Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 795: Có thể dùng pháo nổ xử lý thì xử lý bằng pháo nổ (2)

Những con quái vật kia đều bò lên từ Vực Sâu.

Bản năng của đám quái vật này bị những người ở gần đây hấp dẫn, chúng đang bò dần về phía họ.

Đó quả thật là một cơn ác mộng.

“Mọi người…”

Trần Tinh vẫn không nhịn được, nói ra điều khiến cô ta lo lắng nhất: “Mọi người đã phái bộ đội tinh nhuệ nhất đến đây, thậm chí còn phái ra nhiều người có năng lực như vậy, nếu vậy… Nếu vậy chẳng phải bây giờ Thanh Cảng đã biến thành một tòa thành trống sao?”

“Đúng là bây giờ Thanh Cảng đã biến thành một tòa thành trống.”

Bộ trưởng Thẩm liếc nhìn Trần Tinh, sắc mặt ông ta hơi hòa hoãn lại, nhỏ nhẹ nói: “Nhưng thành trống thì có sao?”

“Chúng ta phải tiêu diệt tất cả uy hiếp này ở ngoài bức tường thành.”

“Tôi…”

Nghe Bộ trưởng Thẩm nói, đột nhiên Trần Tinh không biết phải trả lời như thế nào.

Cô ta không chắc lúc này Bộ trưởng Thẩm làm vậy là đúng hay sai, nhưng trong lòng vẫn có một chút kích động.

“Làn sóng tinh thần hỗn loạn lần thứ hai đã sắp ập đến…”

“Dự tính bước tường điện đầu tiên đã không đủ sức ngăn căn, sắp vỡ rồi.”

“Đếm ngược…”

Cục diện trước mắt không cho phép Trần Tinh nói thêm điều gì nữa, xung quanh có nhân viên nghiên cứu cầm loa kêu gào.

Phía xa, làn sóng tinh thần hỗn loạn màu đỏ sậm lần thứ hai đã sắp bắt đầu tích tụ đủ sức mạnh.

Rõ ràng chỉ là sức mạnh tinh thần vô hình nhưng sau khi bị đè ép, va chạm chúng đã sinh ra một trường lực cực mạnh.

Nó bay là là trên mặt đất, rồi dần lan ra phía trước, áp lực càng lúc càng cao.

Lưới điện sáng ngời đã trở nên ảm đạm, không ít điện tử thiết bị dưới lòng đất không chịu nổi áp lực nổ ra vô số đốm lửa.

“Rầm…”

Cũng vào lúc này, đám quái vật tinh thần có tốc độ nhanh nhất đã vọt tới gần giới tuyến bằng vôi.

Phía trước làn sương mù đỏ sậm đang từ từ có một khuôn mặt ló ra, to như một tòa nhà sáu tầng.

Cả cơ thể như một thằng hề trong tay cầm một đống bóng bay.

Cho đến tận khi nó ra khỏi làn sương đỏ sậm, các chiến sĩ xung quanh mới phát hiện ra nó nhờ vào phóng xạ tinh thần nồng đậm xung quanh.

Đầu của thằng hề thật ra là một cái khinh khí cầu màu đỏ.

Còn những quả bóng bay nó cầm ngược lại là đầu của những người khác.

Một quả bóng bay đều là cái đầu của một người sống, trên mặt những người đó đều nở nụ cười quái dị.

Áp lực vô hình bao phủ phía trên đội quân.

Lúc tất cả nhân viên không nói gì, Bộ trưởng Thẩm đứng cạnh Trần Tinh đã mở cửa xe lấy bộ đàm ra.

Ông ta nhìn dòng chảy tinh thần hỗn loạn khổng lồ trước mắt và đám quái vật tinh thần im lặng bên trong làn sóng tinh thần kia, nhíu chặt mày.

Sau đó ông ta hít sâu một hơi, nói to: “Chuẩn bị pháo xung điện từ siêu tần.”

“Tít tít tít…”

Đằng sau hàng loạt xe tải đã tiếng vang tít tít nặng nề của máy móc.

Trong mỗi một chiếc xe tải đều có một khẩu pháo ống tròn dài chừng ba mét, đường kính bảy mươi xăng ti mét dựng thẳng lên.

Bởi vì quá nhiều xe tải, cho nên cũng có rất nhiều khẩu pháo ống tròn dài giống vậy.

Đến khi chúng đồng loạt xuất hiện, lập tức khiến cho người khác cảm nhận được một cảm giác thoải mái bị vì ép buộc kỳ lạ.

Tiếng động ồn ào nhưng lại theo quy tắc này khiến cho trái tim của Trần Tinh trở nên tê dại.

Sau đó Bộ trưởng Thẩm hít sâu một hơi, quát to: “Ba, hai, một…”

“Bắn ra!”

"Ầm ầm ầm !"

Đột nhiên, liên tục vang lên tiếng gầm rú đinh tai bao phủ tất cả khu vực xung quanh.

Từng cột sáng nóng bỏng lóa mắt to như quả bóng rổ được bắn ra từ bên trong khẩu pháo ống tròn kia.

Nhịp nhàng giống như mưa tên cùng lao ra.

Kèm theo đó là một khí thế và sức mạnh không thể ngăn cản lao thẳng về phía dòng chảy tinh thần hỗn loạn màu đỏ sậm cùng đám quái vật tinh thần kia.

Thằng hề to lớn đã bị một quả cầu lửa lao ra khỏi miệng pháo đâm thủng, trên ngực nó xuất hiện một cái lỗ to đùng.

Chùm bóng trong tay nó cũng bị pháo nổ mất một nửa.

Những khuôn mặt còn sót lại xuất hiện vẻ mặt hoảng sợ, có vẻ như đến tận bây giờ chúng vẫn không biết vì sao mình lại bị thương, có điều những khuôn mặt bay giữa không trung còn chưa kịp biểu lộ những vẻ mặt khác thì càng nhiều pháo sáng bao trùm lấy chúng.

Không chỉ đám quái vật tinh thần ở gần đây, mà ngay cả làm sóng tinh thần hỗn loạn màu đỏ sậm kia cũng bị pháo sáng lập tức xua đi, giống như cục tẩy lau đi màu sắc trên bầu trời, trong không khí xuất hiện những vệt sáng sủa.

Có vô số chiếc xe quân sự đồng loạt nổ tung thành từng cột sáng, đồng nghĩa với việc lau sạch toàn bộ khung cảnh đỏ sậm này.

Cùng lúc đó, Trần Tinh cảm giác mặt đất rung lắc dữ dội, màng nhĩ muốn nổ tung.

Nhưng cô ta vẫn có thể phát hiện ra một vài chi tiết khó có thể phân biệt trong loạt tiếng vang đinh tai nhức óc này.

Cô ta quay phắt đầu lại, đã nhìn thấy ở trên bầu trời phía xa có một vài quả tên lửa có đầu nhọn với cái đuôi thật dài bắn từ phía xa xôi tít tắp đến đây, nó giống như một thanh kiếm đâm sầm vào khu vực hoang dã đã bị làn sóng tinh thần hỗn loạn màu đỏ sậm bao trùm.

Ầm!

Lưới điện to lớn nổ tung ở phía xa, cơn địa chấn giống như đất lở núi sập.

Ngay sau đó, là từng quả từng quả cầu lửa nối liền bắn ra khỏi ống pháo, đồng thời nổ tung thành từng đợt pháo hoa.

Lúc này, cho dù là Trần Tinh cũng phải hít sâu một hơi, đứng ngây như phỗng.

“Cô biết không?”

Bộ trưởng Thẩm cúi đầu nhìn về phía Trần Tinh, trên khuôn mặt lạnh lùng của ông ta bỗng nhiên xuất hiện nụ cười nhẹ khó có thể nhận ra.

Ông ta hạ nhỏ giọng, nói thầm: “Mẹ kiếp, tôi đã muốn lén nổ thử mấy quả pháo từ lâu…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận