Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 120: Cô gái bay lơ lửng (1)

Lúc tâm trạng tệ nhất, bạn sẽ cảm giác xung quanh đều trở nên yên tĩnh.

Nhưng tiếng cánh quạt của máy bay trực thăng vang lên kia đã kéo Lục Tân trở về hiện thực.

Lục Tân bất giác ngẩng đầu nhìn lên, thấy trên bầu trời tối tăm có một chiếc máy bay trực thăng bay đến trên đỉnh đầu bọn họ, ánh đèn pha chói lòa xuyên qua bóng tối xung quanh, thậm chí có tầm mắt của một số người đã leo đến trên sân thượng cũng bị thu hút.

Cửa khoang máy bay trực thăng mở ra, đột nhiên có một bóng người rơi xuống.

Đó là một cô gái trẻ tuổi, mảnh mai, mặc chiếc váy với họa tiết phức tạp màu trắng và nền đen. Trong tay cô ta cầm một cái ô cũng có hoa văn phức tạp, còn in mấy hình hoạt hình. Trông cô ta có vẻ yếu ớt, không ngờ lại nhảy thẳng từ trong máy bay trực thăng cách mặt đất ít nhất hai trăm mét xuống. Nếu không phải tư thế tuyệt đẹp, Lục Tân còn tưởng cô ta bị đẩy xuống.

Càng kỳ lạ hơn là sau khi cô ta rơi xuống, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Khi thấy cô ta sắp trở thành một đống thịt nát trên mặt đất, cô ta chợt dừng lại giữa không trung.

Cô ta giữ lấy chiếc váy đang bị gió thổi, bay trong không trung rồi chậm rãi hạ xuống.

Làn váy bay lên bay xuống giống như cánh hoa nở ra và khép lại trong chớp mắt, có vẻ đẹp làm rung động lòng người.

Sau khi lơ lửng trên không trung, cô ta nhẹ nhàng xoay người và nhìn xung quanh.

Lúc này, Lục Tân đã nhìn thấy rõ hình dáng cô ta.

Cô ta có làn da rất trắng và đôi mắt rất to, cho người ta một cảm giác giống như mới bước ra từ trong phim hoạt hình ra vậy.

Nhưng đường nét trên gương mặt cô ta không thật sự mất cân đối như trong phim hoạt hình, mà cho người ta một loại cảm giác hoàn mỹ, tinh tế đến cực hạn, giống như vượt quá khả năng tưởng tượng của người bình thường, chỉ sau khi tận mắt nhìn thấy cô ta, mới tin tưởng sẽ có người đẹp như vậy.

Loại khí chất này quá mức tuyệt vời, mới cho người ta một cảm giác gần như không chân thật.

Vào giờ phút này, Lục Tân bị cô ta thu hút.

Không chỉ anh, đám người xung quanh hình như muốn nhảy lầu cũng bị cô ta thu hút.

Ánh mắt đám đàn ông lập tức lộ vẻ si mê.

Ngay cả những người phụ nữ bên cạnh bọn họ cũng có vẻ ngây ngất.

Động tác nhảy lầu đều ngừng lại, bọn họ đứng tại chỗ, đờ đẫn ngẩng đầu nhìn về phía cô gái kia.

Trong chớp mắt, dường như mọi tiếng ồn xung quanh đều biến mất, yên tĩnh đến cực hạn.

Trong mắt, trong lòng mọi người chỉ có cô gái này.

"Thật đẹp..."

Giọng nói của em gái bên cạnh làm Lục Tân đang đờ ra chợt giật mình. Anh cúi đầu nhìn về phía em gái, thấy hai mắt em gái lúc này sáng ngời, dưới mái tóc đen rối bời dường như lộ ra vẻ tươi cười hồn nhiên rất hiếm khi xuất hiện, cô cũng đang ngơ ngác nhìn cô ta.

"Em cũng thích cô ta à?"

Tình huống như vậy rất ít khi xuất hiện, Lục Tân cũng hơi bất ngờ.

"Ừ!"

Em gái gật đầu thật mạnh, nói: "Em rất muốn bắt cô ta, xé áo của cô ta..."

Ánh mắt Lục Tân lập tức trợn trừng.

Sau đó anh lại nghe em gái nghiêm túc nói: "Một lần nữa vá lại, mặc ở trên người em!"

Lục Tân thở phào nhẹ nhõm, nói vào trong kênh nói chuyện: "Cô ta là ai vậy?"

Trong kênh nói chuyện yên tĩnh trong phút chốc, ngay sau đó là giọng nói đầy vui sướng của Hàn Băng vang lên:

"Là Oa Oa!"

"Tốt quá rồi, chắc chắn cô ấy đã giải quyết xong vấn đề xuất hiện nguồn lây nhiễm ở thành chính, chạy tới chi viện..."

"..."

"Hóa ra là cô..."

Lục Tân thoáng ngẩn người, anh đã nghe Thằn Lằn nói về người này.

"Đồng chí, mong anh hãy chú ý..."

Trong kênh nói chuyện, Hàn Băng dường như nghĩ tới điều gì đó, vô cùng căng thẳng nhắc nhở: "Anh đừng nhìn Oa Oa, đặc biệt là ánh mắt của cô ấy."

Lục Tân hơi bất ngờ, vội hỏi: "Vì sao?"

"Tinh thần của anh sẽ bị cô ấy ảnh hưởng, phát sinh một số biến đổi thậm chí không có cách nào đảo ngược!"

Hàn Băng nói nhanh: "Nhìn Oa Oa quá một phút, sẽ không có cách nào quên được hình bóng của cô ấy!"

"Nhìn Oa Oa quá ba phút, hoặc nhìn vào mắt cô ấy, sẽ hoàn toàn thích cô ấy!"

"Nhìn Oa Oa quá năm phút, hoặc ở chung với cô ấy trong phạm vi mười mét không hề có gì ngăn cản quá một giờ..."

Giọng cô ấy thoáng dừng lại, sau đó nói tiếp: "Anh sẽ nảy sinh một sự kích động mãnh liệt, muốn phá hủy cô ấy."

Những lời nói phần đầu đã đủ làm Lục Tân giật mình.

Một câu cuối cùng càng khiến anh chấn động hơn, vội vàng nói: "Vì sao?"

Giọng nói của Hàn Băng khẽ vang lên: "Bởi vì đến lúc đó anh sẽ cảm thấy Oa Oa không thuộc về thế giới này."

"Thế giới này quá bẩn thỉu, không xứng với cô ấy, cô ấy không nên ở lại thế giới này!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận