Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 640: Thanh lý khu vực cấm cấp S (2)

Giọng nói của cô ta thấp xuống, đưa mắt lẳng lặng nhìn Lục Tân: "Anh có thể hiểu được tính tàn khốc của câu nói này không?"

Lục Tân nhíu mày, không có trả lời.

"Mười ba chủng tinh thần thể dị thường, cũng chỉ quyết định sẽ có mười ba tổ năng lực..."

"Bây giờ gần như đã có thể xác định, năng lực khác nhau của những người năng lực kia, thật ra đều là do mười ba chủng tinh thần dị biến này phát tán ra. Nói cách khác, "người có năng lực" cùng một tổ khác, tất nhiên sẽ gặp nhau lúc cùng leo lên Kim Tự Tháp."

"Anh có thể tưởng tượng những người không tranh giành kia ở trước mặt những người muốn tranh giành, sẽ là kết cục gì không?"

Nụ cười của cô ta trở nên thần bí: "Ăn cỏ vẫn luôn sợ ăn thịt đấy thôi."

Lục Tân bỗng nhiên hiểu rõ, ánh mắt trở nên có chút thâm trầm.

Chỉ mấy câu như thế này, bỗng nhiên anh lại nghĩ đến một vài chuyện đáng sợ.

Cũng không biết là người phụ nữ này vô tình hay là cố ý, gần như cô ta nói ra một vài chuyện quan trọng một cách đơn giản.

Hoá ra, những cái năng lực muôn hình vạn trạng kia, cũng đều có thể chia vào mười ba tổ năng lực?

Ngọn nguồn của những năng lực này, đều là mười ba thể tinh thần dị biến kia sao?

Nhưng nếu lấy "bậc thang hướng Thần" mà bọn họ lý luận, muốn đi đến cùng mười ba chủng tinh thần thể này, đều cần...

Anh lẳng lặng ngồi một hồi, mới chậm rãi nói: "Vậy tôi cần cân nhắc một chút."

"Cân nhắc?"

Tiến sĩ An cảm giác có chút kỳ quái, đôi mày đẹp mắt hơi nhíu một cái.

"Đúng vậy đấy."

Lục Tân nói: "Dù sao, lãnh đạo mà tôi lệ thuộc trực tiếp vẫn còn đang ở bên ngoài, hơn nữa... Chúng tôi còn đưa cả luật sư đến nữa."

Biểu cảm của tiến sĩ An có hơi cổ quái, cô ta ngơ ngác một chút, sau đó mới nở nụ cười: "Em trai nhỏ, anh thật thú vị..."

Lục Tân lại nhíu mày.

"Được rồi, cho anh thời gian để tự cân nhắc đấy, bậc thang hướng Thần cũng không phải dễ đi như vậy."

Tiến sĩ An trầm thấp thở dài, bảo: "Nhưng còn một vấn đề khác, không thể nào kéo dài được."

Lục Tân ngẩng đầu nhìn về phía cô ta.

"Đó chính là vấn đề vực sâu ô nhiễm thế giới chân thật."

Tiến sĩ An nhéo nhéo ấn đường, chậm rãi duỗi lưng một cái, đặc biệt chấn động lòng người, khẽ nói: "Giúp một số người đi lên bậc thang, đến đỉnh Kim Tự Tháp, chống lại sự cố ô nhiễm có khả năng xảy ra lớn nhất, đối với bất kì ai mà nói, đấy cũng là một điều vô cùng nặng nề, hơn nữa còn có thể kèm theo cả vấn đề cuối cùng, vấn đề này không thể nào chỉ dựa vào hai chúng ta để nói được, phải nhẹ nhàng xác định."

"Cho nên, chuyện chúng ta phải làm lúc này, chính là phòng ngừa sự ô nhiễm của vực sâu tăng thêm."

"Mặc dù, trước mắt không có cách nào thanh lý triệt để sự ô nhiễm của vực sâu, nhưng chúng ta cũng phải nghĩ cách tạm thời làm dịu nó đi."

Nói rồi, cô ta khẽ cười một tiếng, bảo: "Việc quan trọng trong bước tiếp theo của viện nghiên cứu Nguyệt Thực chúng tôi, chính là chuẩn bị kết hợp với các liên minh trong các thành phố tường cao lớn, bắt đầu tiến hành chữa trị khe nứt lớn giữa vực sâu với thế giới chân thật ở một trình độ nhất định."

"Hả?"

Bỗng nhiên, Lục Tân thấy có một ít hy vọng trong lòng, vội nói: "Các người biết những khe nứt này ở đâu à?"

Vừa rồi, anh cũng đã cảm giác được có nhiều vết nứt đến mức không chỗ nào không có và đấy cũng là vấn đề không giải quyết được, hoá ra bọn họ đã sớm biết rồi.

"Đương nhiên là biết rồi."

Nữ nghiên cứu cười cười, bảo: "Anh cũng biết."

Lục Tân lập tức yên lặng.

Còn vị tiến sĩ An này thì xoay người, cách một cái bàn.... Rõ ràng rất dễ dàng đi qua từ bên cạnh, nhưng hết lần này tới lần khác, cô ta lại muốn đứng cách cái bàn này... Cố gắng duỗi thẳng eo, cầm một chồng giấy trên giá sách đến, mở ra ngay trước mặt Lục Tân, Lục Tân lập tức phát hiện, trên tờ giấy này ghi rõ từng điểm đen, bên cạnh còn trình bày rõ vài số liệu nữa.

Anh cũng không lạ lẫm gì với kiểu đánh dấu này.

Khu vực cấm cấp độ S.

Lúc trước, khi anh ra khỏi thành phố lần đầu tiên đã từng đi qua chỗ thế này, mẹ cũng quen được một người bạn ở đây.

"Nơi có khe nứt lớn xuất hiện nhất định sẽ có ô nhiễm nghiêm trọng nhất, dễ hình thành khu vực ô nhiễm nghiêm trọng như vậy nhất."

Nhìn ánh mắt hơi ngạc nhiên của Lục Tân, tiến sĩ An khẽ nói: "Trái lại cũng có thể suy luận được."

"Nơi tồn tại ô nhiễm nghiêm trọng như vậy, nhất định sẽ có khe nứt lớn."

"Bằng không, anh cho rằng những sinh vật lạ lùng mạnh mẽ ở khu vực cấm kia sao lại đột nhiên xuất hiện chứ?"

"Thật ra, nguyên nhân rất đơn giản..."

"Hoặc là chúng chịu ảnh hưởng nặng nề từ vực sâu, hoặc là, có vài con vốn là chạy đến từ vực sâu."

"Nếu như không tiến hành ngăn chặn, bọn chúng ở khắp nơi vậy khe nứt sẽ càng ngày càng lớn, ô nhiễm càng ngày càng nghiêm trọng. Hơn nữa, lúc nó không còn phát triển theo trình tự nữa, mà đạt đến lượng cấp nào đó, tầm đó sẽ như núi lửa bùng nổ vậy..."

Lời nói của tiến sĩ An khiến lòng Lục Tân dâng lên một cảm giác đè nén nho nhỏ.

Trầm mặc một lúc, anh ngẩng đầu: "Vậy các cô muốn để tôi..."

Tiến sĩ An buông bản đồ xuống, nghiêm mặt nói: "Nếu phải đứng trước cuộc khiêu chiến này, vậy không chỉ là anh, mà còn là các thành phố tường cao khác nữa."

"Phải cùng bắt tay vào để thanh lý khu vực cấm cấp S."

"Nếu như tôi nhớ không lầm, khoảng cách giữa thị trấn Vui Vẻ của Thang Cảng các anh... gần với khu vực cấm cấp S nhất nhỉ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận