Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1462: Bản chất của người trộm lửa (1)

“Ù ù ù...”

Khác với cuộc giao đấu giữa Lục Tân và ông lão.

Lục Tân và ông lão, dù cho đôi bên đều có liên quan đến nhiều sức mạnh ảo giác cao cấp nhưng cả hai vẫn có đặc điểm “người” cho nên khá giống đồng loại giao đấu. Còn cha trong cơn thịnh nộ thì giống một cơn thủy triều lạnh lẽo thấm vào xương tủy.

Lớp sóng trùng trùng điệp điệp xô tới trước người ông lão, va chạm với sức mạnh của ông lão.

Rắc rắc rắc...

Giống như một tấm kính pha lê bị đè lên, từng tấc từng tấc vang lên âm thanh giòn tan khi không chịu nổi áp lực, ánh nến bên cạnh ông lão bị chiết xạ thành những màu sắc rực rỡ kỳ dị, gió lạnh tràn ngập trong từng tấc không gian của giáo đường.

Cha huy động sức mạnh toàn thân tấn công lần đần tiên, ông lão không hề nhúc nhích.

Tuy nhiên, có vẻ như cha cũng đã chuẩn bị kỹ càng, cha gầm lên giận dữ, chiếc bóng màu đen phun trào một lượng lớn sức mạnh dị thường.

Những sức mạnh này củng cố thêm cho sức mạnh sợ hãi, hình thành trạng thái chồng lên nhau lao về phía ông lão.

“Rắc rắc rắc...”

Thế nhưng nó vẫn bị bức chắn tinh thần do ông lão tạo ra ngăn lại. Bức chắn tinh thần êm dịu nhưng ổn định lạ thường, dường như không gì có thể phá nổi nó. Chiếc bóng mạnh mẽ mang theo sức mạnh lạnh lẽo như một cơn thủy triều xô tới nhưng bức vách chỉ lẳng lặng đứng yên đó, không lùi nửa bước, cũng không thay đổi chút nào. Ngay cả ánh nến đằng sau bức chắn cũng không hề bị ảnh hưởng mảy may.

Đây đúng là tình thế khiến người ta tuyệt vọng.

Nhưng rõ ràng cha đã chuẩn bị rất lâu cho thời khắc này.

Tiếng gào của cha vang vọng quanh quẩn trong giáo đường khiến màng nhĩ người ta rung lên đau nhức.

Từng tầng từng tầng sức mạnh lớn hơn nữa xuất hiện bên trong chiếc bóng màu đen, liên tục chồng lên tạo thành cấp độ mạnh hơn.

Thể tinh thần thu hoạch được ở thành phố Hắc Trảo.

Quân đoàn Địa ngục thôn tính được ở thành phố Hỏa Chủng.

Thể tinh thần của người thi hành dùng để chuyển hóa sợ hãi thu được ở ngoài thành phố Thanh Cảng...

Đó là toàn bộ những thứ cha góp nhặt được từ trước tới nay, là vốn riêng thực sự của cha.

Lúc đối kháng với người cầm kiếm, cha vẫn chưa dốc toàn bộ vốn liếng ra hết, dù sao Lục Tân cũng giải quyết chuyện đó khá nhanh.

Tới tận hôm nay, cha mới không chút do dự dốc toàn bộ vốn liếng ra, liều mạng xông lên.

Trong giáo đường nho nhỏ, vô số những chiếc bóng hư ảo xông lên như ở chiến trường.

“Ù ù ù...”

Dưới vực sâu, đám người vẫn ngoan ngoãn xếp hàng chờ cả nhà Lục Tân tới, họ mở mắt ra.

Bọn chúng nhìn về phía một hồ nước đen ngòm ở đằng trước bỗng nhiên bùng lên sức mạnh tinh thần khổng lồ.

Trong màn sương đen đó rõ ràng có một loại sức mạnh hết sức to lớn.

Lúc là nỗi sợ hãi thuần túy lan tràn, khi thì là một đại quân thể tinh thần hình người xếp thành hàng.

Tất cả không sợ hãi cái chết hay bị chôn vùi xông lên đánh về phía trung tâm của bóng tối.

Ở trung tâm của bóng tối có một đám ánh nến mong manh đang lặng lẽ cháy.

Không sáng lắm.

Nhưng dưới sự tấn công của những sức mạnh khổng lồ kia, chúng vẫn duy trì sự ổn định của mình.

“Ôi...”

Đối mặt với sự tấn công gần như điên cuồng của cha, ông lão dường như than thở.

Ánh mắt của ông lão kín đáo liếc nhìn những ngọn nến sau lưng, ông lão cảm giác được những ngọn lửa này cũng bắt đầu chịu ảnh hưởng do sự tấn công mạnh mẽ của cha. Ông lão khẽ thở dài, ánh mắt trở nên kiên định, dường như đã đưa ra một quyết định quan trọng.

“Vù!”

Ông lão bỗng quay đầu, lạnh lùng nhìn về phía cha.

Cho dù cha đang điên cuồng tấn công ông lão nhưng khi nhìn thấy ánh mắt này của đối phương, cha cũng hơi lùi bước.

Giây tiếp theo, bức chắn tinh thần trước người ông lão bỗng “vù” một tiếng, chủ động vỡ vụn.

Ngay cả thân thể của ông lão cũng trở nên mờ ảo, tiếng trang sách sột soạt lật qua lật lại vang lên trong cơ thể của ông lão.

Ngay sau đó, một tia sáng chói mắt khó có thể tưởng tượng nổi bỗng bùng lên trong cơ thể của ông lão, tạo thành một xúc tu khổng lồ xé toạc bộ ngực của ông ta, tạo ra những gợn sóng dồn dập trong không khí, mạnh mẽ lao về phía cái bóng của cha.

“Ù ù...”

Toàn bộ mọi người trong trấn nhỏ bỗng rơi vào trạng thái đầu óc trống rỗng trong thoáng chốc.

Giống như thể toàn bộ sức mạnh tinh thần bỗng bị nhấn nút tạm dừng, hình thành nên khoảnh khắc trống rỗng.

Thế giới vực sâu, tất cả những người đang ẩn náu kinh hoàng ôm nhau, run lẩy bẩy.

Mắt họ trợn tròn hết cỡ nhìn về phía màn đêm tối tăm trước mặt, một chiếc bóng màu trắng kéo dài ra thành một chiếc xúc tu lớn.

“Ù ù...”

Giờ khắc này, sức mạnh của cha bị sức mạnh tinh thần của ông lão tấn công phải liên tục lùi về sau.

Nhưng cha phát ra tiếng gào thét trước nay chưa từng có. Trước sự tấn công của sức mạnh rõ ràng có phần khắc chế và mạnh hơn cha, cha vẫn không chịu lùi lại mà bùng phát dũng khí mạnh mẽ chưa từng có, nghênh đón, đan vào với nhau.

Chém giết, chôn vùi...

“Tìm được rồi...”

Đúng lúc này, con ngươi không ngừng biến đổi, hơn nữa còn kéo giãn ra của mẹ bỗng co lại, hợp lại thành một.

Hình như cuối cùng mẹ cũng nhìn thấy gì đó, cơ thể bỗng run mạnh, xuất hiện những bóng chồng.

Một giây sau, những chiếc bóng này xuất hiện trong khắp giáo đường, giăng kín không một kẽ hở.

Động tác đều nhịp, bàn tay rút ra khỏi chiếc túi nhỏ màu trắng.

Trong lòng bàn tay mỗi chiếc bóng bất ngờ cầm một cây kéo cắt chiếc xúc tu đâm ra từ người ông lão.

Dưới sức mạnh đan xen, cắt đứt logic sức mạnh.

Nhưng, đây chỉ là đòn đánh yểm hộ.

Đòn quan trọng là trong cảnh tượng lít nha lít nhít những bóng người làm người ta hoa mắt này, bóng mẹ tiếp cận sau lưng ông cụ.

Nhưng mẹ không hề có ý định lấy chiếc rương màu đen, trái lại, mẹ đưa kéo về phía những ngọn nến.

“Rắc rắc rắc...”

Khi âm thanh giòn tan vang lên, ngọn nến bỗng bị dập tắt mất bốn, năm cây.

Ánh sáng trong giáo đường hơi tối xuống, sức mạnh của ông lão cũng giảm xuống.

Cha cười to ha ha, chớp thời cơ nhào tới, thôn tính sức mạnh tinh thần của ông lão.

Giữa cảnh sức mạnh tinh thần đan cài hỗn loạn, bóng ông lão bỗng xuất hiện bên cạnh mẹ.

Sột soạt...

Cùng với tiếng lật sách vang lên rõ ràng, bên cạnh ông lão bỗng nhiên xuất hiện một quyển sách dày cộp.

Trang bìa dường như được làm bằng da dê có lớp lông tơ dày.

Quyển sách không ngừng lật giở, có thể nhìn thấy bên trong có lít nha lít nhít những con chữ khó hiểu.

Chỉ nhìn lướt qua thôi, những con chữ này đã ngập tràn trong đầu, chiếm cứ tâm trí, gạt hết tất cả những thứ khác ra.

Một giây sau, ông lão xoay người, trong tay cầm một cây bút máy màu vàng kim, ngòi bút sáng lóa mắt.

Ông lão viết nhanh một dòng vào quyển sách da cừu:

“Không thể nhìn trộm vận mệnh.”

Ù...

Sức mạnh tinh thần kỳ lạ bỗng chốc lan tràn, tất cả những chiếc bóng của mẹ đồng loạt che mắt lại, những chiếc bóng lần lượt biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận