Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1449: Kế hoạch điều tra địa chỉ cũ của viện nghiên cứu (2)

“Vậy thì…”

Nghe cô nói, hồi lâu sau, Lục Tân mới mở miệng: “Các cô… Có manh mối nào không?”

Anh thậm chí còn không hỏi, các cô đã làm sáng tỏ được vấn đề này chưa.

Bởi vì anh biết rằng, câu chuyện nghe có vẻ ly kỳ cao siêu thế này thì sao có thể giải quyết một cách dễ dàng như vậy cho được?

“Tất nhiên là có manh mối.”

Tiến sĩ An nhẹ giọng nói: “Mặc dù vấn đề này rất khó để làm sáng tỏ nhưng đã qua nhiều năm như thế, chúng tôi cũng không phải là không làm ra chuyện gì cả.”

“Ít nhất thì chúng tôi cũng biết được bí mật này có liên quan đến cái gì và có liên quan đến ai…”

Lục Tân lập tức ngẩng đầu, nhìn về phía cô.

“Người sáng lập ra viện nghiên cứu Hồng Nguyệt.”

Tiến sĩ An thản nhiên đón nhận ánh mắt của anh, thấp giọng trả lời: “Cũng chính là những thành viên thuộc thế hệ đầu tiên nghiên cứu về mặt trăng máu.”

“Thế hệ đầu tiên?”

Nghe cô nói, Lục Tân không kiềm được nhớ lại những gì mà ông bảo vệ đã từng kể cho mình nghe trước kia.

Lại là bọn họ?

“Thành viên thế hệ đầu tiên của viện nghiên cứu Hồng Nguyệt đã biến mất từ rất lâu rồi.”

Tiến sĩ An khẽ thở dài một tiếng rồi nói: “Bất kể là vị lão viện trưởng của các cậu hay là nghiên cứu viên thiên tài kia, hoặc thậm chí là cả viện trưởng ngốc nghếch hiện tại của chúng ta thì tất cả bọn họ cũng chỉ đều là nghiên cứu viên đời thứ hai.”

“Từ niên đại rất xưa, viện nghiên cứu đã từng phải chịu một tai họa khủng khiếp khi sự kiện mặt trăng máu bùng nổ, có lẽ việc nghiên cứu viên đời thứ nhất biến mất cũng chưa phải là một vấn đề kỳ quái.”

“Nhưng sau đó, khi chúng tôi điều tra về nguyên nhân dẫn đến hiện tượng mặt trăng máu thì lại phát hiện ra không ít đầu mối.”

“Chẳng hạn như việc sự kiện mặt trăng máu diễn ra là một chuyện ngoài ý muốn.”

“Nhưng chuyện ngoài ý muốn dường như lại bắt nguồn từ một kế hoạch đã được chuẩn bị từ rất lâu về trước…”

Lục Tân nhìn chằm chằm vào cô, đôi mắt phân biệt trắng đen tựa như đang bị chìm trong một ánh sáng u ám.

Tiến sĩ An vẫn mặt không đổi sắc đón nhận ánh mắt của Lục Tân, nhẹ giọng nói:

“Không cần nhìn tôi như vậy…”

“Nếu chúng ta có thể tìm được nội dung của cuộc thí nghiệm thì cuộc sống của loài người sẽ không còn khổ cực như này trước mặt trăng máu nữa.”

“Bây giờ, điều duy nhất có thể chắc chắn chính là trước khi rời đi, nghiên cứu viên đời thứ nhất đã từng tiêu hủy một số tài liệu, hơn nữa còn dời địa điểm của viện nghiên cứu, khiến cho phần tài liệu mang theo vốn đã ít ỏi lại càng trở nên sứt mẻ hơn khi đến tay chúng ta ngày nay.”

“Cho nên, chúng ta chỉ có thể điều tra về nền văn minh trước đó thông qua những tài liệu đã lật đi lật lại vô số lần.”

“Cố gắng tìm kiếm một manh mối có thể vẫn còn tồn tại ở đâu đó giữa những hàng chữ ấy.”

“Hơn nữa, sau vô số lần lục soát và điều tra, bây giờ chúng ta chỉ có thể xâu chuỗi được những việc như cốt lõi của cuộc thí nghiệm, một vật dẫn có tên là ‘ổ cứng sáng thế’ và người có nhóm năng lực hệ Vực Sâu, tất cả những thứ này đều chính là những vấn đề mấu chốt.”

Nói tới đây, cô lại khẽ thở dài một tiếng, nói:

“Người quen của cậu, cô gái xinh đẹp tên Hạ Trùng ấy, thật ra thì cũng bởi vì nguyên nhân này mà mới được đặc cách nhận vào.”

“Hóa ra Hạ Trùng được nhận vào đặc cách…”

Trong bầu không khí căng thẳng như vậy, Lục Tân không khỏi cảm thấy xuất thần.

Sau đó, anh đè xuống trái tim đang nghĩ bậy bạ rồi nhìn về phía tiến sĩ An, nói: “Mục đích thật sự khiến cô tới đây là…”

“Tất nhiên không phải.”

Tiến sĩ An khẽ gật đầu, nói: “Tòa án Ngọ Dạ không có sức hấp dẫn lớn như vậy với chúng tôi.”

“Nghiên cứu viên cũng đã nắm giữ các tài liệu liên quan về cấp bậc này từ lâu.”

“Thật ra, lần này chúng tôi tới đây cũng là vì để điều tra về bí mật cuối cùng đó.”

Nói tới đây, cô hơi dừng lại một chút rồi nhìn về phía Lục Tân, nói tiếp: “Lúc nãy tôi đã từng nói qua, viện nghiên cứu đã từng dời đi một lần, vì thế nên mới dẫn đến viết rất nhiều tài liệu bị thất lạc, khiến cho cuộc điều tra không thể được tiếp tục, nếu như muốn thay đổi cục diện này thì chỉ có một cách.”

Giọng nói cô bỗng trở nên nghiêm túc: “Trở lại địa chỉ ban đầu của viên nghiên cứu.”

“Ở nơi đó có lẽ vẫn còn bảo tồn những tài liệu có giá trị, giúp chúng tôi làm sáng tỏ những nghi vấn…”

Trong lòng Lục Tân khẽ động.

Chuyện này dường như rất hợp lý, hơn nữa còn chẳng phải là vấn đề khó khăn gì.

Chẳng qua, khi vừa nghĩ như vậy, anh không khỏi nghĩ đến một vấn đề khác…

Lúc đầu, tại sao viện nghiên cứu lại phải dời đi?

Nếu thật sự chỉ như những tin đồn bình thường, để tiện cho viện nghiên cứu và phóng xạ thế giới loài người nên mới cuống cuồng dọn đến giữa trung tâm thành phố như bây giờ trong tình trạng đã vội vàng vứt đi rất nhiều tài liệu, thậm chí trong lúc đó còn bị lão viện trưởng chớp thời cơ, nhân cơ hội trộm mất những vật thí nghiệm và phòng thí nghiệm quan trọng nhất, hay là do một ít nguyên nhân riêng tư mà đã ép bọn họ không thể không rời đi…

“Bởi vì có suy nghĩ như vậy nên chúng tôi vẫn luôn tìm kiếm những người phù hợp.”

Lúc trong lòng Lục Tân đang nảy ra suy đoán ấy, tiến sĩ An tiếp tục nói: “Mà cậu lại chính là người mà chúng tôi nghĩ rằng thích hợp nhất.”

“Cho nên, lần này tới đây thật ra là vì muốn mời cậu gia nhập vào tổ điều tra của chúng tôi.”

“Trở lại địa chỉ cũ của viện nghiên cứu, tìm ra tài liệu giúp làm sáng tỏ bí mật sơ khai…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận