Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1142: Bí mật của tòa nhà cũ (1)

Sau khi nghe mẹ trịnh trọng dặn dò thì việc sửa chữa cuối cùng cũng bắt đầu.

Nhận được lời hứa của Hàn Băng, Lục Tân rất nhanh đã nhận được lệnh chấp hành của Bộ phận thông quan đặc biệt.

Ngày hôm sau đã có một đội nhân viên xây dựng tới nhà Lục Tân.

Ngẩng đầu nhìn tòa nhà này, không biết là do tác động tâm lý, hay là ảnh hưởng của trực giác sinh lý mà họ luôn cảm giác cho dù là ban ngày, căn nhà cũ vẫn âm u. Họ lặng lẽ kéo khẩu trang phòng hộ rồi thắt chặt tay áo bảo hộ.

Sau đó mới gọi điện thoại bảo Lục Tân xuống.

Điều 1 trong tiêu chuẩn thi công "Kế hoạch cải tạo tòa nhà cũ của Đơn Binh" là: Khi không được phép, không bao giờ xông vào.

Lục Tân đang không có ở nhà, mà làm việc chăm chỉ ở công ty.

Vừa nghe đội thi công đến tận nhà thì lập tức ngượng ngùng cảm ơn, sau đó xin giám đốc Lưu nghỉ.

Giám đốc Lưu lập tức đáp ứng, đồng thời tính toán.

Trước kia người này làm mấy năm cũng không xin nghỉ, vậy mà bây giờ cứ hai ba tháng xin nghỉ một lần. Bây giờ trở về cũng chỉ ở công ty một ngày hai, thời gian còn lại hoặc là ở bên ngoài đi theo Phó tổng giám đốc Tiêu, hoặc là xin nghỉ...

Cuộc sống quả nhiên vẫn còn hy vọng!

"Thật ngại quá, tôi không biết hôm nay mọi người sẽ tới nên đi làm..."

Lục Tân lái chiếc việt dã nhỏ của mình chạy về nhà cũ, vội vàng bắt tay xin lỗi với mấy người đang ngồi bên ngoài.

Ba người kỹ sư ăn mặc rất giống quản đốc liếc nhau một cái, ánh mắt rất lạ.

Nghe nói đây là người nguy hiểm nhất trong Bộ phận thông quan đặc biệt, bình thường khi chấp hành nhiệm vụ sẽ không để đối phương sống xót.

Nếu đã không muốn toàn thây thì cố gắng khâu cũng không được.

Người như vậy khi không có việc gì lại có sở thích... đi làm à?

Nhưng bọn họ là người có kinh nghiệm nên không nói ra, bắt tay cùng Lục Tân và nói: "Anh Đơn Binh, chúng tôi nhận lệnh của Bộ phận thông quan đặc biệt tới giúp anh nên hãy yên tâm... Chuyện sửa chữa này, chúng tôi đều rất chuyên nghiệp, cũng đã nghiên cứu rất kỹ bản vẽ và đã lên ý tưởng thiết kế hoàn chỉnh, anh có thể xem qua.”

Nói xong, họ cẩn thận đưa một văn kiện tới trước mặt Lục Tân.

Lục Tân nhìn văn kiện ít nhất cũng chục trang tài liệu thì bối rối: "Nhiều vậy sao?"

"Đúng vậy."

Ba kỹ sư gật đầu: "Đây là tổng đề cương thiết kế của tòa nhà, các phần khác vẫn đang chuẩn bị nhưng sẽ không làm chậm tiến độ."

Lục Tân rất muốn hỏi, sửa chữa tòa nhà cũ thôi có đến mức như vậy không...

Nhưng đối với những người này, trời sinh đã có cảm giác kính sợ nên anh không dám nói ra suy nghĩ.

Anh đành gật đầu nói: "Được rồi, rất tốt."

Ba vị kỹ sư lại nhịn không được liếc nhau, trong lòng run rẩy: "Giỏi vậy, anh ta chỉ cần liếc mắt đã nhìn ra tư duy thiết kế của chúng ta. Hơn nữa thiết kế này tập hợp toàn bộ ý tưởng của bộ phận nghiên cứu và phát triển vũ khí đặc biệt của chúng ta. Nó được tạo ra bởi tất cả các nhà thiết kế và chuyên gia trí tuệ cao cấp, thậm chí được chính giáo sư Bạch xem xét lại. Vậy mà ở trong mắt anh ta chỉ là được sao?"

Họ nghiêm túc nói: "Vậy, anh Đơn Binh không có ý kiến gì đối với... Ý tưởng sửa chữa của chúng tôi sao?"

Lục Tân suy nghĩ rồi nói: "Cái này làm giống như trong danh sách tôi đưa?"

Kỹ sư lớn tuổi hơn lập tức gật đầu nói: "Giống hoàn toàn nên anh Đơn Binh yên tâm."

Lục Tân nói, "Vậy tôi không có ý kiến gì..."

Mấy vị kỹ sư lại liếc mắt nhìn nhau rồi thở phào nhẹ nhõm, sau đó trịnh trọng hỏi: "Vậy trước khi bắt đầu công việc, anh Đơn Binh cho chúng tôi biết có điều gì cấm kỵ, hay nơi nào cần chú ý, để tránh... gặp rắc rối.”

“Đúng là chuyên nghiệp..."

Trong lòng Lục Tân thầm khen một tiếng, sau đó ngượng ngùng nói: "Lời này nói sao xa lạ thế, các ông là đội sửa chữa, sao tôi dám ra điều kiện làm ảnh hưởng công việc của mọi người? Đơn giản thì chỉ cần mọi người cứ làm theo yêu cầu trên danh sách và không phá hủy tòa nhà thì tôi không có vấn đề gì."

Một số kỹ sư thở phào nhẹ nhõm, thậm chí còn vui mừng.

Lúc mới tiếp nhận công việc này, họ vô cùng lo lắng nhưng bây giờ khởi đầu thuận lợi hơn tưởng tượng nhiều.

Sau đó hai bên thảo luận vừa cùng Lục Tân đi vào tòa nhà cũ, quan sát kết cấu.

Khi bọn họ vừa bước vào tòa nhà cũ, Lục Tân mơ hồ cảm thấy lo lắng, đừng xảy ra chuyện kỳ lạ gì nữa.

Chỉ là, khi anh mới quay đầu nhìn lại, các gian phòng đều yên tĩnh một cách kỳ lạ.

Thỉnh thoảng có tiếng chuột sợ hãi, men theo góc tường chạy ra, ngoài ra không có chuyện gì kỳ lạ.

Ba vị kỹ sư sử dụng các loại dụng cụ chuyên nghiệp kiểm tra mấy bộ phận trọng yếu của tòa nhà cũ, cảm thấy tất cả đều bình thường.

Ánh mắt bọn họ nhìn nhau như cùng suy nghĩ, chuyện sợ hãi vừa rồi đúng là chuyện bé xé ra to.

"Tòa nhà này đã lâu đời, từ phong cách kiến trúc có thể suy đoán nó được xây trước sự kiện Mặt Trăng Đỏ. Các nơi đều xuống cấp nghiêm trọng, có thể không chống đỡ được. Tuy nhiên có người nói, nhà mà có người ở sẽ có nhân khí, có thể chống đỡ được thời gian dài, quả nhiên đúng..."

"Nếu như là ở ngoài thành, kiến trúc cũ như thế này đã sớm bị đổ..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận