Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 352: Đoàn chuyên gia của Hải Thần Quốc (2)

Một nhân viên công tác báo cáo lại: “Tổng cộng có ba người có năng lực đi theo bên cạnh Tô tiên sinh và giáo sư Bạch tiếp đón đoàn chuyên gia của Hải Thần Quốc. Trong đó người am hiểu cảm ứng lượng cấp tinh thần và loại hình năng lực của người đứng bên cạnh nhất chính là chó giữ nhà, nhưng anh ta cũng không truyền lại thông tin đặc biệt gì. Điều này chứng tỏ anh ta cũng không phát hiện trong bảy người kia có gì khác thường, cho dù là người có năng lực thì cũng ở trong phạm vi có thể khống chế.”

“Nhưng căn cứ vào phản hồi của dụng cụ đo lường chúng tôi bố trí ở cầu treo sắt tại của phía đông, có thể xác định, trong số bảy người của đối phương chỉ có một người có năng lực. Đó chính là người đội mũ trùm màu đỏ, ước tính lượng cấp tinh thần của anh ta rơi vào khoảng sáu trăm đến một ngàn.”

“Trong tư liệu mà Hải Thần Quốc fax đến trước đó, nói anh ta tên là Thân Minh, là một nghiên cứu viên của Hải Thần Quốc.”

“Những số liệu hiện có vẫn chưa thể phân tích đối phương thuộc loại hệ thống năng lực nào.”

“Có thể nhìn ra hệ thống năng lực của bọn họ hay không cũng không quan trọng.”

Bộ trưởng Thẩm mặt không biểu tình, nói: “Điều tôi cần bảo đảm chính là bọn họ có thật sự đến trao đổi nghiên cứu hay không. Và nếu như bọn họ ôm tư tưởng khác thì chúng ta có thể ngăn cản bọn họ bất cứ lúc nào, đảm bảo bọn họ một tên cũng chạy không thoát.”

“Rõ!”

Nhân viên công tác cao giọng trả lời, đồng thời có hiệu suất rất cao báo cáo lại những hoạt động khác:

“Đã đồng thời điều tra vùng biển rộng ba mươi dặm xung quanh Thanh Cảng, cũng không phát hiện khác thường.”

“Đồng thời, bảy thành viên trong Tổ hành động đặc biệt của Sở Làm sạch ô nhiễm đặc biệt, mười tiểu đội đặc công cấp A, ba trăm người mặc trang phục phòng hộ cao cấp của đội quân bảo vệ thành phố đã bố trí ở xung quanh khách sạn Đông Hải, sẵn sàng chờ lệnh.”

Hải Thần Quốc chính là một quốc gia được thành lập từ một nhóm người mượn tàu hàng và hạm đội thuyền trốn lên trên biểu sau khi thiên tai Trăng Máu xảy ra, lúc khắp thế giới đều là người điên ăn thịt người. Bọn họ không gia nhập liên minh phương Bắc. Nhưng bây giờ, theo thế cục dần ổn định, sự kinh doanh buôn bán qua lại giữ các liên minh Tường cao lớn cũng càng ngày càng nhiều. Vội vã trao đổi học thuật như vậy cùng là một chuyện cần thiết, đồng thời cũng là chuyện đương nhiên. Nhưng sinh ra trong thế giới sau Trăng Máu, không một ai dám lơ là cảnh giác.

Đối với Tô tiên sinh mà nói, ông ta chịu trách nhiệm nâng chén rượu chiêu đãi đối phương.

Như vậy, ông chính là người phải cầm chắc khẩu súng trong tay ngắm thẳng vào những người này, cũng sẵn sàng khai hỏa bất cứ lúc nào.

“Hội nghị huấn luyện nhân tài cao cấp của Thanh Cảng được tổ chức vào đúng ba giờ chiều.”

“Dựa theo sự sắp xếp trước đó, ngày mai chư vị có thể tham dự.”

Tô tiên sinh lúc này đang cười, mời đoàn chuyên gia của Hải Thần Quốc tiến vào phòng họp của khách sạn Đông Hải.

Vị trí của khách sạn Đông Hải ở Thanh Cảng là vô cùng đặc thù. Nó nằm ở sườn đông của thành chính, người và kiến trúc khác đều rất thưa thớt, xung quanh là quảng trường và các kiến trúc phòng ngự khác. Nó cách văn phòng gần nhất là hơn một ngàn mét, còn cách cửa hàng và khu dân cư gần nhất cũng là hơn ba cây số.

Mà bản thân những kiến trúc xung quanh đây cũng được xây dựng chủ yếu bằng vật liệu xây dựng cao cấp và thủy tinh công nghiệp, có thể chịu đựng được sự chấn động ở cường độ cao và phóng xạ tinh thần. Ngoài ra, dường như vì bảo đảm hội nghị được tổ chức thuận lợi, xung quanh đã có chiến sĩ vũ trang chăng dây phong tỏa chặt chẽ.

“Hội nghị huấn luyện nhân tài cao cấp?”

Cụ già trên người có gắn dây truyền nước kia mặc dù thoạt nhìn rất yếu ớt nhưng tinh thần cũng không tồi.

Cụ gà cười nói: “Thì ra chính là hội nghị huấn luyện người có năng lực của Thanh Cảng các ông phải không?”

“Lần này hội nghị giao lưu liên minh công bố rất nhiều tư liệu. Có thể nhìn ra, các bên đều cho rằng công tác nghiên cứu người có năng lực và tăng cường là trọng điểm. Thanh Cảng có chuyên gia như giáo sư Bạch, trên phương diện này chắc chắn sẽ không lạc hậu.”

Tô tiên sinh cười nói: “Tôi lại không hiểu lắm. Ở tại Thanh Cảng, những công tác ở phương diện này đều là do người chuyên nghiệp đảm nhận.”

Nói xong nhìn về phía Giáo sư Bạch.

Giáo sư Bạch cũng chỉ là gật đầu cười, nói: “Đúng là có một số kế hoạch, nhưng nếu thực sự bắt đầu làm thì còn có rất nhiều trăn trở.”

“Ha ha, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám.”

Cụ già đang truyền nước ha hả nói: “Thật ra mọi người đều biết, sự xuất hiện của người có năng lực đã trở thành một vấn đề mà tất cả chúng ta đều không thể coi thường. Rốt cuộc bọn họ chính là sứ giả của thần hay là một đám người điên vẫn chưa thể nói trước được. Điều duy nhất có thể xác định chính là, giữa các Tường cao nhất định phải vứt bỏ thành kiến, đồng tâm hiệp lực đối phó với cuộc biến động này.”

“Lần này tôi tới, thật ra cũng vì xúc tiến sự trao đổi và hợp tác của Hải Thần Quốc và thành phố Thanh Cảng.”

“Sau đó dùng thành phố Thanh Cảng làm bước đệm để hợp tác cùng toàn bộ liên minh.”

Tô tiên sinh và giáo sư Bạch đều ngạc nhiên nhìn nhau, cụ già này hình như thân thiện vượt quá dự kiến.

“Tinh tinh tinh. . .”

Nhưng cũng đúng vào lúc bọn họ dự định tiến thêm một bước đàm phán thì trong phòng họp, chuông điện thoại cá nhân màu đỏ chợt vang lên.

Tiếng chuông điện thoại trong triển trong bầu không khí nghiêm túc này có vẻ hơi chói tay.

Tô tiên sinh chỉ là cười cười, ra hiệu cho thư ký bên cạnh ông ta đi nghe, bản thân ông vẫn nghĩ nên nói gì.

Nhưng không đợi ông tiếp tục đưa chủ đề quay lại tiết tấu trước đó, thư ký bỗng nhiên xoay người lại:

“Tô tiên sinh.”

Dáng vẻ của anh ta thoạt nhìn hơi chần chừ: “Có lẽ, ngài cần nhận cuộc điện thoại này một lát.”

“Thật có lỗi.”

Tô tiên sinh cười nói với cụ già một câu, sau đó cầm điện thoại lên, lẳng lặng nghe một lúc sau đó mới nhẹ nhàng buông xuống.

Biểu cảm trên mặt ông ta không có gì thay đổi, chỉ là quay sang nói với thư ký: “Cậu đến chỗ của Bộ trưởng Thẩm một chuyến.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận