Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1740: Thời đại mới sẽ tới (2) - Hoàn Thành

Chút ý thức còn sót lại của viện trưởng già, không dư dả để ý đến số bảy lúc bấy giờ, càng không muốn phản bác những lời này, ông ấy chỉ thản nhiên nhìn vào không trung, dường như đã mất đi ý thức, nụ cười vẫn luôn xuất hiện trên mặt Joker cũng đã biến mất.

"Anh bạn già…”

Thanh âm của ông tựa hồ cũng đang khẽ run rẩy: "Đây không phải là kết quả mà tôi muốn…”

"Không sao, ông đã mang đến một màn trình diễn rất tốt rồi…”

Joker lơ lửng giữa không trung, cúi thấp người xuống, dùng một tư thế vô cùng khoa trương cúi đầu chào viện trưởng.

"Tôi chẳng qua chỉ là muốn trở thành người tỏa sáng nhất trên sân khấu mà thôi. . ."

Hắn cười an ủi viện trưởng già: "Ngay từ đầu tôi đã biết rằng ông có thể giúp tôi, mà quả thật ông đã giúp được rồi. Ông đã giúp tôi trở thành nhân vật chính trên sân khấu trong một khoảnh khắc nào đó. Tuy rằng rất nhanh liền bị người khác cướp mất vai chính này, nhưng dù sao thì nguyện vọng này cũng đã thành hiện thực. Vậy nên tôi sẽ không trách ông đâu anh bạn già. Chẳng qua là, tôi nghĩ tình trạng hiện tại của ông, e rằng không thể đợi đến lúc chứng kiến được kết quả rồi…”

Viện trưởng già khẽ ngẩng đầu lên một chút, nhìn về phía tên hề Joker: "Ông sẽ giúp tôi nhìn thấy được nó, đúng chứ?”

"Đúng, tôi sẽ giúp…”

Tên hề nhẹ nhàng gật đầu, mang theo nụ cười giễu cợt trên mặt, nhưng vẫn nhìn ra mấy phần nghiêm túc trong vẻ mặt của hắn.

"Cũng như việc ông đồng ý làm khán giả duy nhất của tôi, tôi cũng sẽ tình nguyện trở thành người cuối cùng đưa tiễn cuộc đời của ông…”

Người nguy hiểm nhất thế giới và Chung cực nguy hiểm nhất thế giới, cách một khoảng không gian vặn vẹo méo mó, nhìn nhau, hệt như đang nhìn bản thân mình trong gương.

Không một ai nghĩ rằng, bọn họ trong thời khắc này, không còn cuồng loạn, chỉ còn bình tĩnh và tôn trọng nhau.

"Đã chuẩn bị lên đường chưa?”

Cách tầng tầng không gian, tên hề đưa một cánh tay đã đeo bao tay trắng toát đến trước mặt viện trưởng già.

"Anh bạn già của tôi. . ."

“Hoan Hoan vĩ đại a…”

Quân đoàn tận thế Dracula cũng đang nhìn giữa không trung, một hồi lâu sau, mới âm thầm tiếc thương, sau đó đề xuất ý kiến với người trong câu lạc bộ: "Tuy rằng bên trong kiếp nạn tận thế này, quân đoàn Dracula chúng ta cũng có thể tạo ra sức ảnh hưởng lớn, chẳng hạn như trước mắt thấy không còn hi vọng có thể tiếp tục sống nữa, vậy thì dốc hết sức thu thập tất cả mỹ vị mỹ tửu, mở một bữa Party tận thế thật thịnh soạn…”

"Nhưng cân nhắc việc ngày tận thế có thể đột ngột dừng lại giữa chừng, tôi có đề nghị thế này…”

Vừa nói vừa nhìn về phía Lão Vương: "Đem danh hiệu người mạnh nhất câu lạc bộ Trăng máu trao cho hắn thì sao?”

Cuồng nhân Lão Vương ngây người ra một lúc, bỗng nhiên lớn tiếng phản đối: "Tôi không đồng ý."

"Phản đối vô hiệu. . ."

Dracula khoát tay, hung ác nhìn chằm chằm hắn: "Không đồng ý, thì giết."

"Các ngươi vì cá quái gì mà cứ đau lòng thế hả?"

Đứng trước viện nghiên cứu bị tàn phá thành đống hoang tàn, Thủ Thuật Đao khoác trên người bộ áo trắng rách tươm ngồi trên một bức tường nghiêng đổ nát nụn, Tiết Giáp viện trưởng, Hạ Trùng và đám người Tiến sĩ An, dường như cảm thấy có chút khó hiểu.

"Cậu là một kẻ thần kinh, cậu thì hiểu cái gì?”

Đám người Hạ Trùng đều bị phản ứng ngu ngốc của anh ấy gián đoạn mạch cảm xúc, bức xúc khiển trách.

"Tôi hiểu chứ. . ."

Thủ Thuật Đao gãi gãi đầu, dáng vẻ không hiểu lắm: "Chẳng qua là tôi không hiểu, rõ ràng cậu ấy rất nhanh sẽ quay trở lại, các người đau lòng vì cái gì chứ?”

"Vậy có nghĩa là, Bạo Quân bắt đầu trận đối kháng trực diện với Ban đầu, vậy nên kiếp nạn này mới tạm dừng à?”

Thanh Cảng cùng lúc đó, bên trong căn cứ nghiên cứu sức mạnh tinh thần, giáo sư Bạch, ông Tô, bộ trưởng Thẩm ba mũi nhọn cốt cán và các nhân viên nghiên cứu của Thanh Cảng, cùng với những nhân viên phòng thí nghiệm và chuyên gia nghiên cứu sức mạnh tinh thần đến từ khắp nơi trên thế giới, nhìn thấy cảnh Lục Tân bước vào Trăng máu, cùng với tin tức mới nhất truyền đến từ phía nghiên cứu nguyệt thực, đã hiểu được toàn bộ nguyên nhân của chuyện này, và cả kết quả.

Bọn họ cảm nhận được một bầu tâm trạng dâng lên, khó có thể dùng ngôn từ để diễn đạt, vừa kinh hoàng vừa cảm khái, thấp giọng khẽ nói.

"Đúng vậy."

Giáo sư Bạch hạ thấp giọng đáp: "Cậu ta đang dùng ý chí của bản thân để chống lại Ban đầu, việc này đã giúp chúng ta tạm thời tránh được tai họa.”

"Còn về phía cậu ta, chỉ có hai kết quả.”

"Hoặc là, cậu ta thất bại, ý thức bị Ban đầu chiếm lấy, thích phóng hết, sau đó hiến tế sẽ tiếp tục, tất cả mọi thứ sẽ quay về nền văn minh lúc trước.”

"Hoặc là, cậu ta thành công, cậu ấy sẽ trở thành một phiên bản hoàn chỉnh nhất từ trước đến nay, một…

"Vị thần đầu tiên!"

"Chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể ngồi đây chờ đợi thôi sao?"

Ông tô trong lòng không khỏi kinh ngạc, khẩn trương hỏi thăm: "Cậu Lục của Thanh Cảng chúng ta đang đối đầu với Ban đầu, vậy mà chúng ta chỉ có thể đợi thôi sao?”

"Không, chính bởi vì như vậy, chúng ta mới tuyệt đối không thể đợi nữa. . ."

Giáo sư Bạch lắc đầu, nói: "Đây là một trận khiêu chiến không ai có thể can thiệp được, nhưng mỗi người chúng ta có thể giúp một tay.”

"Bạo Quân, không, là Lục Tân. . ."

"Cậu ta có thể bước được đến nước này, tôi quả thật không ngờ tới."

"Nhưng tôi tin rằng, khi cậu ta quyết định đi nước này, tuyệt đối không phải ôm tuyệt vọng, mà là tràn đầy lòng tin."

"Bởi vì giai đoạn thứ ba trong kế hoạch Thiên Quốc của chúng ta, có thể giúp được cậu ấy, có thể đưa cậu ta trở về.”

"Hoặc có lẽ…”

Ông dừng một chút, nói: "Trước khi cậu ấy xuất phát, đã nhìn thấy giai đoạn thứ ba của kế hoạch Thiên Quốc, nên mới có dũng khí để làm chuyện này."

Những người xung quanh, cảm nhận được sự kiên định của anh ấy, ngẩng đầu lên cùng lúc, nhìn về phía Lục Tân.

Giai đoạn thứ ba, rốt cuộc là gì?

"Người nghiên cứu viên thiên tài của viện nghiên cứu Nguyệt Thực đã nhảy xuống từ tòa nhà một trăm tầng kia, là người tuyệt vọng nhất trong nhận thức của mọi người, khi cậu ta đã đến gần chân tướng, lại chịu sự nhận xét giám sát của một đám nghiên cứu viên, cũng bởi vì nghiên cứu của cậu ấy, mà phải tiếp cận Ban đầu, điều này khiến cậu ta bị cảm xúc tuyệt vọng nuốt trọn, cuối cùng lựa chọn kết thúc sinh mạng của mình, thế nhưng, cậu ấy có thực sự là một người tuyệt vọng không?”

"Cậu ấy tuy rằng luôn trong trạng thái tuyệt vọng, nhưng thứ cậu ấy để lại cho thế giới này, là một bản kế hoạch đầy hy vọng…"

"Tạo Thần. . ."

Giáo sư Bạch dùng sức nắm chặt nắm đấm: "Cũng giống như Oa Oa có thể đánh thức sự tốt đẹp trong lòng người, chúng ta cũng cần Chung cực như thế."

"Chung cực chính là tấm gương của văn minh, là cảm xúc của thế giới này.”

"Tất cả mọi hi vọng đều không nằm ở việc chúng ta bị Chung cực ô nhiễm, mà là chúng ta sẽ ô nhiễm Chung cực…”

"Cho nên, cứ bắt đầu từ Oa Oa, chỉ cần chúng ta đủ kiên định, đủ tin tưởng vào những điều tốt đẹp, vậy thì, Chung cực cũng sẽ bị chúng ta ô nhiễm, sẽ không còn là thần chết gõ lên hồi chuông bi ai vì văn minh nữa, mà sẽ trở thành người bảo vệ thế giới của chúng ta, nền văn minh của chúng ta.”

"Chúng ta sẽ xây dựng lại văn mình và trật tự của thế giới, bước vào một thời đại mới cùng với thái độ không cần ai bố thí.”

"Đây, chính là kế hoạch của người nghiên cứu viên thiên tài kia."

Trong lúc nói, trên mặt giáo sư Bạch, đã lộ ra nụ cười kiên định: "Chúng ta nhất định sẽ thành công."

"Bởi vì chúng ta đã có Oa Oa, có rất nhiều Chung cực đang đứng cùng phía với chúng ta.”

“Những thứ tốt đẹp trong lòng người bị thức tỉnh, Chung cực cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi niềm tin kiên định và niềm hi vọng của chúng ta, trở thành người bảo vệ.”

"Không nhiều, chỉ cần bảy người, là đủ rồi. . ."

"Tới lúc đó, bảy người bảo vệ văn minh, sẽ dùng một tư thái tràn đầy hi vọng, nghênh đón Thần…”

"Không, là nghênh đón Đơn Binh của chúng ta công tác trở về!"

Giọng của giáo sư Bạch không lớn, nhưng lại có tư chất khiến mọi thứ rung chấn vang dội.

Vào lúc này, tất cả mọi người đều bất giác ngẩng đầu lên, nhìn về phía Trăng máu treo trên trời kia.

Bọn họ phát hiện, ánh sáng của Trăng máu, đang dần trở nên trắng sáng, hệt như nỗi u ám trong lòng người đang được xua tan.

Thật tốt a. . .

Bọn họ nhớ đến kế hoạch mà giáo sư Bạch thuyết giảng, kế hoạch đến từ người thông minh nhất trên thế giới này, cũng như sự nỗ lực của tất cả mọi người.

Đây là một kế hoạch dài đằng đẵng, cần sự nỗ lực của mỗi một người.

Thế nhưng, không thể không thừa nhận, khung cảnh tương lai mà bản kế hoạch này vẽ ra, thật tốt đẹp a…
Bạn cần đăng nhập để bình luận