Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1648: Sự kiện ô nhiễm cấp Diệt thế (2)

Lời của viện trưởng Tiết giáp làm cho lòng ai cũng nặng nề.

Dưới tình huống bình thường, Chung cục xuất hiện là sẽ đại diện cho ô nhiễm và hoảng sợ, bọn họ không hề nghĩ tới còn có vị đặc thù như vậy.

“Vậy thì, hiện tại là thế nào?”

Giáo sư Bạch trầm mặc một hồi lâu, sau đó không nhịn được mà nói, giọng nói cũng theo bản năng mà hạ thấp xuống.

“Nếu như tôi đoán không sai, cô ta cũng đã bị giết chết rồi.”

Viện trưởng Tiết giáp trầm giọng nói: “Cho nên cánh cửa kia mới có thể bị mở ra, cho nên lần thứ ba buông xuống mới có thể xuất hiện.”

“Tại sao lại như vậy?”

Trần Tinh thất thanh nói: “Cô ta là Chung cực, Chung cực thì sao có thể nói giết là giết được?”

“Những Chung cực khác thì không, nhưng Chịu hình chi mẫu thì có thể.”

Viện trưởng Tiết giáp nói: “Bởi vì ban đầu cô ta cũng không đề phòng nhân loại, cô ta là người bảo vệ hiện thực.”

“Cũng giống như mẹ sẽ phòng bị kẻ thù từ bên ngoài, chứ cũng không cảnh giác với đứa con trong lòng mình.”

“Cho nên, rất nhanh cô ta đã bị người trong hiện thực giết chết.”

“Chẳng qua, điều tôi không nghĩ tới đó là…Tôi không nghĩ tới, mấy vị thầy giáo kia sẽ làm ra chuyện điên cuồng đến mức độ như vậy.”

“Tít, tít tít…”

“Đích.”

Bên ngoài, tiếng cảnh báo đủ loại đang không ngừng vang lên.

Vô số tiếng bước chân và tiếng gọi lo lắng, ầm ĩ vang lên, giống như thủy triều ở khu vực bên cạnh tràn vào.

Trong cả quá trình đó có nhiều người đẩy cửa phòng họp ra, nhìn thấy không khí khẩn trương bên trong thì lại cuống quýt giữ yên lặng.

Tiếng thở, hô hấp cũng không dám quá mạnh, lẳng lặng đứng bên cạnh phòng họp, đứng cạnh đám người Lục Tân, nghe những câu này.

“Cho nên…”

Lục Tân cúi đầu nhìn về phía lòng bàn tay, nơi đó, cây đinh màu đen vẫn vô cùng rõ ràng.

“Đây chính là chân tướng của lần thứ ba buông xuống?”

“Vừa có người giết Chịu hình chi mẫu thì đã buông xuống lần thứ ba?”

Tâm tình của anh lại rơi vào hoàn cảnh phức tạp khó tả.

Cây đinh này đã làm bạn với anh trong một thời gian dài, nhưng chính anh cũng không nghĩ đến đi tìm hiểu một vị Chung cực như vậy.

Sau đó, lần đầu tiên nghe được chuyện của cô ta, cũng chính cô ta đã bị những người cô ta luôn bảo vệ giết chết, dẫn đến việc toàn thế giới đang phải chịu sự kiện ô nhiễm này, cảm giác vi diệu này làm cho Lục Tân bỗng nảy sinh một tia áy náy đối với vị Chung cực này.

Có một chút áy náy giống như đã phản bội cô ta.

“Nếu như là như thế này, vậy thì chúng ta…”

Người nói chuyện là Trần Tinh, cô có chút dừng lại, rồi lại lo lắng nói ra: “Vậy phải làm sao bây giờ?”

Lục Tân nghe câu này cũng hơi ngẩng đầu lên.

Anh cũng muốn biết nên làm gì bây giờ, hy vọng viện trưởng Tiết giáp trực tiếp đưa ra cho bọn họ một kiến nghị đáng tin cậy, rồi bọn họ làm theo.

Thế nhưng, viện trưởng Tiết giáp bên trong bức tranh cũng không được như mấy người kia mong đợi mà mở miệng nói luôn.

Qua một lúc lâu, hắn ta mới thấp giọng nói: “Đối mặt với lại tình hình này, tôi không có kiến nghị nào cả.”

“Cùng với đó cũng không có cách nào ra quyết định thay các người.”

“Cho nên, lần này tôi đến đây chỉ để truyền lại tin này cho các người.”

“Cùng với đó là tuyên bố nhiệm vụ thanh lý ô nhiễm đặc thù…”

Nói đến đây, hắn ta hít thở một hơi thật sâu, bỗng nhiên nói:

“Chuyển một chút.”

Bọn người Lục Tân ngẩn ngơ, lúc này mới phát hiện những lời này là để nói cho người ẩn núp đội mũ đỏ kia.

Nó phản ứng lại, giơ bức tranh lên, bắt đầu chậm rãi di chuyển vòng quanh phòng.

Làm cho viện trưởng Tiết giáp ở phía trên bức tranh, làm cho tất cả mọi người đều nhìn thấy hắn ta, cũng có thể nghe rõ hắn ta nói:

“Hiện tại, ta là viện trưởng viện nghiên cứu Nguyệt Thực, tuyên bố với tất cả mọi người trong liên minh nhiệm vụ cấp bậc cao cấp, đặc thù nhất là nhiệm vụ thanh lý ô nhiễm đặc biệt.”

“Người có năng lực đứng ra bảo vệ dân chúng bị ô nhiễm.”

“Tên gọi nhiệm vụ: Lần thứ ba buông xuống.”

“Đẳng cấp nhiệm vụ: Cấp Diệt thế.”

“Thù lao nhiệm vụ: Văn minh và trật tự nhân loại kéo dài.”

Đây là một nhiệm vụ được tuyên bố một cách đặc biệt hơn so với những nhiệm vụ khác, khiến cho rất nhiều người rất khó mà ghi lại.

May có Trần Tinh phản ứng nhanh nhất, lập tức đi tới bảng trắng của phòng họp, cầm bút lông lên viết chữ với tốc độ cao.

“Chư vị, trong khoảng thời gian này, viện nghiên cứu Nguyệt Thực vẫn luôn bị nghiên cứu viên Nhất Đại cùng với câu lạc bộ Át bích tập kích, trên nhiều khía cạnh chúng tôi đã không thể tự lo nữa, cho nên, lần này, sợ là chúng ta không còn đủ nhân lực để đối kháng với lần buông xuống này.”

“…Ngừng.”

Hắn ta đột ngột hô một tiếng, người ẩn núp mũ đỏ dừng lại ngay lập tức.

Lúc này bức tranh đang đối diện với màn hình của giáo sư Bạch, lúc này có vẻ như ông ta vừa đi xuống tầng.

“Kế hoạch đã được đưa đến tay các người, lão Bạch.”

“Các người là một trong liên minh mười hai tường cao có thể chấp hành tổ chức kế hoạch này.”

“Tôi không thể thay Thanh Cảng đưa ra quyết định.”

“Cho nên, tôi chỉ tới để tuyên bố nhiệm vụ như vậy, cũng là nói cho các người đến làm quyết định này.”

Trong màn hình, bối cảnh sau lưng của giáo sư Bạch rất lộn xộn, để cho người khác không thấy rõ lắm có phải là vành mắt ông ta đã đỏ lên không.

Chẳng qua là trong lúc dồn dập như vậy, nghe được giọng nói lớn của ông ta: “Tôi vừa vào thang máy…”

“Tín hiệu không được tốt lắm đâu viện trưởng…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận