Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 457: Lặng lẽ quan sát (2)

“Vù vù vù …”

Những chiếc xe tải lớn lần lượt chạy lên đường.

Lục Tân ngồi ở ghế phụ, Tiểu Chu trở lại ghế dài đằng sau tựa lưng.

Những người chạy nơi hoang dã thường có hai tài xế một xe, dễ dàng đổi người lái bất cứ lúc nào.

Nếu không phải vì những nguy hiểm trong vùng hoang dã, họ thậm chí có thể một người nghỉ ngơi và một người lái xe, đi đường suốt 24 tiếng.

“Còn chưa tới một nghìn ki-lô-mét nữa là đến thành phố trung tâm.”

Lục Tân tính toán trong lòng: “Nếu dùng xe máy thì sẽ nhanh hơn xe tải, nhưng cần tìm dầu tìm nước, bữa ăn cũng rất phiền phức. Một đoàn xe như vậy vốn chuyên dùng làm xe tải tiếp thêm nhiên liệu, phía trước còn có người dò đường, vô hình trung tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Thế nên tổng thời gian cần cho cả hai gần như nhau... “Việc nhờ vả cá nhân này sẽ không ảnh hưởng nhiều đến hành trình của tôi ..”

“Tôi vẫn có thể đến thăm họ hàng ở thành phố trung tâm đúng giờ …”

“Đối với vấn đề của người đầu xe, tranh thủ trên đường quan sát kỹ một tí, nếu có thể tìm thấy vấn đề của cô ấy rốt cuộc ở đâu thì là tốt nhất, nếu thực sự không tìm được gì, tiết kiệm dầu, thức ăn, nước uống dọc đường, mình vẫn kiếm được tiền….”

Nghĩ như vậy, trên mặt Lục Tân không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.

Giữa trưa, xe không dừng lại, chỉ có Lão Chu và Tiểu Chu đổi chỗ cho nhau, sau đó lấy ra một cái bánh thô trộn với bột ngô, ăn kèm với dưa muối cà rốt, ba người chia nhau rồi ăn trên xe. Đoàn xe của bọn họ đã quen tranh thủ ban ngày chạy nhiều hơn, cho nên buổi trưa cũng không có nghỉ ngơi, buổi tối sẽ không ham mà tìm một chỗ cắm trại trước.

Cũng chính vì thói quen này mà một số người nhân lúc cắm trại nghỉ ngơi, vào các thôn lân cận tìm kiếm.

Tất nhiên, đây là trong trường hợp đoàn xe khá quy củ nghiêm ngặt.

Đoàn xe cứ như vậy đi khắp mọi nẻo đường, đoàn kỵ sĩ cũng thỉnh thoảng xuất hiện, cướp bóc đồ đạc của mọi người cũng không phải là không có.

Xuất phát lúc 7 giờ sáng, không nghỉ giữa đường, chạy xe đến tầm 3 đến 4 giờ chiều, xe phía trước đã tìm được điểm cắm trại mới, sau đó xe máy phóng qua lại nhắc nhở mấy lão tài xế này lần lượt vào trại.

Những người trong đoàn xe bận rộn theo cách riêng của họ, người truyền tin tức, kiểm tra mặt đất, bố trí tuần tra, bí mật canh gác,...

Chú cháu lão Chu cũng đang bận rộn, một người lái xe, một người lại nhìn bản đồ, tính xem có nơi nào có thể vơ vét.

Thực ra, Lục Tân cũng rất muốn tham gia công việc tìm kiếm khiến người khác ao ước này, nhưng anh đã kiềm chế bản thân.

Mỗi người đều có nhiệm vụ riêng của mình, và nhiệm vụ của anh bây giờ là ...

Quan sát người đầu xe!

Lúc người đầu xe chân dài đang hướng dẫn từng chiếc xe tải đậu vào khu vực quy định, Lục Tân yên lặng bí mật quan sát.

Khi người đầu xe bắt đầu phân phối tuần tra, bí mật canh gác, Lục Tân cũng yên lặng quan sát.

Khi hai tài xế đánh nhau tranh giành xe bán tải công cộng, đầu xe lao về phía trước rồi dùng một cước đá hai người, Lục Tân cũng lặng lẽ quan sát.

Người quản lý bắt được một con thỏ hoang, nướng chín vàng, vừa ăn thịt vừa uống rượu, Lục Tân vẫn lặng lẽ quan sát và nuốt nước bọt.

Khi người quản lý đi tiểu đằng sau cái cây, Lục Tân…..

Lần này Lục Tân không có nhìn, thật sự không có!

“Chú à, dáng vẻ của anh Lục bây giờ trông như thế này có bình thường không?”

Trong khi Lục Tân đang làm công việc quan sát của chính mình, bên cạnh chiếc xe tải, Lão Chu và Tiểu Chu vừa bắt đầu chuẩn bị bữa tối vừa nhìn trộm.

Nhìn thấy dáng vẻ tập trung và nghiêm túc của Lục Tân, bọn họ không dám lớn tiếng. “Bình thường….”

Trong lòng Lão Chu hơi chột dạ: “Có lẽ đây là dáng vẻ chuyên nghiệp của người ta….”

Tiểu Chu lẩm bẩm: “Nhưng sao cháu cứ cảm thấy anh ta có chút thèm khát cơ thể của đầu xe?”

“Có sao?”

“Có ạ, chú xem anh ta cứ nhìn chằm chằm người quản lý, lúc nãy còn nuốt nước bọt….”

“Suỵt, dù là thèm khát hay trị bệnh, thật ra đều có lợi cho chúng ta”

So với bữa sáng và bữa trưa, bữa tối rõ ràng thịnh soạn hơn.

Mấy lão tài xế đều để rất nhiều đồ ăn trên xe.

Có thịt muối tự chế biến, trứng muối, bánh mì cỡ bự,… Ngoài ra còn có nhiều lá bắp cải phơi khô, cà rốt ngâm chua, bún,… tất cả đều được bảo quản tốt, không dễ bị hư hỏng. Buổi tối mở to lửa, đun liu riu trong nồi như vậy, chín tới là có thể ăn được rồi. Nếu bánh khô, chỉ cần bỏ trên chảo, một lúc sau bánh sẽ mềm.

Tuy đồ không ngon lắm, nhưng hơi bốc lên nghi ngút, mùi vẫn rất thơm.

“Người phụ nữ đổi đầu, ghi chép quan sát…”

Thấy bữa tối đã gần chuẩn bị xong, Lục Tân ngồi trên xe và ghi lại kết quả quan sát trong ngày.

“Vào ban ngày, mọi việc vẫn diễn ra như bình thường, mạnh mẽ vang dội, chỉ huy đúng mực ...”

“Chửi mắng cũng cay nghiệt lắm…”

“Nghi ngờ rằng cô ta vẫn chưa từ bỏ lòng tham đối với tôi, hôm nay lúc nhìn thấy, cô ả hung dữ lườm tôi…. “

“Đêm nay chú ý bảo vệ bản thân, quan sát viên thứ cấp tiếp tục quan sát…..”
Bạn cần đăng nhập để bình luận