiêm trọng.”

“Mà con số này cũng đã vượt quá giới hạn chịu đựng của chúng ta rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận