Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 184: Không thể chạy thoát (1)

Lúc trước Bạch Hổ cũng đã từng phân tích qua, những người này nếu như dám trốn ở đây thì có khả năng sẽ thông đồng cùng với lực lượng bảo vệ của con phố này.

Cho nên, mặc dù hôm nay biện pháp ổn thỏa nhất có lẽ là kết hợp với lực lượng bảo vệ ở chỗ này rồi phối hợp với bọn họ để bắt người, nhưng vẫn nên đề phòng trường hợp lực lượng bảo vệ ở đây âm thầm che giấu những người kia mà bắt Lục Tân và Bạch Hổ lại thì sẽ tốt hơn.

“Này, bên kia có thể kéo đến ba người có năng lực đấy...”

Bạch Hổ nghe được lời của Lục Tân thì không kiềm chế được mà hơi hoảng hốt, vội vàng kêu lên.

Nhưng mà không đợi cho Bạch Hổ nói xong thì Lục Tân đã giống như một con báo vậy, vèo một cái đã nhảy ra khỏi cửa sổ đuổi theo người đàn ông mặc âu phục màu đỏ kia, bỏ Bạch Hổ ở lại chỉ biết liên tục lắc đầu: “Ai dà, tiểu đội trưởng này tiến vào trạng thái cũng nhanh quá mức rồi...”

Vừa nói, gã vừa tức giận chỉ tay vào những người khác trong phòng và hét lên: “Đừng có nhúc nhích, tôi sẽ giết chết các người đấy!”

“Người anh em à, anh nghĩ với tình huống này tôi còn có can đảm để ra tay nữa sao?”

Không có ai trả lời lại người đàn ông đó cả, người đàn ông có vẻ thô kệch kia đã sắp sợ đái ra quần rồi, hai cô gái mặc đồ thỏ thì vẫn đang khóc như mưa.

“Nói cũng đúng...”

Bạch Hổ phản ứng lại, cười ha ha rồi cất khẩu súng lục đi.

Gã ta tìm tạm một cái ghế rồi ngồi xuống, Bạch Hổ nhìn về phía cô gái mặc đồ thỏ có vóc dáng thon thả đang đứng ở bên phải rồi hỏi: “Cô bao nhiêu tuổi rồi?”

Sau đó gã ta lại nhìn sang cô gái mặc đồ thỏ có dáng người có vẻ đầy đặn hơn ở bên trái, cười vẻ xấu xa: “Cô trông cũng không còn nhỏ nữa...”

“Rầm rầm rầm...”

Bên ngoài đã vang lên những tiếng chân dồn dập, một đám người cầm vũ khí xông vào phòng.

“Ha ha, đừng kịch động đừng kích động, tôi không muốn phải giết mọi người đâu...”

Bạch Hổ vội vàng giơ hai tay lên cho bọn họ nhìn thấy trong tay anh cũng có súng và dao găm, mặt anh tỏ vẻ vô cùng muốn hợp tác.

Sau khi Lục Tân nhảy ra ngoài cửa sổ, anh lập tức đưa mắt nhìn quanh bốn phía.

Chỉ trong chớp mắt Lục Tân đã nhìn thấy được bên góc phía Tây ngoài bên ngoài cửa sổ có bóng dáng của người đàn ông mặc âu phục màu đỏ kia đang đi rất nhanh qua một con đường rồi rẽ vào góc. Lục Tân lập tức ngẩng đầu nhìn sang cạnh đó thì thấy mẹ anh đang cầm theo một cái túi nhỏ, bà đứng bên cạnh một cái sân nhỏ đang mỉm cười rất nhẹ nhàng, chỉ là ánh mắt của bà không hề nhìn về phía ngã tư đó mà bà đang nhìn về phía một con hẻm khác.

Lục Tân gật gầu đã hiểu, anh nắm lấy tay em gái, cả người thoát khỏi trạng thái có trọng lực, dùng cả tay và chân leo nhanh lên tường và hướng về phía trước trèo đến, sau khi đi qua một con hẻm chật chội thì nhìn thấy một cánh cửa nhà kho đã bị mở ra.

Lục Tân chỉ mất có một hai giây để leo đến cái nhà không cách đó hai mươi mét.

Mẹ anh đứng ở bên ngoài nhà kho, vẫn cười dịu dàng và nói với anh: “Cẩn thận!”

Lục Tân gật đầu, sau đó lao nhanh vào trong nhà kho.

“Cạch cạch cạch...”

Ngay khi Lục Tân vừa vào bên trong nhà kho thì anh chợt nghe thấy tiếng của những ống sắt đang chuyển động.

Ngay lập tức, ở bốn phía bỗng có ánh sáng đỏ lóe lên.

Vô số đạn đồng thời được bắn ra lao nhanh về phía Lục Tân đang đứng.

Mượn ánh sáng đỏ đang lóe lên, Lục Tân có thể nhìn thấy được trên tầng hai của kho hàng đang có ba người đàn ông vóc dáng vô cùng vạm vỡ đang đứng ở các vị trí khác nhau, bọn họ liên tục bóp cò súng một cách vô cảm. Phía sau họ là người đàn ông mặc bộ âu phục màu đỏ nhưng anh ta đã cởi bỏ bộ đồ đỏ đi rồi. Lúc này anh ta đang ngồi cưỡi trên một chiếc mô tô lớn, đang dùng sức để tăng ga...

... Rõ ràng là Lục Tân đã đến nhà kho này rất nhanh và bất ngờ nhưng anh ta vẫn có thể chuẩn bị mọi thứ rất kỹ càng.

Sau khi Lục Tân đuổi theo ra ngoài cửa sổ, anh ta đã sắp xếp được một người khác đánh lừa Lục Tân để dẫn anh đi sai hướng.

Mà sau khi Lục Tân đuổi được đến nhà kho này, anh ta cũng đã sắp xếp thêm ba người ẩn nấp để bắn lén anh khi anh bước vào, còn anh ta thì chuẩn bị sẵn xe để bỏ chạy.

Lúc trước Lục Tân và Bạch Hổ đã cùng nhau đoán rằng những người bị cải tạo tinh thần của anh ta đã bị anh ta dùng hết rồi, nhưng tình hình bây giờ xem ra anh ta vẫn còn có thêm sáu bảy người bị cải tạo tinh thần bên cạnh anh ta nữa, cũng không biết tại sao chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà anh ta có thể tìm ra nhiều người như vậy.

Ba khẩu súng đại liên nhiều nòng nhằm vào Lục Tân nằm ở ba vị trí khác nhau, các đường đạn bắn ra xen lẫn vào nhau tạo thành hình quạt.

Ba khẩu súng nổ súng cùng một lúc, chỉ trong nháy mắt đã đem Lục Tân nhấn chìm trong biển đạn.

Tình hình này dường như đang muốn tái hiện lại khung cảnh của ngã tư Cửu Giang của thành phố vệ tinh số hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận