Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1396: Tiền để dành của cha (1)

Xảy ra biến hóa bất ngờ khiến cho tất cả mọi người đều không có phản ứng kịp.

Những lời của mẹ, thông qua một loại chất thần bí, truyền tới trên đầu Lục Tân.

Nhưng trong nhất thời anh không có cách nào để hiểu được.

Rõ ràng người cầm kiếm trước mắt này cho anh cảm giác không giống với những người ẩn náu lúc trước, rõ ràng ngay cả trước kia mẹ cũng rất chắc chắn khẳng định rằng đây chỉ là một hình chiếu của người cầm kiếm, rõ ràng là lực lượng của nó cũng không mạnh như vậy…

Không phải là không mạnh so với anh, mà là anh không tưởng tượng nó mạnh như vậy…

Nhưng tại sao mẹ lại nói rằng đây là người cầm kiếm thật?

Nếu như thật sự là nó, tại sao lúc trước mẹ không nhìn ra, mà bây giờ bỗng nhiên tỉnh ngộ?

Tất cả những chuỗi vấn đề này khiến cho Lục Tân khó mà phản ứng kịp.

Trong những nghi ngờ, người cầm kiếm bị thanh kiếm xét xử xuyên qua. Trên cơ thể to lớn bỗng nhiên xuất hiện những lực lượng tinh thần hỗn loạn giống như dòng điện tán loạn vậy, bơi trong cơ thể nó, giống như đã không thể khống chế được bản thân mình.

Lảo đảo, hỗn loạn, trên cơ thể cũng bắt đầu xuất hiện những vết nứt.

“Hộc hộc.”

Dường như theo bản năng nó thở dốc giống như người vậy.

Nhưng cái này thật ra chỉ là một loại thể tinh thần, lúc bên ngoài phản ứng thì bắt đầu co rút lực lượng.

“Hộc hộc…”

Theo động tác hô hấp của nó, trên vùng đất hoang vu này, những người xét xử đến không xuể trên mặt đồng thời xuất hiện vẻ mặt mờ mịt.

Bất chợt, cơ thể bọn họ đều bắt đầu xuất hiện biến hóa vặn vẹo.

Như là bóng dáng trong nước hoàn toàn bị đánh tan, trở thành một tia lực lượng tinh thần.

Hoặc giống như từ tính bị hấp dẫn vậy, nhẹ nhàng tiến về phía người cầm kiếm.

Những người xét xử trên mảnh đất hoang vu này đã trở nên vô cùng, cũng không ai biết có số lượng bao nhiêu…

Cũng không biết những người xét xử này, nếu lực lượng tinh thần cùng chồng chéo lên nhau, đến lúc đó sẽ khủng bố nhường nào.

Hôm nay bọn họ chỉ là bị hấp dẫn, không thể khống chế được bắt đầu hòa vào trong cơ thể người cầm kiếm, khiến cho lượng cấp của lực lượng tinh thần trong cơ thể nó bắt đầu lớn lên theo một tốc độ kinh người, càng ngày càng rõ ràng, tinh thần phóng xạ cũng càng ngày càng kinh khủng.

Lúc này trong thành phố vệ tinh số hai, ngay cả số tám cũng bất chợt mở to con mắt.

Anh ta thấy thanh kiếm xét xử vừa bị mình ném xuống đất, bỗng biến thành một nguồn lực lượng tinh thần thuần túy, bay về phía ngoài thành.

Anh ta không hiểu tại sao lại có thay đổi như vậy.

Cũng không biết, nếu như mới vừa rồi anh ta không chủ động buông bỏ kiếm xét xử, đợi chờ anh ta sẽ là kết quả gì?

Mẹ cũng không biết xảy ra chuyện gì.

Người cầm kiếm không thể đến thực tế, khát vọng cuối cùng và duy nhất của nó cũng là chưa thể tới thực tế.

“Chuyện hắn ta tới thực tế lớn như vậy, chúng ta không thể không biết.”

Âm thanh lo lắng của mẹ vang lên trong đầu Lục Tân: “Nhất định cũng đã xảy ra chuyện gì đó mà chúng ta cũng không biết. Bây giờ chỉ có thể chắc chắn, hắn ta là người cầm kiếm chân chính, hơn nữa hắn đang khôi phục cơ thể theo bản năng, chắc hẳn là có lượng cấp tinh thần…”

“Nếu như một người cầm kiếm hoàn chỉnh xuất hiện ở thực tế, như vậy cái thế giới này…”

Giọng nói của mẹ vẫn còn tiếp tục, nhưng Lục Tân đã hiểu bà muốn nói cái gì.

Chỉ thấy vô số tinh thần lực của những người xét xử xung quanh đang bị người cầm kiếm chiếm đoạt, cơ thể của hắn ta đã hình thành càng ngày càng rõ ràng.

Xung quanh cơ thể của hắn ta bắt đầu xuất hiện những âm thanh thủy tinh bể vỡ.

Không khí biến thành một thể thủy tinh méo mó, bị vỡ nhưng lại không bị sụp đổ, phản chiếu những hoa văn sặc sỡ và kỳ lạ.

Đây là do thực tế đã không chịu nổi sức mạnh của hắn ta, bắt đầu từ chỗ hắn ta, đã dần dần xuất hiện hư hỏng.

Vầng trăng máu trên đỉnh đầu, cùng với hai con mắt kia, càng ngày càng trở nên rõ ràng.

Chiếu trên mảnh đất, quỷ quái vô cùng.

Lục Tân bỗng nhiên phản ứng lại, nhắm chặt hai mắt, đồng thời kéo em gái đến phía sau mình.

Bên tai bỗng nhiên vang lên hàng loạt những âm thanh lôi kéo.

Đó là những quái vật dụng cụ cũng bị người cầm kiếm hấp dẫn, rất vô lý mà chiếm đoạt cơ thể bọn họ.

Ngay giây sau là những con quái vật tinh thần đang dương nanh múa vuốt từ những nơi xa xôi, đến từ trên bầu trời, vốn dĩ cùng một chiến tuyến với người cầm kiếm, nhưng lúc này đều bị người cầm kiếm hấp dẫn.

Vô hình dung điều này đã giải quyết được cục diện hiện tại của Thanh Cảng.

Mà các loại hiện tượng này, chính là bởi vì lực lượng tinh thần quá mức khổng lồ, khiến cho phía tinh thần của người cầm kiếm có chất lượng kinh khủng.

Không chỉ có thực tế không chịu đựng được, mà tất cả những sinh vật có tinh thần cũng bắt đầu không khống chế được.

Sau khi che giấu thật kỹ cho em gái, Lục Tân mới miễn cưỡng mở một ánh mắt ra nhìn.

Có hạt màu đen giúp anh ổn định cơ thể, anh không cần lo lắng bản thân bị hấp dẫn qua. Nhưng khi ánh mắt vừa tiếp xúc với người cầm kiếm vẫn có một cảm giác không thể miêu tả nổi, bởi vì lực lượng tinh thần của người cầm kiếm hoàn toàn có ưu thế tuyệt đối.

Chỉ cần anh nhìn một cái, lực lượng tinh thần sẽ bị hút lấy.

Giống như những thiên thể to lớn trong vũ trụ, sẽ hút hết những vật chất gần nó trong một khoảng cách nhất định, người cầm kiếm cũng giống là như vậy.

Trong phạm vi nhất định, tất cả thể tinh thần đều sẽ bị nó hấp dẫn.

Ở một chỗ xa hơn, cha và mẹ đều bắt đầu trở nên sốt ruột, cha đang cố hết sức co bóng dáng mình lại.

Nhưng bóng dáng vẫn bị xẻ bay một miếng, bay về phía người cầm kiếm.

Tất cả xung quanh, cho dù là chú chó nhỏ không da hay những thứ sống nhờ vật phẩm khác, đều cố gắng giúp lại trong vật thể.

Sợ là bọn nó chỉ cần lộ ra một chút xíu, cơ thể sẽ bị xé đi.

Lúc này mẹ đã ngừng nói chuyện, bà cau mày nhìn về phía trên trời, giống như đang suy nghĩ tất cả những thứ này cuối cùng là đang xảy ra chuyện gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận