Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1384: Lực lượng của quốc vương giả tưởng (1)

Khi những mối logic thông thường của ô nhiễm dần mất đi tác dụng, muốn tiếp tục ô nhiễm chỉ còn lại một phương pháp cuối cùng.

Va chạm với lực lượng tinh thần chân chính.

Nói cách khác, đây cũng là một loại ô nhiễm mạnh mẽ nhất vượt ra khỏi chuỗi logic, ngoại trừ nguyên nhân ô nhiễm đặc thù ra, chỉ có quái vật vượt qua được nấc thang thứ ba mới có thể thi triển được, thông qua một loại lực lượng tinh thần “Trường” để tiến hành ô nhiễm.

Giống như thẩm vấn của tòa án Ngọ Dạ.

Lúc đối phương chủ động nhận tội, còn có một loại phương pháp khiến cho người ta nhận tội, đó chính là cưỡng ép định tội.

Bên ngoài vùng đồng hoang, vầng Trăng Máu lúc này lại trong sáng lạ thường.

Trên không trung, ngay cả đôi mắt sáng rực trên không trung kia, lúc này cũng trở nên ảm đạm.

Trên đỉnh đầu của vô số những người xét xử, những pho tượng khổng lồ lại như thật như ảo, nặng nề rút những thanh kiếm dưới mặt đất, đứng từ xa xa nhìn về phía thành phố vệ tinh số hai, cũng là hướng của trường tiểu học Trăng Máu và Lục Tân, cô Tiểu Lộc, còn có cả số tám.

Những gợn sóng mịn bắt đầu nổi lên rung động, từng tầng từng tầng lao về phía trước.

“Rào rào, rào rào.”

Ở trong thị giác của Lục Tân, những thanh kiếm này như đang chỉ thẳng vào anh.

Đất đai bỗng nhiên rung động, sau đó từng ngọn giá gỗ màu đen chui lên từ dưới đất.

Những ngọn giá gỗ màu đen đó, cái nào cũng cao hơn một trăm thước, đột ngột xuất hiện trên vùng đất hoang.

Trên mỗi một giá gỗ này đều rủ xuống vô số những sợi dây màu đen, trên mỗi sợi dây, cũng treo một cái “người”, đông nghịt.

Giống như là trái cây trên cây, vô lực lung lay trong không trung.

Trên giá gỗ treo chằng chịt những mặt người, bắt đầu rơi xuống rơi xuống từng người một.

Mỗi một người rơi xuống, đều là thể tinh thần. Những thể tinh thần này sau khi rơi xuống đất, trên người lập tức xuất hiện những sợi tơ màu đen ngọ nguậy cuốn quanh, biến bọn họ thành bộ dạng mặc tây trang màu đen, xách cặp màu bạc, đi về phía thành phố vệ tinh số hai.

Dày đặc lít nhít, giống như đại dương vậy.

“Đó đều là những linh hồn từng bị xét xử.”

Mẹ bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh người Lục Tân, nhẹ giọng giải thích: “Những linh hồn từng bị hắn xét xử cũng không biến mất, mà bị nó treo trên kệ hành hình, trở thành lực lượng có thể thúc đẩy lực lượng xét xử, mà nó cũng trở thành ý chí của người xét xử.”

“Giống như luật pháp muốn thành công thi hành án phải biểu thị uy nghiêm của mình.”

“Tòa án Ngọ Dạ cũng cần những linh hồn như vậy, bảo đảm những người xét xử phải sợ hãi.”

“Dĩ nhiên, giống như trào lưu vậy, luôn ảnh hưởng đến bốn phía, khi chạm vào tầng lực lượng cuối cùng, cũng sẽ ảnh hưởng đến tất cả những thứ xung quanh, có vài thời điểm loại này thậm chí có thể phá hủy một thành phố, dù là mục tiêu của nó, chẳng qua chỉ là một người trong thành phố đó.”

Lục Tân nhớ lại lần đầu tiên nhìn thấy quá trình xét xử của số tám.

Sau khi tướng quân trên ngọn núi nhỏ đã trả giá cao, nhưng cũng biến mất không thấy đâu cả.

Hóa ra là bị treo trên kệ hành hình.

Có điều cũng chính là vì vậy, mới giải thích được những người xét xử này từ đâu tới.

Giải thích giống như vậy, số tám cũng làm việc bận rộn như thế nào lúc phân thân.

Bởi vì bên trong bọn họ, phần lớn đều sao chép trí nhớ và chịu đựng, chế tạo ra công cụ mới.

Công cụ như vậy, chẳng qua chỉ là thể bị ô nhiễm nghiêm trọng, dĩ nhiên không có tim.

“Hình như con không nên khiêu khích…”

Lục Tân nhỏ giọng nói.

Mới vừa rồi anh cũng không nghĩ tới, có thể dẫn đến nhiều người xét xử như vậy.

Tòa án Ngọ Dạ thông qua vô số xét xử, lấy được số lượng người xét xử đếm không xuể, điều này cũng có thể khiến cho tòa án Ngọ Dạ có thể thúc đẩy được lực lượng tinh thần, đạt đến mấy triệu, thậm chí cao hơn cả những con số này, loại trình độ này nếu như xảy ra va chạm thì sẽ như thế nào?

Mình chỉ là một người bình thường có khoảng mười ngàn lực lượng tinh thần mà thôi.

Mẹ ở bên cạnh không nhịn được mà nhìn Lục Tân một cái, sau đó thở dài, kiên nhẫn giải thích: “Có hai cách, một là dùng sức mạnh sợ hãi làm ô nhiễm người dân trong thành phố này, thậm chí là cả người Thanh Cảng này, để có được sức mạnh tinh thần mạnh mẽ và trực tiếp đối đầu với hắn.”

“Dĩ nhiên, nếu làm như vậy thì hậu quả chính là, khi lực lượng va chạm với nhau, đương nhiên cũng giống như xảy ra va chạm trong đầu những người này.”

“Có thể sẽ để lại một vài di chứng nhỏ.”

Lục Tân quay đầu, nhìn mẹ một cái, nói: “”Nhỏ?”

Gương mặt mẹ không để lộ biểu tình gì, nói: “Nếu so với nguồn lực lượng này thì tính là bé thôi.”

Lục Tân nhẹ nhàng lắc đầu, im lặng nhìn mẹ, nói tiếp: “Cách thứ hai là gì?”

Mẹ nghiêm túc nhìn về phía Lục Tân, nói: “Đất nước giả tưởng.”

“Nhưng mà, nếu như vậy sẽ chân chính bộc lộ bí mật của con. Tấm gương trên trời kia vẫn đang đợi những bí mật của con hoàn toàn bộc lộ ra trước mặt bà ta, cho nên, nếu làm như vậy, không thể nghi ngờ rằng, chúng ta đang dùng bí mật của chính mình để nuôi một kẻ thù của mình.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận