Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 291: Biện pháp giải quyết tốt nhất (1)

Nghe giáo sư Bạch nói xong, tất cả mọi người trong phòng họp đều im phăng phắc.

Ở đây chỉ có bốn người, giáo sư Bạch, bộ trưởng Thẩm, Trần Tinh và ông Tô. Sau khi bọn họ nghe giáo sư Bạch tự thuật, phản ứng của bọn họ đều khác nhau. Trần Tinh hiểu ra một ít nghi vấn, nhưng lại lập tức tuôn ra nhiều nghi vấn khác.

Nhưng cô ta đang lo lắng nghĩ về gì đó, không lập tức hỏi ngay.

Bộ trưởng Thẩm im lặng một lúc, lúc sau ngẩng đầu nhìn giáo sư Bạch, vẻ mặt uy nghiêm.

"Ông chỉ đang phỏng đoán mà thôi."

“Ai có thể bị thuyết phục bởi một suy đoán vô căn cứ như vậy?”

Lời nói của bộ trưởng Thẩm rất nghiêm khắc, biểu cảm của Trần Tinh và ông Tô cũng xuất hiện một ít biến hóa.

Ngay cả ông Tô cũng gõ nhẹ tập tài liệu trên tay, chậm rãi nói: "Ngoài những gì chúng ta phân tích vừa rồi, thực ra còn một số việc chúng ta không thể giải thích được. Ví dụ như vị sư Tạo Mộng lúc trước chui vào mộng cảnh của đơn binh đã xảy ra chuyện gì? Hơn nữa, một vài thuộc hạ của Lão Trầm bởi vì quan sát đơn binh mà bị một ít...."

Ông hơi dừng lại, nói: "Chuyện không tốt?"

Vừa nói ra những lời này, ánh mắt của mọi người đều hướng về bộ trưởng Thẩm.

Đó là chuyện của bộ phòng thủ thành phố. Thật ra tất cả mọi người đều biết, chỉ là ít khi nói chuyện đó trước mặt bộ trưởng Thẩm.

"Nếu như lượng cấp tinh thần quá kém như đã nói, việc theo dõi một người có cường độ tâm linh vượt xa khả năng của bản thân cũng tương đương với việc theo dõi vực thẳm. Vì vậy, bất cứ điều gì đều có thể xảy ra. Huống chi, lúc xử lý quả bom ô nhiễm tinh thần ở phía nam, đơn binh đã nhắc nhở chúng ta không được xem trộm, không được ghi chép, cho nên lúc ấy là chúng ta làm trái quy tắc..., Chúng ta không thể trách anh ta."

Giáo sư Bạch nhẹ nhàng giải thích, nói tiếp:

"Mặt khác, suy đoán của tôi chỉ để mọi người hiểu rõ hơn, thực tế muốn thuyết phục mọi người cần phải có số liệu."

Ông ta nói vừa lật tài liệu:

"Bây giờ, trong một thời gian đơn binh đã giải quyết được hai sự cố ô nhiễm đặc biệt, đánh giá cũng khá tốt."

"Nói cách khác, mặc dù không đoạt lại được bức họa 'Hồng Nguyệt nhìn chăm chú' thì anh ta cũng đã đủ tiêu chuẩn đạt đến nhân tài cấp 3 tiêu chuẩn. Căn cứ theo quy định của chúng ta, anh ta có tư cách bước vào giai đoạn thứ hai."

Sắc mặt bộ trưởng Thẩm hơi thay đổi, nghiêm nghị nói: "Người có năng lực muốn tiến hành giai đoạn cường hóa thứ hai không phải đạt tiêu chuẩn là có thể, còn có một tiêu chuẩn quan trọng khác, đó là phải khống chế được nguy cơ mất kiểm soát của mình, phải khống chế được ở một mức độ nhất định!"

Giáo sư Bạch gật đầu, nói: "Đây là chính là điều tôi muốn nói. Theo bản phân tích dữ liệu, anh ta đã đạt được tiêu chuẩn phù hợp."

Bộ trưởng Thẩm liếc mắt nhìn số "65%" trên bảng, mày nhăn lại: "Điều đó không có khả năng."

Vừa nói vừa lật tung tài liệu, ý đồ tìm ra những kẽ hở trong bản báo cáo ngớ ngẩn này.  

"Sự thật và số liệu sẽ không nói dối."

Giáo sư Bạch bình tĩnh nhìn ông ta, nói: "Ông chắc chắn phải thừa nhận một chuyện là tuy mới bắt đầu chúng ta đều cho rằng anh ta có nguy cơ không khống chế trong thời kỳ đầu, nhưng trong quá trình theo dõi quá trình xử lý bom ô nhiễm, anh ta không hề mất kiểm soát. Đối mặt với quả bom ô nhiễm tinh thần do Giáo hội Khoa học và Công nghệ chế tạo, anh ta không bị mất khống chế, khi truy đuổi kỵ sĩ bên ngoài thành cũng không mất kiểm soát, thậm chí sau vào Thị trấn Vui vẻ... "

"Anh ta cũng không mất khống chế!"

"Nguyên nhân mất khống chế thường là bởi vì sự gia tăng lượng cấp tinh thần dẫn đến sự bất ổn của bản thân, hoặc là bởi vì lạm dụng năng lực quá độ khiến cơ thể bị suy giảm, hoặc là do một số dị dạng dẫn dụ khác, chấn động mạnh, vân vân... dẫn đến đột biến khác nhau ..."

"Từ góc độ này mà nói, gần như đơn binh đã trải qua gần hết các góc độ khảo nghiệm."

"Điều duy nhất anh ta chưa trải qua là tác động tình cảm."

Bộ trưởng Thẩm nghe xong lập tức cắt ngang: “Nhưng xúc động là một trong những lý do mất kiểm soát phổ biến nhất!”

"Đúng vậy!"

Giáo sư Bạch cười nói: "Nhưng anh ta vẫn có một thói quen tốt, anh ta tuân thủ các quy tắc."

Nói xong, ông ta nhìn Trần Tinh và ông Tô cười, nói: "Một người tuân thủ quy tắc có thể dễ dàng kiểm soát cảm xúc của mình trong một phạm vi nhất định. Bởi vì quy tắc đó anh ta sẵn lòng chấp nhận, dù có một số chuyện phá hủy nguyên tắc anh ta cũng yên tâm thể hiện thực lực, biến một cú sốc tinh thần có thể xảy ra thành một nơi để phát tiết..."

"Cho nên..."

Giáo sư Bạch mỉm cười đưa ra kết luận: "Thật là một hạt mầm tốt, tôi nghĩ anh ta rất thích hợp tiến vào giai đoạn thứ nhất."

Không khí trong phòng họp chợt trở nên vi diệu.

Bộ trưởng Thẩm và Trần Tinh, còn có ông Tô đều có thể nghe hiểu từng câu từng chữ của giáo sư Bạch, thậm chí còn nghe rất hợp lý. Nhưng khi đưa kết luận có vẻ hợp lý này, cả ba người đều cảm thấy choáng váng...

.... Đó chính là đơn binh

.... Đó chính là một đơn binh có thể một mình giải quyết bom ô nhiễm!

... Đó chính là đơn binh dám một mình mang mặt dây chuyền ra khỏi thành phố để truy đuổi và giết các hiệp sĩ với ba năng lực!

... Đó chính là đơn binh lang thang trong Thị trấn Vui vẻ và chạy ra ngoài như thể không có chuyện gì xảy ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận