Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 240: Cơ chế đặc thù tuyển chọn nhân tài (2)

Nghe Hàn Băng tinh tế nói rõ lý do, Lục Tân khẽ gật đầu một cái, nói: “Tôi biết rồi.”

Mặc dù tên gọi cấp một, cấp hai thị dân này là lần đầu tiên anh nghe thấy, nhưng khoảng cách tương tự thì trước đó anh đã từng nghe qua rất nhiều lần.

Bên trong thành phố Vệ Tinh, mỗi người đều biết sự khác biệt giữa sinh ra ở thành phố Vệ Tinh và vừa mới gia nhập thành phố Vệ Tinh.

Làm việc ở thành phố Vệ Tinh và làm việc tại thành phố chính cũng có sự khác nhau.

Công nhân ở nhà máy do Sở hành chính quản lý và công nhân ở công xưởng nhỏ càng khác biệt hơn…

Trước kia anh chưa từng quan tâm, cảm thấy nó quá xa xôi đối với anh.

Ngược lại là các đồng nghiệp bên trong công ty thường xuyên nói đùa rằng có một ngày nào đó muốn trở nên nổi bật, muốn đi thành chính làm nhân vật lớn.

Đương nhiên, phương hướng nỗ lực của bọn họ đều là hy vọng có cô gái trẻ tuổi xinh đẹp lại nhiều tiền ở thành chính bỗng nhiên yêu chính mình.

“Hệ thống tôi vừa nói kể đối với người bình thường. Còn đối với người có năng lực thì có một hệ thống khác.”

“Đó chính là cơ chế đặc thù thu hút nhân tài.”

Hàn Băng dừng lại một chút, giống như là đang chờ Lục Tân tiếp thu, sau đó tiếp tục nói: “Giống như những người có năng lực chấp nhận chiêu mộ sĩ trực tiếp được hưởng thụ đãi ngộ dành cho nhân tài. Dựa trên đãi ngộ và quyền hạn để nói thì nhân tài cấp một tương ứng với đãi ngộ của thị dân cấp hai.”

“Về sau, xem xét biểu hiện và mức độ hoàn thành trong xử lý nhiệm vụ mà thưởng điểm cống hiến, tiếp tục gia tăng đãi ngộ.”

“Đạt tới số điểm cống hiến nhất định sẽ đề bạt là nhân tài đặc thù cấp hai, có đãi ngộ tương ứng với thị dân cấp ba của thành phố Thanh Cảng.”

Nói đến đây, Hàn Băng dừng lại một lát mới tiếp tục nói: “Trước mắt, đồng chí Lục tiên sinh còn chưa chính thức nhậm chức, cho nên vẫn còn ở bên ngoài hệ thống nhân tài đặc thù. Là người sinh ra ở thành phố Vệ Tinh số hai, thật ra đãi ngộ bây giờ của anh đang ở mức là đãi ngộ của thì dân cấp hai tại thành phố Thanh Cảng.”

Lục Tân lập tức đã hiểu trọng điểm mà Hàn Băng muốn nói.

Vấn đề chuyển chính thức.

Ngoại trừ kiếm thù lao nhiều hơn một chút thì đây cũng là một vấn đề trọng điểm mà anh vẫn luôn đế ý.

“Cho nên. . .”

Lúc anh mở miệng đã có một dự cảm xấu.

“Anh đã đạt được tiêu chuẩn chuyển chính thức từ lâu, hiện tại cũng có thể phê chỉ thị!”

Hàn Băng nói khẽ: “Nhưng sau khi chuyển chính thức thì sẽ cần điểm cống hiến tương ứng mới có thể thăng chức và tăng lên đãi ngộ cũng như phúc lợi.”

“Mà việc đạt được điểm cống hiến có quan hệ với việc xử lý nhiệm vụ của anh. Mỗi một lần “Mà điểm cống hiến thu hoạch, thì cùng ngươi xử lý thanh lý nhiệm vụ có quan hệ, mỗi ra một lần thực hiện công việc bên ngoài thì trừ thù lao cấp trên đã cấp cho anh ra, cũng nhận được điểm tích lũy tương ứng. Tôi đã giúp anh tính toán rồi, bây giờ anh có khoảng một trăm điểm…”

“Như thế vẫn tốt. . .”

Lúc này Lục Tân mới hơi hơi yên tâm, cảm thấy vấn đề này bọn họ xử lý cũng không tồi, ít nhất không gạt đi công lao trước đó của mình.

“Chính là do liên quan đến việc thăng cấp của anh cho nên tôi mới gọi cuộc điện thoại này.”

Hàn Băng tiếp tục nói, giọng điệu cũng trở nên thả lỏng hơn rất nhiều: “Lần hành động truy đuổi đoàn kỵ sĩ ở ngày thành phố này là một sự kiện rất quan trọng của Sở hành chính. Nếu chúng tôi đã lựa chọn cách treo giải thưởng thì ba triệu này là phần nên thuộc về anh.”

“Còn nếu chọn cách thức tích lũy điểm cống hiến thì anh cũng có thể đạt được một lần duy nhất thu được rất nhiều điểm cống hiến, trở thành nhân tài cấp hai.”

“Thế nhưng, nếu như muốn đổi thành điểm cống hiến, thì tương ứng với đó, anh chỉ nhận được phần thưởng nội bộ chứ không phải giải thưởng được treo.”

“Chỉ tính phần thưởng nội bộ, anh xử lý ba người có năng lực, đoạt lại bức tranh kia…”

“Phần thưởng nội bộ chắc là khoảng… bảy trăm nghìn.”

“Còn phải lựa chọn kiểu này sao?”

Lục Tân hơi nghẹn họng nhìn trân trối, đầu còn to hơn.

Anh bỗng cảm thấy mình giống như đứng trước sự lựa chọn lớn nhất của cuộc đời.

Chuyển chính thức thăng cấp, hay là chuyển chính thức nhận phần thưởng đây?

“Tôi có một đề nghị, là cá nhân tôi…”

Dường như Hàn Băng hiểu rõ sự băn khoăn của Lục Tân lúc này, nhẹ nhàng nói: “Có lẽ, vì cân bằng, anh có thể chọn một phần thù lao là treo phần thưởng để nhận. Như thế có thể thu được không ít tiền thưởng. Còn một phần khác thì xem như điều động nội bộ…”

“Như thế có thể nhận được thù lao phong phú, còn có thể tích lũy điểm cống hiến, thăng cấp làm nhân tài đặc thù số hai…”

Nghe thấy kiến nghị của Hàn Băng, Lục Tân cũng có hơi bất ngờ: “Còn có thể thể như vậy nữa à!”

“Thực ra trong quy định không có điều này, nhưng cũng không nói là không cho phép…”

Hàn Băng cười dịu dàng, nói: “Dĩ nhiên, nguyên nhân chủ yếu cũng là do lần này anh hoàn thành nhiệm vụ quá xuất sắc. Nếu như quy hết ra điểm cống hiến thì thậm chí có thể nhảy qua một cấp, từ nhân tài đặc thù cấp một tăng lên đến nhân tài đặc thù cấp ba.”

“Hơn nữa còn có một nguyên nhân quan trọng nữa mà tôi cho anh đề nghị này.”

“Chuyện liên quan đến “giai đoạn thứ hai” lần trước anh hỏi tôi đó, tôi đã đề nghị xin với cấp trên. Trong quy định có nói rõ ràng, chỉ có nhân tài đặc thù cấp hai trở lên được Sở làm sạch đặc biệt chiêu mộ mới có thể tiếp xúc với tài liệu mật ở phương diện này.”

“Cho nên, anh cảm thấy. . .”
Bạn cần đăng nhập để bình luận