Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1394: Viên đạn giả tưởng (1)

“Bùm bùm bùm bùm.”

Những quái nhân rậm rạp chằng chịt đếm không xuể, khiến cho ở giữa Lục Tân và người cầm kiếm giống như xuất hiện một tầng địa ngục.

Lục Tân dắt tay em gái, từng bước từng bước nhảy vào trong cánh rừng rậm, tàn khốc như vậy.

Bên người thỉnh thoảng lại xuất hiện những con quái vật, hoặc là xoay tròn cơ điện, hoặc là lưỡi dao sắc bén, hoặc là những con quái vật răng miệng to như chậu máu…

Đây đều là người cầm kiếm dùng lực lượng xét xử để chế tạo thành, gần giống với những năng lực vặn vẹo.

Cho dù là mỗi một lượng cấp tinh thần ác niệm Lục Tân cũng vượt xa lượng cấp tinh thần của Lục Tân bây giờ, vậy mà đối mặt với những quái vật dụng cụ giống như người này, cũng phải chịu các loại khống chế khác nhau.

Nhưng lúc này Lục Tân có lượng cấp tinh thần thấp nhất, nhưng lại là người gần gũi nhất.

Trên mặt xuất hiện biểu hiện kiên định trước đó chưa từng có.

Em gái cho anh có cơ thể linh hoạt, giúp cho lực lượng tinh thần phát huy tiến trình độ cao nhất.

Thân hình không ngừng xê dịch né tránh, lấy những tư thế vặn vẹo kỳ lạ, xuyên qua một khu rừng toàn là những quái vật dụng cụ.

Cho dù đụng phải một ít những con quái vật không thể tránh khỏi, cũng có thể ra tay chiếm lấy lợi thế trước.

Anh cầm một nửa thanh kiếm xét xử trong tay, chém ngã tất cả những con quái vật cản đường, nhanh chóng ép tới gần phía người cầm kiếm.

“Ầm ầm ầm ầm.”

Lực lượng tinh thần to lớn đang không ngừng vang lên bên tai anh, giống như có dòng điện chạy qua lẫn nhau.

Những thứ lực lượng tinh thần hỗn loạn này, bao lấy cơ thể anh, khiến cho trong đầu anh nghe được từng đợt nháo loạn, giống như có người đang lớn tiếng kêu oan công bằng và chính nghĩa, hoặc có những giọng nói hét đến mức khàn cả giọng, để lên án một vài người phạm tội…

Thậm chí loáng thoáng ở giữa, Lục Tân còn nghe được có những tiếng kêu thảm thiết trước khi chết của vài người và quá trình giãy giụa trong cái chết…

Vô số những loại lực lượng kỳ lạ vặn vẹo, lúc nào cũng ảnh hưởng đến cảm giác và suy nghĩ của anh, thậm chí còn có dục vọng, cảm giác giống hệt như khi bị người xét xử ở cửa trường tiểu học Trăng Máu công kích, hàng loạt những suy nghĩ áy náy bắt đầu dâng lên từ trong lòng.

Nhưng mà không phải không có chỗ hữu dụng.

Đây cũng không phải lần đầu tiên Lục Tân gặp loại ô nhiễm này, chỉ mới vừa nãy thôi, anh đã từng cảm nhận một lần.

Thậm chí còn mượn loại ô nhiễm này, để đạt được hòa giải với chính bản thân mình.

Lực lượng xét xử đương nhiên không thể nào trong thời gian ngắn như vậy tạo thành tác dụng đối với anh, thậm chí có thể nói vĩnh viễn sẽ không có tác dụng đối với anh nữa.

Anh chỉ dốc hết sức, chạy nhanh về phía trước, coi thường tất cả những ảo ảnh.

“Bùm.”

Trên con ngươi màu xám tro của người cầm kiếm lóe lên một ánh sáng.

Trải qua lần thua thiệt vừa rồi, dường như nó không thích Lục Tân đến gần.

Hơn nữa ở phương diện này, nó cũng đã hình thành thói quen đụng chạm với lực lượng tinh thần.

Quái vật dụng cụ xuất hiện vốn dĩ tạo ra bởi vì để trợ giúp nó đối đầu với một ít đối thủ có lượng cấp tinh thần mạnh mẽ.

Nhưng không ngờ rằng Lục Tân lại lựa chọn phương pháp như vậy, vừa né tránh vừa xen kẽ vượt qua từng quái vật dụng cụ.

Mà như vậy cũng kéo gần khoảng cách với nó.

Mắt thấy anh đã xuyên qua gần một nửa quái vật dụng cụ, cơ thể to lớn của nó bỗng nhiên bắt đầu vặn vẹo.

“Bùm bùm bùm.”

Trong nháy mắt, không khí tạo thành tầng tầng, rất nhanh sức ảnh hưởng vô cùng to lớn, bắt đầu tràn tới phía trước Lục Tân.

Đánh vào tinh thần.

Đánh vào tầng cuối cùng của tinh thần.

“Anh…”

Em gái hơi hoảng sợ kêu lên.

Cho dù là cô bé cũng cảm giác được sợ hãi trước mắt.

Giống như có một vách tường vô hình đang chặn bọn họ lại, đang hung dữ đánh nhau với Lục Tân.

“Đừng sợ.”

Lục Tân nắm chặt tay em gái, cắn răng kêu.

Bất thình lình, tay phải chợt lấy ra, toàn bộ bàn tay đều biến thành sắc màu tái nhợt.

Bắt lấy một quái vật dụng cụ trên người mọc đầy đinh sắt đang lao tới, sau đó dùng sức ném về phía không trung,

Khối lực lượng to lớn như vậy, con quái vật dụng cụ này cứ thế bị ném ở trên độ cao mấy chục thước.

Trên không trung dương nanh múa vuốt, phát ra những tiếng gào thét điên cuồng, nhưng động tác lại trở nên tức cười lạ thường

Mà rất nhanh Lục Tân đã lấy ra một bộ bài màu đen, trên gương mặt có ánh sáng quỷ dị lướt qua.

Một giây sau, Lục Tân và con quái vật này đổi vị trí, anh bay đến trong không trung, quái vật dụng cụ xuất hiện dưới mặt đất.

Tinh thần người cầm kiếm đánh vào là thả ra với mặt đất của Lục Tân.

Mặt đất thay đổi góc nghiêng một phần tư, Lục Tân thay đổi vị trí, tránh thoát khỏi chưởng này.

Mà Lục Tân ở giữa không trung lúc này, mượn lực lượng của em gái, nhanh chóng điều chỉnh tư thế, rất nhanh thò tay vào chiếc túi màu đen, sau đó lấy ra một cái súng lục. Hơn nữa ngón tay anh linh hoạt mở khóa an toàn, nhanh chóng nhắm thẳng vào cơ thể người cầm kiếm.

“Bùm.”

Ngay lập tức anh kéo cò súng, ba viên đạn bắn ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận