Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1658: Đả kích khoảng cách xa (2)

Bên ngoài tường cao Thanh Cảng, ở giữa các điểm tụ tập lớn đang có một cỗ xe lửa U Linh khoan khoái chạy.

Không có sinh vật quỷ dị nào dám trực tiếp đi vào Thanh Cảng. Thế nhưng, số tinh thần quỷ dị buông xuống hiện thực cũng không ít, mà vừa lúc đó cũng lại buông xuống phía bên ngoài điểm tụ tập của Thanh Cảng. Mà lại, thời gian từ lúc buông xuống đến bây giờ, Thanh Cảng cần thời gian phản ứng, sau đó lại thảo luận. Vậy nên, cũng chưa làm biện pháp đối phó với những sinh vật quỷ dị này, chứ đừng nói là đả kích cùng thanh lý chúng nó.

Trong quá trình Nhị Hào và Bích Hổ trở lại Thanh Cảng đã tạo cho bọn nó một loại chấn nhiếp.

Nhưng vẫn có một số ít là vẫn bị bản năng thúc đẩy, chưa ý thức được nguy hiểm, vui vẻ lan truyền ô nhiễm.

Ví dụ như chiếc xe lửa U Linh kia.

Một loạt các xe lửa U Linh kia buông xuống.

Bên ngoài ước chừng có khoảng bảy đến mười thùng xe, toàn thân màu đen.

Phía trước thì hai chiếc đèn xe giống như con mắt màu đỏ, trên thân xe thì xuất hiện đầy các vết loang lổ rỉ sét của xe cũ.

Lấy mối liên hệ giữa sức mạnh tinh thần làm đường ray, đi dọc giữa các điểm tụ tập. Phàm là người bị hai ngọn đèn đỏ trước xe chiếu vào, đều sẽ bị ô nhiễm, mà khi số lượng người bị ô nhiễm đạt đến mức độ nhất định thì tàu hỏa sẽ sinh ra thêm một toa tàu.

Bên trong xe còn có tinh thần giống như U Linh, tràn đầy sự tra tấn, dán gò má tái nhợt lên cửa sổ xe.

Cứ người nào nhìn thấy U Linh, trong nội tâm sẽ tràn ngập cảm giác xúc động muốn leo lên xe lửa.

Xe lửa U Linh hành tẩu ở giữa hiện thực cùng vực sâu, không chịu sự ước thúc của không gian, lấy sức mạnh tinh thần làm động năng.

Lực lượng tinh thần tiêu hao càng lớn, tốc độ xe lửa sẽ càng nhanh.

Sau một phút, Lục Tân nghe Số Mười Bốn đang nheo đôi mắt nhỏ lại, nói tường tận về tư liệu của chiếc xe lửa U Linh kia.

Sau đó lại qua một phút đồng hồ, có tư liệu từ bộ phân tích thông tin do Hàn Băng và Thiết Thúy làm chủ quản truyền tới, chỉ là, báo cáo của Số Mười Bốn đầy đủ, chi tiết hơn. Tin tức mà Hàn Băng và Thiết Thúy phân tích ra lại chỉ là những chuỗi logic đại khái.

Cô ta chỉ báo cáo trọng tâm, những người bị đèn xe ở đầu xe lửa này nhắm vào sẽ bị ô nhiễm.

Mà mặc dù là thông tin cơ bản như này thôi, cũng được không biết bao nhiêu nhân viên tình báo lấy mạng để đổi lấy.

“Số Mười Bốn, chi bằng cậu đi phân tích thông tin giúp tổ phân tích thông tin đi…”

Lục Tân hơi cảm khái, quay lại nói với Số Mười Bốn một tiếng.

Số Mười Bốn lập tức ngẩn ngơ nói: ‘Tổ phân tích thông tin có nuôi cơm không?”

Lục Tân lắc đầu: “Đâu chỉ có thế, không chỉ bao ăn no, còn phát tiền lương, mỗi tháng hơn vạn.”

Số Mười Bốn hơi động tâm, con mắt phát sáng.

Mà tại thời khắc này, Lục Tân cũng không nói gì thêm.

Phỏng đoán một chút, sau đó nhìn chằm chằm vào xe lửa U Linh cách thành tường hơn 30 ki-lô-mét, xe lửa U Linh đang trùng kích ở một điểm tụ tập nào đó.

Thở dài một hơi, ngay sau đó, anh quay đầu dặn dò vị phó đội viên Bích Hổ này trông chừng các đội viên.

Mình thì ở trên nóc nhà cao, một bước bước ra ngoài, thân hình nhanh chóng rơi xuống.

Nhưng trong quá trình rơi xuống, thân hình của anh khẽ run lên, bỗng nhiên biến mất.

Dưới ánh trăng đỏ, một tia tinh thần kỳ dị chợt lóe lên rồi biến mất, giống như là cá nhanh chóng lướt qua trong dòng nước.

Đi dạo ăn uống...

Xe lửa U Linh lúc này còn đặc biệt vui vẻ, ô ô cười.

Hai con mắt đỏ bừng trên đầu xe cẩn thận nhìn chằm chằm mỗi một người ở trước mặt đang bối rối chạy trốn.

Ngay cả khi đám người đó đã bị ô nhiễm từ một nguồn khác, nó cũng không quan tâm.

Phàm là người bị nó nhìn chằm chằm, lập tức giống như là thất hồn lạc phách, đứng tại chỗ bất động.

Sau đó xe lửa U Linh tăng tốc độ đi dạo ăn uống, dùng một loại tốc độ khủng bố, trực tiếp đụng tới.

"Bùm!"

Khi nó va vào con người, con người cũng sẽ đột nhiên biến mất khỏi hiện thực.

Trong xe lại có thêm một "U Linh" tràn đầy hoảng sợ.

Loại tiệc buffet này vừa thỏa mãn phương thức ô nhiễm, lại càng làm cho nó vui vẻ, càng chạy càng nhanh.

Mọi người đều nhận ra sự khủng khiếp của nó rồi cố gắng trốn tránh nó.

Mà ánh mắt của nó thì tham lam nhìn những người hoảng loạn chạy trốn, vui vẻ như đi dạo siêu thị miễn phí, nhưng cũng vào lúc này, nó bỗng nhiên cảm giác được một loại xúc cảm kỳ dị, giống như bất thình lình bị một chậu nước lạnh bỗng nhiên tưới lên đầu.

Sau đó, đôi mắt của nó, hoặc nói là ánh đèn trước xe nhìn thấy một người đàn ông.

Một người dáng người đơn bạc, hai tay cất trong túi, đang đứng trên "đường ray" của mình, nhìn về phía mình.

Nghênh đón bộ dạng tăng tốc đi tới của mình, hắn chẳng những không có sợ hãi, ngược lại hướng mình cười cười.

Xe lửa U Linh nhất thời kinh hãi, trong lòng sinh ra kháng cự cực lớn.

Nhưng thân là tàu hỏa, nó cũng không thể trật bánh, bởi vậy chỉ có thể không khống chế được, thẳng tắp đâm về phía trước.

Chết đi...

Cũng không tính là bản năng sinh vật hoàn chỉnh, làm cho nó phẫn nộ.

Nếu không tránh được, vậy thì tăng tốc đâm vào, đem thứ không biết là cái gì này ô nhiễm đi.

Vì thế nó lăn bánh với tốc độ cực nhanh, tốc độ đã đạt tới K giây, giống như là mũi tên đang bay lượn trên mặt đất.

Hồng quang yêu dị đã chiếu bóng người đang đúc tay vào túi quần trên đường ray trước mắt vô cùng tươi đẹp.

Nhưng đến khi cả hai vừa chạm vào nhau, một bàn tay của người kia, từ trong túi móc ra, vươn bàn tay về phía mình.

"Bình."

Lực lượng khổng lồ, trong lúc đầu xe lửa va chạm với bàn tay này, trong nháy mắt bộc phát ở cả vùng hoang dã.

Thân xe khổng lồ của tàu hỏa U Linh đều bay lên trước khi va chạm mãnh liệt với đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận