Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 600: Cả nhà cùng tiến lên

Toàn bộ phòng thí nghiệm đột nhiên an tĩnh quỷ dị.

Tất nhiên Triệu Sĩ Minh không ngờ viên đạn này sẽ bay tới, ông ta chưa kịp nói hết câu thì biểu tình trên mặt đã cứng lại, co quắp ngã bên trong phòng thủy tinh nhưng biểu tình trên mặt vẫn duy trì vẻ điên cuồng lúc nói, nhìn thoáng qua có chút say mê.

"Anh..."

Cùng vào lúc này, trường lực tinh thần "Thần" rải rác xung quanh đột nhiên trở nên ổn định.

Giống như bầy ong vỡ bay loạn đồng loạt quay về tổ.

Vị "Thần" kia đang xoay người nhìn Lục Tân, chuẩn bị lao lên để tóm anh nhưng cũng cứng lại.

Giống như kẻ hung dữ mất trí trong chốc lát.

"Sao lại thế này?"

Có nhân viên phòng thí nghiệm hốt hoảng hét lên.

Lúc trước bọn họ đã bị những người có năng lực ở thành Chính khống chế, nhưng chưa kịp đưa họ đi thì vị "Thần" này đã xuất hiện rồi.

Lúc "Thần" xuất hiện, một nửa trong số họ bị thanh tẩy nhưng không chết.

Trong số những người còn lại, dường như có khá nhiều người đã phát điên.

Có người ngơ ngác ngồi một chỗ hoặc cúi đầu xuống, hoặc cố gắng chui vào góc tường giống như ở đó có một cái lỗ.

Nhưng cũng có ba bốn người hầu như không ổn định được cảm xúc của họ vào lúc này.

Thấy Triệu Sĩ Minh chết, họ trợn trừng mắt giống như sợ hãi chuyện gì đó.

"Rõ ràng, vị thần này được điều khiển bởi người đàn ông mặc áo blu trắng..."

"Cái này không quan trong, cho nên đối với "Thần" này cần làm đầu tiên chính là ngắt kết nối giữa bọn họ."

"Tiếc là mẹ tôi không ở đây nên tôi phải tự mình đến..."

"Tôi không có kéo nhưng mà..."

"Giết ông ta đồng nghĩa với ngắt kết nối!"

Lúc Triệu Sĩ Minh chết, những người khác đều phát điên hoặc sợ hãi, Lục Tân không lãng phí thời gian, thậm chí anh còn nhào lên tường đồng thời đánh Triệu Sĩ Minh trong tường kính và bắt đầu xử lý nhiệm vụ này.

"Có vẻ như bây giờ thứ đồ chơi này không hoạt động nữa, cho nên..."

Anh sẵn sàng và bắt đầu nhảy xuống khỏi tường.

Đôi mắt anh đột nhiên nhìn về phía "Thần" đang bất động cái bóng chiếu xuống lập tức dài ra và tăng vọt.

"Xùy."

Cái bóng vọt tới bên cạnh "Thần".

Cái bóng bị cản trở khi gặp phải trường lực xoắn đóng băng xung quanh cơ thể của "Thần".

Nhưng ngay sau đó thành công đột phá trường lực xoắn với bán kính khoảng ba mét trực tiếp xuyên qua đầu của "Thần", sau đó là tim của nó rồi đến bụng, tiếp tục lao về các khớp tay chân của nó bằng những xúc tu giống bạch tuộc.

"Rào rào..."

Vị "Thần" ngay lập tức bị tan rã biến thành một đống máu thịt.

"Đã giải quyết."

Lục Tân lúc này mới tiếp đất nhìn đống thịt vụn hơi nhíu mày: "Nhiệm vụ xong rồi sao?"

Nhiệm vụ coi như cũng đã hoàn thành.

Chỉ là trong lòng lại cảm thấy giống như thiếu thứ gì đó?

"Két..."

Ngay lúc Lục Tân nghĩ như vậy, một trường lực bóp méo đáng sợ phát ra từ đống thịt vụn kia.

Cái năng lực tinh thần này tràn khắp toàn bộ phòng thí nghiệm trong nháy mắt.

Tất cả các mạch điện đều bị đứt, nổ ra từng chuỗi tia lửa.

Tất cả các dường dường như thoát khỏi lực hấp dẫn của trái đất bất ngờ trôi trên không.

Chất lỏng tràn ra trên mặt đất, có những con cá nhỏ đủ màu sắc đang giật giật bò về phía đống thịt nát kia.

Trong lòng Lục Tân cảnh giác, thân hình linh hoạt tránh xa đống thịt nát lấy khẩu súng khác từ trong cái ba lô đeo sau lưng.

"Đùng!"

Phát bắn đầu tiên bắn về phía bên trái.

Một chùm ánh sáng màu xanh nổ cạnh đám cá nhỏ kia đốt chúng thành tro.

Cùng lúc đó anh thuận thế nhắm vào đốn thịt vụn kia bắn liên tiếp không ngừng lần lượt bóp cò.

"Đùng !" "Đùng !" "Đùng !"

Những viên đạn nối tiếp bắn trúng đống thịt thối phát ra những chùm sáng xanh lam chói mắt.

Tao nhã bắn trúng mục tiêu.

Nói một cách bình thường chính là lấy roi đánh thi thể.

Nói một cách chính xác "Thần" còn chưa có chết nên cố gắng tiễn đưa.

"Xèo xèo xèo..."

Nhưng ngay khi những vòng cung điện màu xanh lam đó còn chưa tiêu tan, những sợi tơ màu đỏ như máu đã bò ra khỏi đống thịt vụn.

Nó giống như những mạch máu nhỏ hơn nhiều lại có kết cấu giống những sợi máu trên người tiểu Thập Cửu lúc phân ra, những sợi tơ này có tốc độ cực nhanh trong nháy mắt tràn ngập phòng thí nghiệm hợp nhất với từ trường xoăn do quái vật phát ra.

Trong lòng Lục Tân hơi rùng mình dựa vào tư thế vặn vẹo tránh thoát những sợi tơ bay tới trước mặt.

Ngước mắt lên, lòng anh khẽ chùng xuống.

Chính là dáng vẻ mọi người trong phòng làm việc đều thay đổi.

Cho dù là tinh thần nhân viên công tác đã chết hoặc giả sử như có vài người vẫn giữ được lý trí thậm chí là bao gồm cả Triệu Sĩ Minh bị bắn vào trán cùng với ông già nhân viên vệ sinh thân thể đều biến đổi.

Từng cây thịt lồi mọc ra từ thân thể bọn họ tìm kiếm hướng máu thịt.

Sau đó máu thịt của bọn họ đều trở nên mềm đi dính dính chuyển thành chất lỏng.

Chất lỏng này bị kéo ra nhanh chóng chảy đến bên cạnh vị "Thần" máu thịt nát vụn kia hợp nhất lại.

"Ọe ọe..."

Bên trong máu thịt có một chiếc xương giống đốt sống phát triển nhanh chóng, sai đó trên đầu xuất hiện một hộp sọ hình người kỳ lạ, các lớp máu thịt, dây thần kinh, mạch máu và nội tạng lớn lên và xuất hiện những vị trí khác nhau.

Sau đó nó được bao bọc bởi các lớp cơ và bắp thịt cuối cùng là một trái tim to lớn và hung dữ màu xanh đen.

Sáu cái xúc tu, "Thần" lại đứng lên lần nữa.

Toàn bộ quá trình diễn ra tự nhiên và thoải mái một cách lạ thường, với một vẻ đẹp độc đáo.

"A a a..."

Đột nhiên một giọng nói vang lên từ cơ thể của "Thần", đó là một khuôn mặt.

Hết người này đến người khác bị “Thần” này làm cho tan chảy, nuốt chửng rồi biến thành khuôn mặt của hắn, dường như họ vẫn còn mạng sống của chính mình, có người há miệng thở dốc, có người lại có biểu cảm vô cùng đau đớn, như thể đang vật lộn khó khăn.

"Nó nó đang làm cái gì?"

Ở tim của "Thần" khác thường dễ thấy hiện lên một khuôn mặt khác với những cái còn lại.

Đó là mặt của Triệu Sĩ Minh.

Hắn ta giống như vừa mới thức tỉnh há miệng thở hổn hển, một lát sau mới nhận ra chuyện gì đang xảy ra, gân cổ lên hét: "Cậu tên điên này, cậu dám giết tôi, cậu có biết làm như vậy sẽ có hậu quả như thế nào không?"

Hắn thực sự tức giận, giống như nhìn một tên cặn bã đã đập vỡ một mô hình thử nghiệm.

"Không biết."

Lục Tân thật thà trả lời.

Sau đó rút ra một khẩu súng khác, nghiêm túc nhìn về phía Triệu Sĩ Minh: "Ông biết hậu quả nó như thế nào, mà còn lại làm ra nó sao?

Lúc này, mặt mày Triệu Sĩ Minh dữ tợn vặn vẹo, tức giận hét to tựa như muốn ăn tươi nuốt sống.

"Nhưng tôi sẽ cho cậu biết cái giá phải trả của việc chống lại Thần.”

Sự tức giận của hắn dường như ảnh hưởng tới Thần rồi, đột nhiên, sáu con mắt đồng thời nhìn thẳng vào Lục Tân.

Mỗi một khắc, Lục Tân cảm giác như mình không phải bị sáu con mắt nhìn đến, mà là bị sáu cái đinh đóng thật chặt.

Bất ngờ không kịp phòng thủ, não bộ dường như ngừng hoạt động.

Giống như trước mắt xuất hiện một hình ảnh có một không hai, một giây nó vẫn ở tại chỗ, giây tiếp theo đã ở ngay trước mặt.

Nó có thân hình khổng lồ, nhưng tốc độ thực sự còn nhanh hơn Tiểu Thập Cửu.

"Vụt vụt..."

Móng vuốt sắc bén nhanh bóp lấy cổ Lục Tân.

Tiếng móng tay liền xẹt qua khiến cho Lục Tân cảm giác đó là năm viên đạn

Sự va chạm dữ dội làm khuấy động luồng không khí hỗn loạn khiến Lục Tân không thể mở mắt ra được. trong nháy mắt, anh ta liền ngã xuống, phía sau lưng gần như tạo thành thế cân bằng với mặt đất, và sau đó anh ta giơ tay lên một cách thô bạo, nắm lấy móng vuốt của con quái vật.

"Phù phù phù..."

Móng vuốt của con quái vật dính chặt, những tia máu nổi lên, năm ngón tay của Lục Tân cũng bị cuốn theo.

Cùng lúc đó, nó dậm chân tại chỗ.

Sắc mặt của Lục Tân thay đổi, lòng bàn tay nhanh chóng rút về, chỉ để lại một chiếc găng tay dính vào con quái vật. Sau đó nó bật ra xa hai mét.

"Bùm."

Con quái vật dùng một chân giẫm lên mặt đất, dăm gỗ vỡ tan tành, cả phòng làm việc rung động rõ ràng.

Với sức mạnh của bước này, cơ thể nó đã bay lên không trung, những xúc tu phía sau nó lần lượt nhô lên, đâm xuống như mưa.

Con quái vật này không chỉ nhanh mà dường như còn có thể nhìn thấu chuyển động của Lục Tân.

Lục Tân lao ra rút súng bắn liên tục vào con quái vật.

Ánh sáng điện màu xanh phát nổ trên con quái vật, có thể nhìn thấy da thịt và máu rõ ràng là đã bị cháy sém, nhưng trước khi ngọn lửa biến mất, phần máu thịt đó đã lành lại, thậm chí không ảnh hưởng đến cử động của nó và rơi nặng nề về phía Lục Tân.

"Em gái, giao cho em."

Vào lúc bị dồn vào đường cùng, Lục Tân đã đưa ra quyết định, có thể anh không giỏi đánh nhau, nhưng em gái anh thì chắc chắn làm được.

Cho nên khoảnh khắc con quái vật bước về phía anh, sắc mặt Lục Tân đột nhiên có chút hưng phấn, thậm chí anh còn khẽ cười "xùy" một tiếng, đồng thời, cơ thể anh đột nhiên nhanh chóng phóng lên rồi leo ra khỏi bức tường đối diện.

Khi con quái vật bước xuống đất, anh đã nhảy khỏi tường và nhẹ nhàng đáp lên lưng con quái vật.

"Suỵt."

Anh nắm lấy phần da của con quái vật, và ngay lập tức xé ra một nắm máu.

Vô số xúc tu xung quanh con quái vật đâm về phía anh nhưng Lục Tân vòng qua thân thể quái vật leo lên ngực nó.

Năm ngón tay cong lại hung hăng chui vào buồng tim của nó cũng chính là khuôn mặt của Triệu Sĩ Minh.

Triệu Sĩ Minh sợ hãi hét lớn, cơ thể con quái vật vặn vẹo dữ dội một tay Lục Tân tùy tiện nắm lấy sườn trái của nó, máu thịt trào ra ngoài xen vào nắm đấm của Lục Tân, cùng lúc đó nương theo lực xoay người móng vuốt khổng lồ chộp lấy khuôn mặt của Lục Tân.

Lục Tân co hai chân lên, lúc móng vuốt quái vật vùng đến giẫm lên dùng sức lăn ra.

Tung người lên không trung, đồng tử co lại nhìn chằm chằm quái vật.

Lúc anh nhìn chằm chằm ngay lập tức có một con chó không có da lao ra từ phía sau quái vật cắn vào mông nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận