Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1465: Mắt nhìn thấu của mẹ (2)

Con mắt!

Sau khi mẹ mở sức mạnh, Lục Tân nhìn thấy vô số con mắt.

Bọn chúng lít nha lít nhít giống như bóng bay lơ lửng trong không khí ở khắp các nơi.

Cái to thì bằng cả cánh cửa sổ, cái nhỏ thì bé bằng hạt bụi.

Vô số con mắt màu đỏ máu xuất hiện khắp bên trong bên ngoài giáo đường.

Con mắt nào cũng đều có hơi thở lạnh giá dường như ngầm chậm rãi vận hành theo một quỹ tích thần bí nào đó.

Quan sát trận đại chiến giữa ông lão và cha từ những góc độ khác nhau.

Quan sát trấn nhỏ này và quan sát cả nhóm Lục Tân, em gái đeo ba lô nhỏ trốn ở góc giáo đường …

... Thậm chí, có con mắt xuất hiện ở trong cả hình ảnh do sức mạnh tinh thần của cha và ông lão đan xen với nhau tạo ra.

Lục Tân không tài nào hình dung ra được cảm giác có nhiều con mắt như vậy đồng thời xuất hiện bên cạnh mình.

Thậm chí anh còn bất giác lùi lại một bước, lông tơ toàn thân dựng đứng.

Anh đã từng thấy loại năng lực này...

Đó là lúc đối kháng với Bàn Đen ở thành phố trung tâm, bạn đồng hành cũ của Mê Tàng, một quái vật trong nhóm nhỏ Địa Ngục.

Đó là một người có năng lực con mắt quan sát, lúc đó đã gây ra cho anh rất nhiều phiền toái.

Nhưng tới tận giờ, Lục Tân mới biết, hóa ra năng lực của mẹ thực ra chính là dạng cao cấp hơn con mắt kia.

Mắt nhìn thấu.

Quan sát hết thảy quy luật và quỹ tích, bắt giữ tất cả nhược điểm và điểm mấu chốt.

Khi nhiều con mắt của mẹ xuất hiện như vậy, ngay cả ông lão kia cũng lập tức cảm thấy áp lực rất lớn.

Ngọn lửa đằng sau anh bỗng tối xuống, rõ ràng ngọn nến còn dài như vậy, nhưng ngọn lửa lại bắt đầu thu nhỏ.

Trong giáo đường bị tàn phá nặng nề, ánh sáng trở nên tối tăm hơn một chút.

Cha chớp thời cơ nâng cao sức mạnh, lần thứ hai gầm thét phát động tấn công ông lão…

Nhìn thấu không chỉ có thể phát hiện quy luật và quỹ tích của đối phương mà còn có thể làm đối phương suy yếu.

Dù sao, bất kể thứ gì mà bị người khác nhìn thấu hoàn toàn rồi thì sẽ mất một lượng nhất định cảm giác uy hiếp.

“Ôi, lý do thế nào lại đủ để khiến ông không tiếc tổn thương bản nguyên của mình hết lần này tới lần khác vậy?”

Mẹ nhìn thấy rõ có vẻ như sức mạnh cũng gây ra ảnh hưởng cực lớn với ông lão.

Đủ loại sức mạnh tinh thần gần như ngưng kết chảy loạn ở bên trong, mơ hồ vang lên một tiếng than tiếc.

Bỗng nhiên, trong những hình ảnh hư ảo mà trùng lặp, tất cả ông lão, bất luận là đang bị cha tra tấn hay đang đứng trước bàn thí nghiệm mổ ngực cha đồng loạt xoay người lại cùng một lúc, lẳng lặng nhìn về phía bên ngoài hình ảnh.

Cảnh tượng này có một loại sức mạnh kinh dị.

Giống như cầm một chiếc kính vạn hoa lên, phát hiện trong kính vạn hoa, vô số người giống nhau đang đồng thời nhìn mình.

Nhưng trong những hình ảnh kỳ lạ khiến người ta hoa mắt này, chỉ có một ông lão có động tác hơi khác những người khác, ông ta hơi quay đầu, bên người ông ta xuất hiện một quyển sách bìa da dê dày cao chừng nửa người, đồng thời tay phải lấy ra một cây bút.

Ông ta quay người rất nhanh như thể định viết gì đó vào sách.

“Ở chỗ đó...”

Giọng mẹ bỗng vang lên bên tai Lục Tân.

“Em gái...”

Cùng lúc đó, Lục Tân cũng hô lên, không cần mẹ nhắc nhở, anh cũng biết đây chính là thời điểm then chốt.

Anh vừa hô to vừa nhào về phía trước.

Em gái núp ở góc giáo đường cũng xông ra cùng một lúc.

Khoảnh khắc nắm bàn tay em gái, thân thể Lục Tân bỗng nhiên trở nên chính xác lại nhanh chóng lạ thường.

Trong tích tắc, anh đã nhào vào giữa dòng chảy tinh thần hỗn loạn.

Giữa những hình ảnh trùng lặp khiến người ta hoa mắt, anh tìm ra chính xác chỗ có ông lão đang định viết gì đó, sau đó tay trái bao phủ hạt màu đen rung lên kịch liệt chộp mạnh về phía tấm hình.

“Xoẹt...”

Tiếng thủy tinh cực kỳ mỏng giòn vỡ vụn vang lên, Lục Tân vồ một tay vào trong tấm hình.

Anh tóm được cổ của ông lão kia, dường như kéo một thế giới tới trước mặt mình.

“Thời khắc mấu chốt nhất chính là bây giờ…”

Lục Tân nhắc nhở chính mình, cắn chặt hàm răng, nhìn thật sâu về phía ông lão.

Đối mặt với năng lực cao cấp hơn của ông lão, anh phát hiện ra bất kể bản thân sử dụng năng lực gì cũng đều có thể bị ngăn cản, hoặc là bị lừa dối, bịp bợm, trong khi đây là cơ hội hiếm có nhất, cho nên anh không chút do dự, dự định sử dụng quyền năng bạo quân.

Trước đó anh đã từng dùng phương pháp này trực tiếp đè chết người cầm kiếm.

Nhưng lần này, anh không định thực sự đè chết ông lão này, cho nên anh chỉ thử nghiệm tác động.

Khi anh suy nghĩ vấn đề này, sức mạnh tinh thần bên người bắt đầu biến đổi nhanh chóng, dường như đan dệt tạo thành một hình ảnh kỳ dị. Chiếc bóng của Lục Tân nhanh chóng kéo dài, giãn về phía đằng sau anh, kéo dài tới một cung điện màu đen nào đó.

Trong cung điện, có một cái bóng màu đen ngồi xiêu vẹo.

Khi cái bóng màu đen nhìn về phía trước với thái độ có phần hài hước, mắt Lục Tân lập tức trở nên sâu thẳm.

Lạnh lùng, cao quý, ngang ngược, đó dường như không phải mắt anh.

“Thần phục...”

Lục Tân bỗng lên tiếng, giọng nói giống như hai âm thanh trùng vào nhau, một giọng bình tĩnh, một giọng điên cuồng:

“Nếu không sẽ hủy diệt ông...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận