Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1075: Mặt nạ sáu mắt (1)

“Là người có năng lực sao?”

“Không đúng, đây… Đây là kẻ biến thái thì có?”

“Cậu ta có năng lực gì thế?”

Lục Tân thình lình nổi giận không báo trước, trong nháy mắt đã dọa sợ toàn bộ những nhân viên vũ trang quanh đó.

Thoạt nhìn chẳng qua cũng chỉ là trong thời gian ngắn ngủi chưa đến mười giây, thế cục yếu mạnh hai bên đã bị nghịch chuyển, một Lục Tân ở trong mắt bọn họ vốn là tồn tại muốn giết là giết, hiện tại lại đang dùng vẻ mặt dính đầy máu tanh nhìn về phía bọn họ, ánh mắt kia làm cho bọn họ cảm giác được một luồng khí lạnh lẽo thấu xương bốc lên từ đáy lòng.

Mà đám người vốn dĩ thuộc về phe mạnh như bọn họ, trong nháy mắt đã chết đi vài người, thậm chí còn có một người bị bắn đến mức đầu cũng không còn nữa.

Bọn họ đã hoảng sợ lùi về phía sau vài bước, tránh ra một cái vòng lớn, run run nhìn Lục Tân.

Mà Lục Tân thì lại cau mày nhìn về phía bọn họ, trong lòng có một loại cảm giác bất mãn rất sâu sắc, cho dù giờ anh có hít một ngụm thuốc lá thật sâu, thì vẫn không thể nào áp chế được nỗi bất mãn bứt rứt cứ đang ngo ngoe trong lòng anh hiện tại xuống được, ngược lại anh lại càng ngày càng cảm thấy tức giận một cách khủng bố…

Bởi vì anh không hiểu nổi như này là như thế nào.

Rõ ràng bản thân anh đã nhẫn nhịn nhún nhường nhiều như thế, tại sao đến cuối cùng vẫn phải bước vào con đường chết?

“Ha hả, người có năng lực hệ Nhện?”

Cũng đúng lúc này, trên nóc xe cách đó không xa, có một giọng nói vang lên.

Là vị tổ trưởng Long mặc bộ đồ Đường màu trắng kia.

Anh ta phản ứng lại rất nhanh, vào thời điểm Lục Tân bắt đầu bóp cò súng nổ thật mạnh về phía nhân viên võ trang 40 tuổi kia cũng là lúc anh ta đã nhanh nhanh chóng lao lên đỉnh của chiếc xe được trang bị quân dụng kia, nếu như Lục Tân có nổ súng về phía anh ta, vậy thì anh ta sẽ có thể ngay lập tức trốn ra phía sau xe, bảo đảm an toàn của bản thân.

Dưới ánh mắt của người bình thường mà nói, thân thủ của anh ta đã được xem như cực kỳ tốt rồi.

Lúc này anh ta đang chậm rãi tháo kính râm trên mặt xuống, cười như không cười nhìn Lục Tân, nói:

“Giả dạng làm người thường, ở chỗ này chơi trò giả heo ăn thịt hổ với chúng tôi?”

Bất mãn ở trong lòng của Lục Tân trong nháy mắt lại như sắp tràn ra.

Giống như là đám lửa được rưới thêm dầu vậy, ngọn lửa trực tiếp bừng bừng cháy lớn lên, bên trong tròng trắng của đôi mắt anh, thậm chí còn có những hạt màu đen đang hơi hơi di chuyển.

Thế nhưng anh vẫn nhịn xuống, bởi vì có một số lời, anh không nói ra thì không thoải mái: “Cái gì gọi là giả heo ăn thịt hổ?”

Trên khuôn mặt của vị tổ trưởng Long mặc đồ Đường trắng kia cũng không có chút sợ hãi nào, anh ta cười nói:

“Người anh em, cậu rõ ràng là một người có năng lực, lại muốn giả dạng làm người thường, đây không phải giả heo ăn thịt hổ hay sao?”

Lục Tân nhíu mày, anh đè chặt lửa nóng trong lòng xuống, nỗ lực nói cho rõ ràng:

“Ở trước mặt của mấy người, tôi đã đưa ra thái độ lịch sự và nhường nhịn cao nhất mà một người có thể làm được rồi, nói thật khi mấy người lấy súng chĩa vào người tôi, sau đó lại lục soát người tôi, sau đó còn vứt con gà la hét của em gái tôi lên mặt đất giẫm đạp, tôi đã rất tức giận, nhưng tôi vẫn nhẫn nhịn……”

“Tôi chỉ đang nỗ lực làm những chuyện mà một người bình thường có thể làm nhất, ở trong mắt mấy người, sao tự dưng lại biến thành giả heo rồi?”

“Tôi không có biện pháp nào, chỉ có thể đánh trả, thế mà ở trong mắt mấy người, lại biến thành tôi cố ý muốn ăn thịt hổ?”

Vừa nói như thế, anh đã nhịn không được mà lắc lắc đầu, nói: “Mấy người có phải là quá không có đạo lý, không có logic rồi hay không?”

Nói dứt lời, ánh mắt anh thoáng nhìn đám lực lượng vũ trang đứng quanh đó một cái, trên khuôn mặt càng là vẻ căm giận: “Đặc biệt, mấy người còn mắng tôi là biến thái……”

“Đến tột cùng là ai không bình thường?”

“Cậu…”

Nghe Lục Tân tức giận bất bình nói như thế, vẻ mặt của vị tổ trưởng Long đang ngồi trên nóc xe kia có chút kỳ lạ.

Hơi hơi nghiêng đầu, anh ta nói: “Dường như cậu thực sự có chút tức giận nhỉ…”

“Nhìn dáng vẻ, cậu xác thực có chút không bình thường đấy…”
Vẻ mặt của Lục Tân trong nháy mắt trở nên có chút hờ hững.

Vị tổ trưởng Long kia bật cười lắc lắc đầu, nói: “Thấy năng lực của cậu cũng không tệ lắm, như vậy đi, tôi nhường một bước, cậu nói cho tôi biết cậu được thế lực nào phái đến đây, sau đó đồng ý với tôi cậu sẽ rời đi, rời đi thật xa nơi này, chúng ta đều không chọc phiền toái, được không?”

Lục Tân bình tĩnh nhìn về phía anh ta, chậm rãi nói: “Anh nói chọc phiền toái thì phải chọc phiền toái, nói không chọc thì là không chọc?”

Khi nói chuyện, anh đã chậm rãi đi về phía trước.

Mười ngón hơi hơi hoạt động một chút.

Lúc này đây, là thật sự tức giận, không thể không làm một trận ra trò.

“Ha hả, nhìn dáng vẻ của cậu thực sự là nhằm vào tôi mà tới nhỉ…”

Vị tổ trưởng Long kia thấy thế, cũng nở nụ cười.

Lúc vừa rồi khi nói chuyện cùng với Lục Tân, trong chiếc xe được quân trang kia, đã có người đưa cho anh ta một chiếc vali xách tay màu đen tuyền.

Anh ta đặt ở trước mặt, nhẹ nhàng xốc lên một cái, nhìn thấy Lục Tân đang bước đi về phía trước, anh ta cũng chỉ nhẹ nhàng lắc đầu, cười nói:

“Giả heo ăn thịt hổ quả thực là một kỹ xảo khiến cho người ta khó lòng phòng bị, nhưng lần này cậu ấy……”

“Tìm sai đối tượng rồi!”

Khi một chữ cuối cùng vừa thốt ra khỏi miệng anh ta, Lục Tân đã sắp chạy tới chỗ cách anh ta xấp xỉ ba bốn mét rồi, đang lo nghĩ xem nên giết anh ta tới mức nào thì được.

Em gái đi bên cạnh anh, nắm lấy tay anh.

Thế nhưng đôi mắt của cô vẫn dừng ở trên đám lực lượng vũ trang kia, để phòng ngừa bọn họ làm điều bất thường.

Còn vị tổ trưởng Long ngồi đằng kia, từ những động tác vừa rồi có thể nhìn ra được, anh ta hẳn là một người bình thường.

Nhưng không ngờ tới là, khi lời của vị tổ trưởng Long kia vừa dứt, anh ta bỗng nhiên lấy ra một thứ màu trắng từ trong bên trong vali xách tay, dường như thứ đó có mang hoa văn quỷ dị nào đó, anh ta nhanh chóng đặt thứ đó lên mặt mình, ngay sau đó, thân thể anh ta bỗng nhiên ngã về phía sau một cách kỳ lạ.

Bởi vì động tác quá kỳ lạ, đến mức thân thể của anh ta còn phát ra những âm thanh trúc trắc của tiếng xương khớp đứt đoạn, gãy rời.

Thế nhưng động tác của anh lại không chịu ảnh hưởng một chút xíu nào, trong nháy mắt đã chỉ về phía trước.

Trên hai tay đột nhiên xuất hiện một khẩu súng màu trắng với nòng súng ngắn, cùng với một cái dao găm màu đen.

Trong nháy mắt khi thân thể anh ta ngã về phía sau, anh đã bắn ra hai phát.

Một trước một sau, hai viên đạn đồng thời nhắm rất chuẩn mà phi về phía đôi mắt của Lục Tân, mà điểm hạ cánh hoàn toàn không chệch đi một phân nào.

Phát bắn chuẩn đến như vậy, cho dù có muốn né cũng không né cho kịp được.

“Viu viu !”

Nhưng Lục Tân vẫn chỉ hơi hơi lung lay cái đầu một chút thì đã tránh thoát khỏi hai viên đạn đó.

Ngay sau đó, thân thể anh hơi cong lại, trong nháy mắt đã vọt về phía trước.

Vốn là ở dưới thân xe, nhưng hình ảnh mờ nhòe của Mặt Trăng Đỏ vừa động, anh đã đột ngột xuất hiện ở đỉnh xe, vươn tay ra muốn bắt.

Ánh mắt anh gắt gao nhìn thẳng vào vị tổ trưởng Long kia, ánh mắt nhiều ít có chút kinh ngạc.

Người này vừa rồi còn như là một người bình thường, nhưng hiện giờ…

Hệ Nhện!

Anh ta rõ ràng vừa thi triển ra năng lực hệ Nhện mới có.

Thế nhưng những cái khác thì cũng thôi, với năng lực hệ Nhện mà nói…

Ai có thể lợi hại được như em gái chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận