Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1163: Kiếm được nhiều nhất là năm triệu (2)

Lục Tân không muốn hỏi: "Cô đi đi, việc này đúng là rất gấp!"

"Chậc chậc, một chút phong độ của đàn ông cũng không có..."

Dracula lắc đầu, biểu cảm khinh bỉ: "Cũng không chủ động nói giúp tôi xử lý cái xác hay gì đó..."

Cảm xúc của Lục Tân rất kỳ lạ.

Thứ này cũng thuộc phạm vi phong độ quý ông sao?

"Được rồi, anh đi cũng không giải quyết chuyên nghiệp, cứ ở đây nghỉ ngơi đi."

Dracula lấy một miếng bánh mì từ trong tủ lạnh ra gặm, vừa ra cửa, vừa dặn dò Lục Tân: "Anh cứ ở đây, đừng đi ra ngoài. Đừng quên anh đang được thành phố Hỏa Chủng cấp lệnh truy nã cấp A. Nếu anh ra ngoài, tôi cũng không giúp được anh..."

"Có lẽ bây giờ sẽ hơi nhàm chán, chờ mọi người tới nhiều hơn, sẽ náo nhiệt lên..."

"Chờ một chút..."

Thấy cô vừa nói, vừa ưỡn ngực đi ra ngoài, Lục Tân vội vàng gọi cô lại.

Thấy cô liếc đôi mắt màu lam nhìn mình, Lục Tân ngượng ngùng nói: "Chúng ta có phải vẫn còn một khoản nợ..."

"Nghĩ gì vậy?"

Dracula trực tiếp từ chối nói: "Đã nói tham gia buổi họp mặt mới đưa mà. Bây giờ không phải là chưa tham gia hay sao?"

Lục Tân suy nghĩ một chút, cảm thấy rất đúng.

Chờ sau khi Dracula ra khỏi phòng, Lục Tân mới thở dài, chậm rãi rời khỏi vị trí.

Anh mở tủ lạnh ra xem, khi thấy bên trong đầy thức ăn thì trong lòng thầm khen một tiếng.

Anh mở cửa một phòng ngủ nhìn qua, thấy chiếc giường vừa rộng vừa mềm, còn có gối đầu trắng như tuyết, thì thầm khen thêm một tiếng.

Kéo cửa phòng vệ sinh ra, anh càng tấm tắc khen thưởng... Chỗ khô và ướt được phân tách rạch ròi. Nhà vệ sinh rất lớn, có một bồn tắm.

Đã đi đường vài ngày, anh thật sự là mệt, hơn nữa bây giờ Dracula không ở đây, anh trở thành chủ nhân duy nhất của căn phòng này. Lục Tân tìm một chén mì gói, lấy thêm xúc xích và trứng muối bỏ vào lò vi sóng một lát, mùi vị rất ngon...

Sau khi ăn xong, anh xả nước vào bồn tắm, chuẩn bị xong đồ để thay thì nằm vào.

Trong phòng này, chỉ riêng phòng vệ sinh đã có ba cái, Lục Tân vì tránh hiềm nghi nên đã chọn một phòng ngủ chính.

Nước ấm bao phủ cơ thể đã được ăn no, Lục Tân phát ra một tiếng thở dài thoải mái.

Tắm nước nóng thích thất...

Tắm nước nóng thường đại diện cho sự kết thúc của một hành trình.

Anh đã tới được thành phố Hỏa Chủng, tham gia buổi họp mặt sau đó còn được nhận tiền...

Mặt khác, anh cũng nhớ ra vấn đề khác, sự kiện "địa ngục" của Thành phố Hỏa Chủng vẫn còn rất ồn ào.

Vậy địa ngục là gì?

Trước khi khởi hành, mẹ đã gọi điện thoại nói rằng bà ấy đã sẵn sàng để gặp mặt anh ở thành phố Hòa Chủng. Vậy giờ bà ấy đang ở đâu?

Nghe giọng của bà ấy, hình như còn đang bị thương... Là cái gì mà có thể khiến bà ấy bị thương?

Nghĩ đến chuyện này, Lục Tân cúi đầu thở dài, cảm thấy nên tìm kiếm sự vui vẻ thì tốt hơn.

Bây giờ, cuối cùng anh cũng thuận lợi đến được thành phố Hỏa Chủng, cũng gặp được Dracula, còn được ở khách sạn cao cấp, ngâm bồn tắm lớn như vậy, rồi còn dùng sữa tắm thơm ngát. Giờ chỉ cần buổi gặp mặt bắt đầu, là có thể nhận thêm ba triệu...

Chính là ba triệu đấy...

Từ khi vào nghề này, anh đã không thể kiếm ba triệu dễ dàng kiếm như vậy?

Cũng không phải nói tiền khác kiếm được không dễ dàng, chủ yếu là không có cách nào ngâm mình trong bồn tắm hát bài hát là có thể kiếm được...

Vừa nghĩ, trong lòng anh cũng dâng lên cảm giác vinh dự rất mạnh mẽ, anh lấy máy liên lạc của mình từ trong túi ra, ấn vào đoạn trò chuyện của câu lạc bộ, gửi tin nhắn nói: "Tôi đã đến nơi rồi, khi nào mới có thể gặp mọi người?"

Phát Điều Tranh: Tôi đang ăn ở nhà, anh tới rồi à?

Hợp Gia Hoan: Đúng vậy, vừa gặp Dracula rồi.

Chuyến đi này sẽ giết Dracula, không đánh chết hắn, tôi không họ Vương: Giúp tôi đánh Dracula một trận, tôi sẽ đền bù.

Hợp Gia Hoan:?

Hợp Gia Hoan: Quên đi, ân oán cá nhân thì các người tự đến mà giải quyết, tôi không liên quan...

Huyết Trích Tử: Dracula đáng tin sao?

Hợp Gia Hoan:?

Huyết Trích Tử: Ha ha, chúc may mắn.

Trong lòng Lục Tân cảm thấy rất lạ, còn muốn hỏi lại, bỗng nhiên nhìn thấy một người nhắn liền mấy tin nhắn.

Cú Đêm: Thật tốt quá, các người cũng đến à...

Cú Đêm: Tôi cũng đến rồi, vừa chui khỏi gầm xe.

Cú Đêm: Anh ơi, anh đang ở đâu, tôi đi tìm anh...

Lục Tân vội trả lời tin nhắn: Tôi không thể nói rõ được, bây giờ anh đang ở đâu?

Cú Đêm: Tôi bám vào gầm xe của người ta, vừa chui ra, ngay bên cạnh xe...

Lục Tân không nói gì, lại nhắn tin: Nói rõ vị trí của cậu đi, chúng tôi qua đón cậu...

Cú đêm sau một thời gian dài, chỉ để tìm ra thông tin: Ồ, anh bạn chờ chút.

Lục Tân kiên nhẫn chờ anh ta gửi tin nhắn tới, đang sốt ruột, bỗng nhiên nghe thấy ngoài cửa sổ vang lên vài tiếng rầm rầm.

Anh quay đầu lại, trên không trung của một góc thành phố phồn hoa này bỗng nhiên xuất hiện tiếng pháo hoa nhiều như nấm, ngay sau đó mấy chùm ánh sáng nối đuôi nhau bay lên bầu trời rồi mạnh mẽ nổ tung.

Rầm rầm...

Chỉ trong mấy giây, sóng âm mạnh mẽ truyền tới khiến cửa sổ bên cạnh rung lên phát ra tiếng kêu ‘lạch cạch’.

Thậm chí còn có sóng nhiệt bao phủ lên mặt anh.

Lục Tân bị chuyện này dọa đến run rẩy, còn tưởng trong thành phố Hỏa Chủng bỗng nhiên xảy ra chiến tranh.

Sau đó, thấy trong nhóm, Cú Đêm vui vẻ gửi tin nhắn: Anh bạn, anh có thấy không?

Cú Đêm: Tôi vừa bắn vài phát pháo hoa lớn.

Cú Đêm: Anh bạn, vị trí của tôi đã đủ rõ ràng chưa? Bây giờ anh đến đón tôi chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận