Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 84: Nguồn lây nhiễm đặc biệt – 072

Nhìn thấy Trần Tinh rất coi trọng chuyện này, Lục Tân tự nhiên cũng phải để ý tới.

Khi người lãnh đạo đang vội, bản thân không thể không vội.

Hơn nữa, mặc dù anh luôn muốn làm tốt cả hai công việc, nhưng khi Trần Tinh đã yêu cầu rõ mình xin nghỉ phép ở công ty kinh doanh, thì bản thân cũng chỉ phải theo, suy cho cùng xét theo tiền lương, khác biệt giữa năm ngàn tệ lương cơ bản và một ngàn tệ cũng khá rõ ràng...

Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng hôm sau khi đến trước mặt giám đốc xin nghỉ phép, trong lòng vẫn không khỏi có chút hối lỗi, dù sao thì bản thân Lục Tân cũng biết rằng dự án mà anh hiện đang phụ trách mới bước đầu đi đúng hướng rồi, vẫn còn rất nhiều việc phải làm, xin nghỉ phép vào lúc này, ít nhiều có chút hiềm nghi bỏ rơi ông chủ, có nói bao nhiêu cũng vô ích nên thử thăm dò: "Giám đốc, em muốn xin nghỉ phép... "

"Xin nghỉ phép?"

Giám đốc đầu tiên là hơi sửng sốt, sau đó mặt lộ vẻ vui mừng: "Bao lâu?"

"Sẽ không lâu..."

Lục Tân né tránh ánh mắt của giám đốc và nói ra câu trả lời mà anh đã nghĩ xong từ trước: "Em gái em bị bệnh, gần đây em phải chăm sóc cho con bé..."

Cô em gái đang treo trên đèn chùm đột nhiên lộ ra vẻ ngạc nhiên:

Giám đốc nghe xong, mặt lộ ra vẻ xúc động, nói không ngớt lời: "Không thành vấn đề, không thành vấn đề, chăm sóc em gái vẫn là quan trọng hơn."

Lục Tân không ngờ giám đốc lại thấu tình đạt lý như vậy, bận cũng bảo đảm rằng: "Giám đốc yên tâm, khi nào em gái khỏe lại em sẽ quay lại làm việc!"

Giám đốc xua tay lia lịa: "Không cần gấp, không cần gấp..."

Vừa nói vừa cười, miệng không khép lại được: "Công ty chúng ta là quản lý nhân bản... Tôi phê cho cậu thêm mấy ngày!"

Cứ như vậy, Lục Tân xin nghỉ phép được một tuần gần như không tốn chút sức lực nào, sau đó xách ba lô rời công ty dưới sự ân cần tiễn đưa của giám đốc, cho đến khi bản thân đã đi rất xa, anh vẫn có thể nhìn thấy giám đốc đứng ở cửa cầu thang kiễng chân nhìn mình.

Điều này làm cho Lục Tân cảm thấy có chút xúc động, xem ra giám đốc vẫn rất quyến luyến mình...

Lúc bận nhất mình xin nghỉ phép, dù không muốn nhưng vẫn không chút do dự phê duyệt cho mình, thậm chí còn không hỏi thêm.

Một công ty nhân bản như vậy là rất hiếm trong thời đại này.

Anh quyết định sẽ mau sớm trở lại làm việc ngay sau khi kết thúc cuộc điều tra trong thành phố như một sự đáp đền đối với giám đốc.

Sau khi xin nghỉ phép, Lục Tân chào đón thời gian nhàn rỗi hiếm hoi.

Hiện giờ Trần Tinh đã sắp xếp một cuộc điều tra chuyên sâu mấy thành phố vệ tinh xung quanh, có thể nhìn ra được sự căng thẳng hiếm thấy ở sở cảnh vệ. Ngay cả trên đường phố, cũng có thể thường xuyên nhìn thấy từng đội mặc đồng phục cảnh sát, hoặc là bà bác tinh thần mang chiếc băng đeo tay màu đỏ dẫn dắt mọi người vào khu chung cư này đến khu chung cư khác, trên tay cầm một bảng danh sách ký tên và đôi khi còn mang theo mấy bó cải xanh hoặc lạp xưởng.

Chỉ riêng trên đường phố cũng có rất nhiều cảnh sát đang kiểm tra nồng độ cồn...

Điều này làm thay đổi diện mạo thành phố một cách đột ngột, ngay cả các bà chị vừa bồng con vừa bán bản gốc phim sex cũng ít đi nhiều.

Trong khoảng thời gian này, Lục Tân ở luôn trên tầng bốn, nơi trước đây được dùng để huấn luyện.

Theo lời Hàn Băng, đây được gọi là đợi lệnh bất cứ lúc nào.

Điều tra chuyên sâu thực sự là một công việc vô cùng rườm rà và khối lượng công việc nhiều vô kể. Đừng nói là các thành viên của đội đặc nhiệm như Lục Tân, cho dù là nhóm điều tra đặc biệt trực thuộc Bộ Tư Lệnh cũng bận bịu vô cùng. Vì vậy, những cuộc điều tra này thường do nhóm điều tra làm nòng cốt, sau đó phát động ra cảnh sát viên ở sở cảnh vệ ở các thành phố vệ tinh và các bác ở văn phòng dân phố tiến hành điều tra từng khu vực.

Nhóm điều tra phụ trách xác định xem có dấu vết của các nguồn lây nhiễm hay không.

Còn các thành viên của đội đặc nhiệm như Lục Tân sẽ gấp rút xử lý kịp thời khi nguồn lây nhiễm thực sự xuất hiện.

Thậm chí, cũng sẽ có một số nguồn lây nhiễm, trong những trường hợp nhất định, nhóm điều tra sẽ tự giải quyết.

"Mục đích chính của công tác điều tra chuyên sâu là xử lý gọn ghẽ những mối nguy tiềm ẩn, cho dù không có ảnh hưởng từ những người có năng lực bên ngoài thành phố lần này, chúng ta cũng sẽ thực hiện những công việc tương tự tùy từng thời điểm. Và trong thành phố này, trên thực tế có không ít nguồn lây nhiễm tiềm tàng vẫn luôn trong tầm kiểm soát của chúng ta, vậy nên đồng chí không cần gấp gáp, chúng ta chỉ cần ở đây chờ thông báo từ Bộ Tư Lệnh là được..."

Hàn Băng dường như cũng nhìn thấy vẻ khẩn trương của Lục Tân nên nói: "Có thể sẽ còn nhiều vụ việc tương tự như vậy trong tương lai."

Lục Tân gật đầu, biểu thị rằng anh đã hiểu.

Nhưng sau khi nghĩ lại, anh cảm thấy thay vì ở đây chờ đợi, tốt hơn là nên đẩy nhanh bồi dưỡng kiến thức chuyên môn.

Vì vậy anh cũng đặt lòng mình xuống và tiếp tục nghiên cứu tài liệu.

Dù sao thì ở đây cũng rất thoải mái, không chỉ được cung cấp cà phê không giới hạn mà còn được phục vụ ba bữa một ngày.

Bữa sáng thường là cháo trắng và trứng luộc, và đôi khi là bánh kếp được chiên giòn.

Buổi trưa thường là cơm hộp gồm ba món rau và một món thịt, món thịt có khi là đùi gà, có khi là móng heo.

Buổi tối phong cách cũng khác mọi ngày, thông thường đều là nữ cảnh sát trẻ trực tiếp mang đến cho mình. Có lần Lục Tân được ăn một tô mì ruột già, có lần là cơm thịt heo xé phay cá, thậm chí có lần còn được ăn một hộp gà chiên... Lại còn có thứ như vậy?

Cuộc sống như thế này quả thực là điều mà anh chưa bao giờ dám tưởng tượng trước đây.

Chỉ cần chờ đợi và không làm gì như thế này, còn được cung cấp bữa ăn ngon như vậy...

... Vả lại, tiền ăn hàng ngày thậm chí lên đến hai trăm tệ?

... Đãi ngộ tốt đến mức khiến Lục Tân đều cảm hơi hổ thẹn.

Cũng may, cuộc sống như vậy cuối cùng đã có chuyển biến vào ngày thứ ba.

Đèn đỏ trên tai nghe nhấp nháy, Lục Tân phản ứng kịp, vội vàng đeo lên tai.

"Đồng chí, có một chuyện cần anh xử lý!"

Giọng Hàn Băng vang lên: “Nguồn nghi nhiễm đặc biệt – 072

Địa điểm: Khu C khu chung cư hầm mỏ phía bắc Thành phố vệ tinh 2

Cấp mục tiêu: Nghi nhiễm cấp C .

Mức độ lây nhiễm: Chưa có dữ liệu.

Mức độ đe dọa: Trung bình.

Đặc điểm: Trung chung cư C, cảm giác sợ hãi từ những nguồn không xác định đã bao trùm khu vực xung quanh và có xu hướng ngày càng lan rộng.”

Khi giọng nói của Hàn Băng vang lên, Lục Tân đã đứng dậy và đi đến phòng bên cạnh.

Tại đây, trong khi nghe Hàn Băng kể chi tiết, anh đã thay trang phục hành động được gửi đến từ thành phố chính.

Mười phút sau, anh đi xuống lầu, đi thang máy đến sảnh phòng khách tầng một. Lúc này ngoài cửa đã có một chiếc xe jeep đợi sẵn, hiện tại Lục Tân đã quen với công việc nên đi thẳng tới xe jeep và leo lên xe dưới sự dẫn dắt của nhân viên.

Lúc này, trong băng tần, Hàn Băng đang trình bày về vụ việc nguồn nghi nhiễm: “Căn nguyên của vụ việc là do có một cư dân trong khu chung cư hầm mỏ báo án, cho rằng có người đang theo dõi cô ấy, rõ ràng là có ý đồ xấu. Sau khi cảnh sát đến, tiến hành thẩm vấn các đối tượng bị tình nghi thì phát hiện đối phương cũng là cư dân ở khu chung cư hầm mỏ, chỉ giao nhau với người báo án ở ngã tư, sau đó đi thẳng về nhà.”

"Tức là, không hề tồn tại cái gọi là theo dõi thực sự, mà chỉ là ảo tưởng của người báo án."

"Ban đầu cho rằng đó chỉ là một sự hiểu lầm do căng thẳng quá mức gây ra, nhưng trong quá trình thẩm vấn, cảnh sát đã phát hiện ra một số chỗ kỳ lạ."

"Toàn bộ khu chung cư hầm mỏ, không chỉ cô gái đã báo án này, mà cả những nghi phạm bị thẩm vấn, thậm chí cả những cư dân trong toàn bộ khu chung cư, đều ở trong trạng thái căng thẳng, luôn luôn sợ hãi không thể giải thích được, và thậm chí còn sản sinh ra ảo giác... "

"Họ ở khe cửa, sau rèm cửa sổ, nhìn chằm chằm vào tất cả mọi người bằng ánh mắt hoài nghi."

"Chỉ trong hai, ba ngày này, đã có hai cư dân trong khu chung cư vì căng thẳng quá mức mà vì một sự việc nhỏ đã dẫn đến cãi vã, sau đó chuyển biến thành cuộc ẩu đả, cuối cùng động đến dao, kết quả một người bị giết và người còn lại được đưa đi cải tạo."

"Có người vì nghi ngờ trong nước có độc mà điên cuồng uống rượu..."

"Có hộ nuôi rất nhiều chó mèo vì hoài nghi chó mèo âm mưu hại mình mà không dám về nhà..."

"Hiện tượng bất thường này đã được sở cảnh vệ báo lên trên sau khi phân tích. Vì vậy, nhóm điều tra đã can thiệp..."

"Trong quá trình điều tra đã có thể xác định sơ bộ là có hiện tượng lây nhiễm tinh thần, chỉ là quá trình điều tra lại gặp trở ngại!"

Lục Tân thấp giọng hỏi: "Trở ngại gì?"

Hàn Băng trả lời: "Họ không thể tiến hành công tác điều tra vì sợ hãi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận