Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1382: Lễ vật kích động Thanh Cảng (1)

“Tách tách tách tách…”

Tất cả những thay đổi chỉ xảy ra trong nháy mắt, khi hầu hết những máy đo đã đạt đến giá trị giới hạn và đang trên bờ vực sụp đổ, đột nhiên, một bộ phận khác của các máy đo cũng nhấp nháy một ánh sáng đỏ chói, và sau đó một âm thanh báo động khắc nghiệt vang lên.

Xảy ra thay đổi bất ngờ khiến cho mỗi một nhân viên kiểm tra của Thanh Cảng, cả người đang ở trong phòng chỉ huy, tất cả lập tức đờ đẫn tại chỗ.

Mới vừa rồi máy đo kiểm tra chỉ ra được, là lực lượng tinh thần xâm lấn từ bên ngoài.

Nhưng lần này, lại chỉ về phía Oa Oa.

Không nói rõ được, lúc này bọn họ đang sợ hãi tột cùng, hay là ngạc nhiên mừng rỡ.

Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía Oa Oa.

Lúc này cô đang bay ở giữa không trung, trên người tỏa ra luồng sáng chói mắt màu trắng.

Xung quanh cô có vô số những sợi xích màu trắng có thể nhìn thấy bằng mắt thường được, đang bay lượn trên không trung, vang lên tiếng rào rào dữ dội, xuyên qua từng tầng tinh thần, từng con từng con quái vật tinh thần bị cô hấp dẫn tới đều bị cô đánh nát, trói buộc, nó tượng trưng cho địa vị độc nhất của cô trong trận chiến này.

Đó là lực lượng chi phối tuyệt đối.

Đó là lực lượng áp chế tuyệt đối, không có đối thủ chút phản kháng nào.

Tất cả những chuyện này, khiến cho tất cả mọi người, trong lòng cũng dâng lên đến cổ họng.

Khiến cho bọn họ trong lúc nhất thời bị ngạc nhiên to lớn đánh vào tim, niềm vui sướng bộc phát như núi lửa phun trào vậy.

“Làm sao có thể?”

Giáo sư Trần Lập Thanh đứng bật dậy, âm thanh có chút khàn khàn: “Đây, đây là xảy ra chuyện gì?”

Ông ta cũng coi như là chuyên gia riêng phụ trách của Oa Oa, nên hiểu rất rõ Oa Oa.

Ở một khía cạnh nào đó, ông ta còn hiểu rõ Oa Oa hơn cả chính bản thân cô.

Vì vậy ông ta biết rõ ưu thế và nhược điểm của Oa Oa, biết rõ cực hạn của cô ở chỗ nào. Vừa rồi ông ta cũng chìm trong tuyệt vọng, bởi vì ông ta biết rõ dưới tình thế này Oa Oa đã dùng hết cố gắng của mình rồi, nhưng vẫn không thể làm được chuyện gì.

Mới vừa rồi ông ta còn sợ là Oa Oa sẽ kiên trì tiếp tục chống đỡ.

Nếu như thật sự như vậy, sẽ dẫn đến nguy hiểm cho cô ấy.

Nhưng ông ta tuyệt đối không thể ngờ được, chỉ trong một nháy mắt như vậy, Oa Oa đã đem đến cho ông ta một ngạc nhiên mừng rỡ.

Đây là lực lượng gì?

Tại sao lại phù hợp với Oa Oa như vậy, nhưng lại lớn như vậy, lại vượt bậc như vậy?

“Đó là cùng cực.”

Bất chợt, một giọng nói kích động vang lên trả lời thắc mắc tất cả mọi người.

Bao gồm cả giáo sư Trần Lập Thanh, Tô Tín Trung và bộ trưởng Trần…, đều khó kiềm chế kích động trong nội tâm mọi người, nghi ngờ nhìn sang ông ta, thấy giáo sư Bạch cũng đang ngập tràn kích động, khua khua hai tay giải thích với bọn họ.

Hơn nữa tất cả những giải thích đều cực kì dễ hiểu, không có bất kỳ tý kiến thức triết học gì.

“Lần huấn luyện trước tôi cũng đã từng giải thích với mọi người rồi.”

“Nếu người có năng lực muốn tiến vào tầng cao hơn, nhất định phải chiếm đoạt những năng lực và tổ chức của người khác.”

“Không cần nhìn tôi, Oa Oa đương nhiên không thể nào đi chiếm đoạt những người khác.”

“Nhưng mà, ngoại trừ cách chiếm đoạt năng lực của những người khác, còn có một cách có thể tiến vào cấp độ cao hơn.”

Nói đến chỗ này, giáo sư Bạch cũng phải dừng lại một chút, mới lớn tiếng nói ra: “Cùng cực.”

“Săn giết cùng cực, đạt được kỳ căn nguyên, cứ thế có thể tiến vào được tầng cao hơn.”

“Có người cho Oa Oa lực lượng căn bản của cùng cực?”

Giáo sư Trần Lập Thanh quá mức kích động, thậm chí ngay cả đầu óc ông ta cũng trở nên chậm chạp, hỏi theo bản năng: “Là ai?”

“Còn có thể là ai?”

Lần này người trả lời không phải là giáo sư Bạch, mà là Tô Tín Trung mặt to như hoa mẫu đơn, người thông minh như ông ta cuối cùng cũng có thể phản ứng trở lại, cướp giọng trả lời: “Đương nhiên là Đơn Binh, đương nhiên là chỉ có anh ta mới có thể làm được.”

“Trước kia có những người báo cáo rằng Đơn Binh gói đồ ăn thừa từ thành phố Hỏa Chủng cho Oa Oa, tôi đã cảm thấy không đáng tin rồi.”

“Ai sẽ lấy đồ ăn thừa làm quà tặng chứ?”

“Đây mới là lễ vật thật sự của anh ta, là lực lượng để Oa Oa tiến vào tầng cao hơn.”

Mọi người cũng đã nghĩ đến vấn đề này, cũng hoàn toàn không khó để đoán được chân tướng sau lưng.

Trong lúc nhất thời không có cách nào hình dung được niềm vui sướng của bọn họ.

Bộ trưởng Trầm phản ứng lại đầu tiên, chợt đứng dậy kêu to: “Đây chính là tín hiệu.”

“Các bộ phận chuẩn bị, phản kích lại những con quái vật xâm lược thành phố chúng ta này.”

Giáo sư Bạch quay đầu lại đưa ra mệnh lệnh với đám người Trần Tinh: “Bắt đầu tiếp nhận phân tích bình thường, tôi tự mình chỉ huy dọn dẹp ô nhiễm này.”

Đám người đội bảo mẫu vất vả lắm mới có thể nhìn rõ chuyện gì đang xảy ra, trên mặt tràn đầy ngạc nhiên và mừng rỡ.

Trong sự ngạc nhiên, lại kèm theo chút giận dữ: “Đây coi là gì chứ? Sính lễ sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận