Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 442: Xâu người trên cành cây (2)

Người ngồi xe máy cũng hơi sửng sốt một lúc, sau đó cười nói: "Cậu hiểu như thế cũng không thành vấn đề."

Sau đó anh niềm nở gửi lời mời chào: "Chúng ta cùng nhau đi bắt nó nhé?"

Cả hai chú cháu đều sững sờ.

Người nọ có vẻ sợ bọn họ không hiểu, vừa cười vừa giải thích nói: "Chắc chắn rằng chúng ta đều bị ô nhiễm ở một mức độ nhất định trước khi lạc đường. Vì vậy, chúng ta phải tìm ra chuỗi logic của nó trước, mới có thể tìm được bản thể của nó, hơn nữa còn nghĩ ra biện pháp giải quyết nó."

"Cái bản thể của nguồn ô nhiễm mọi người cứ cho là con quỷ đó."

"Vừa rồi tôi đang đi tìm nó, nhưng đã ở đây đi vòng vo vài giờ. Cứ đi như vậy cũng không phải là một biện pháp."

"Cân nhắc đến việc càng nhiều người sức lực càng lớn, cho nên tôi muốn mời mọi người đến hỗ trợ."

Cả người thanh niên và chú của mình đã nổi da gà.

Nguồn ô nhiễm hay cái logic gì đó bọn họ một chút cũng nghe không hiểu, nhưng đêm hôm khuya khoắt trên đường gặp phải một thanh niên tà môn đã đáng sợ rồi, mà người đó lại nhiệt tình mời bọn họ cùng nhau đi tìm quỷ đả tường....

"Người này rất tà môn, mau lên xe."

Ông chú ngồi trên xe nhỏ giọng nhắc nhở một câu, đồng thời khởi động xe.

"Đừng bận tâm..."

Người trẻ tuổi cũng cảm thấy một loại kinh dị khó tả, nuốt nước miếng nói: "Chúng tôi đang vội, không có nhiều thời gian trò chuyện với anh. Tất cả mọi người đều ra đường kiếm sống, trên đường cũng gặp nhiều bằng hữu, nên chúng ta... lần sau kết thành bạn bè đi..."

Lựa lời nói xong, cậu ta nhảy lên xe, gắt gao đóng chặt cửa lại.

Không hiểu sao hai người chú cháu cảm thấy sợ hãi, tự nhiên không muốn nói thêm nữa, xe khởi động chậm rãi lái xe về phía trước.

Con đường quê này ban đầu rộng hai mét, hai bên dốc toàn cỏ chỉ đủ cho một chiếc xe tải chạy qua, nhưng hiện tại, cỏ hai bên đã mọc vào phía trong khiến con đường trở nên hẹp hơn rất nhiều. Phía trước là xe máy, xe tải sẽ khó vượt qua.

Người chú đã nhét sẵn khẩu súng vào tay người trẻ tuổi, hai tay nắm chặt tay lái, cố gắng vòng ra xa xe máy nhất có thể.

Nhưng mà, người đàn ông ngồi trên xe máy không hề tỏ ra tức giận khi thấy bọn tuyệt tình từ chối mình.

Anh vui lòng nhường sang một bên, chừa đủ chỗ để cho bọn họ đi qua.

Khi đi ngang qua, bọn họ thấy trên chiếc xe máy phía dưới, người đàn ông đang ngước nhìn họ với nụ cười thân thiện.

Một lớp mồ hôi lạnh túa ra.

Nhưng tốt xấu gì bọn họ cũng đã đi qua mà không bị sự cố gì, chiếc xe tải vẫn tiếp tục chạy dọc theo con đường phía trước.

Qua gương chiếu hậu, họ thấy nam thanh niên đứng đợi một lúc rồi điều khiển xe từ từ chạy tới, đuổi kịp từ phía sau.

Xe tải cố ý đẩy nhanh tốc độ, xe máy cũng không nhanh không chậm đi theo sau.

Xe tải cố ý giảm tốc độ, xe máy cũng chạy chậm lại, không vội vàng, luôn giữ khoảng cách.

"Tôi đi làm thịt anh ta..."

Người trẻ tuổi nắm chặt khẩu súng trên tay, nghiến răng nghiến lợi nhìn vào kính chiếu hậu,.

"Hồ nháo..."

Người chú ấn súng xuống: "Dù sao đó cũng là mạng người..."

"Mạng người cũng phải..."

“Nhưng đề phòng…”

Chú run rẩy nói: "Lỡ không phải là con người thì sao?"

Tất cả dũng khí đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi, co rụt đầu lại.

"Có thể anh ta thật sự bị lạc đường, trong lòng sợ hãi nên đi theo chúng ta..."

Chú cắn chặt khớp răng nói: "Đừng để ý đến anh ta nữa, cứ nhìn chằm chằm anh ta. Nếu anh ta đột nhiên đến gần chúng ta thì nói chuyện sau!"

Bởi vì trong lòng luôn có bóng ma, theo bản năng ông ta đạp chân ga, chiếc xe tải cũ kỹ chở đầy đủ các loại hàng hóa bắt đầu tăng tốc, chạy loạng choạng trên con đường mòn, bánh xe chạy qua những mảnh vụn dày đặc trên đường cỏ phát ra những âm thanh sột soạt.

Dưới ánh sáng nhàn nhạt của đèn pha, con đường dần trở nên mượt mà hơn, lái xe càng lúc càng nhanh.

"Hả? Chú, đó là cái gì?"

Lúc này tìm đường đi nhưng vẫn vòng quanh con đường cũ, lúc này phần lớn chú ý đều đặt lên người đi xe máy phía sau, trong vô thức cứ lái xe về phía trước, không ngờ lại đột nhiên đi đến một vùng đất trống rộng lớn.

"Ra rồi?"

Người chú cũng ngạc nhiên ngoài ý muốn, vội vàng nhấn ga, chiếc xe tải cuối cùng cũng lái ra khỏi con đường hoang vu um tùm.

Trong nháy mắt, một loại vui sướng như được tái sinh lại lần nữa nảy lên trong lòng.

Vui sướng ngẩng đầu lên, bọn họ bỗng nhiên nín thở, da đầu tê rần.

Đèn pha chiếu về phía trước, họ đến một bãi đất trống có một cái cây to lớn trước mặt.

Thân cây hai người ôm mới hết, cành rậm rạp, tán như mây.

Ngoài cành lá thấp lè tè, xung quanh cây còn có rất nhiều thứ kỳ lạ, một số xe phế thải chất thành đống, một số là ô tô, một số là xe ba gác, có xe bán tải, thậm chí có thể nhìn thấy một số xe đạp đổ nát.

Các phương tiện giao thông có tuổi đời khác nhau, chiếc cũ rỉ sét và chiếc mới trông như chưa được sử dụng lâu.

Chúng tạo thành một vòng tròn bất thường xung quanh cây.

Bắt mắt nhất vẫn là cành cây to đó, trên đó treo rất nhiều sợ dây thừng, một số là dây gai, một số là thắt lưng. Dưới sợi dây đó, treo rất nhiều người ăn mặc khác nhau, lặng lẽ... treo lủng lẳng như trái cây.

Có một ngọn gió thổi đến, cơ thể bọn họ nhẹ nhàng quay ra, để lộ một nửa khuôn mặt đã hư thối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận